Sở Cửu Ca nói: "Con đi với Dung yêu nghiệt, từ từ bàn với Kiêu thúc."
Bên trong ngự thư phòng, Sở Cửu Ca nói: "Kiêu thúc là đang lo lắng người của Tử Linh Quốc."
"Ừm, Tử Kha hoàng tử không được xem là một hoàng tử có địa vị cao ở Tử Linh Quốc, làm người cực kỳ phong lưu, nhưng dù sao cũng là hoàng tử của một đại quốc, nay bị người đối phó tại Xích Linh Quốc, Tử Linh Quốc tuyệt đối sẽ không bỏ qua!" Xích Kiêu nói.
"Nhiệm vụ hiện giờ của người là làm cho tốt hoàng đế của người, những việc khác con sẽ xử lý." Dung Uyên nói.
"Con xử lý, ta đáp ứng mẫu phi con chiếu cố con thật tốt, thân thể của con con không rõ sao? Con muốn xử lý cái gì?" Xích Kiêu nhìn không thấu nhi tử này, nhưng mà tuyệt đối không cho phép nó có sự tổn thất nào.
"Vị hôn thê của ta, Dung Uyên ta nhất định có thể bảo vệ được. Người già rồi nghỉ ngơi cho tốt, ta không muốn đến lúc đó Cửu nhi nhà ta tốn thời gian tiếp tục chiếu cố, điều dưỡng cho thân thể của người." Dung Uyên ôm Sở Cửu Ca, rất nhanh liền rời khỏi ngự thư phòng.
Kiêu Vương cực kỳ bất lực, ông lắc đầu nói: "Hai người này đều có chủ kiến của mình, hy vọng đừng xảy ra chuyện gì mới tốt."
Bọn họ trở về Dung vương phủ, Sở Cửu Ca nói: "Đối với người của Tử Linh Quốc, ngươi dự tính thế nào?"
"Ta đã phái ám vệ đi nghe ngóng tin tức, một khi người của Tử Linh Quốc bước vào địa bàn của Xích Linh Quốc ta liền biết được, bọn họ đem đến bao nhiêu người, thực lực thế nào?" Dung Uyên trả lời.
Sở Cửu Ca nói: "Ta cũng đã phái người canh chừng tại con đường đi từ Tử Linh Quốc đến Xích Linh Quốc, nhất định phải biết được nhân số của chúng là bao nhiêu, biết người biết ta, trăm trận trăm thắng."
Bọn họ đây là nghĩ đến cùng một hướng rồi!
Rất nhanh tin tức liền truyền đến rồi, sau khi Tử Kha hoàng tử phát ra lời cầu cứu, người đến Xích Linh Quốc cứu người là lục công chúa của Tử Linh Quốc Tử Tâm.
Tử Tâm là thiên tài thiếu nữ của Tử Linh Quốc, chưa được hai mươi tuổi đã có thực lực ngưng hồn cảnh tam trọng, tuy rằng cấp bậc tương đương với Tử Kha hoàng tử, nhưng lại mạnh hơn Tử Kha hoàng tử.
Bởi vì tin tức cầu cứu mà Tử Kha hoàng tử phát ra cấp bậc rất cao, Tử Tâm lần này đem theo rất nhiều cao thủ.
Cường giả luyện linh cảnh có tất cả hơn hai mươi người, trên thất trọng cũng có mười người.
Cộng lại hết đội ngũ có cả trăm người, trăm người như vậy muốn đạp bằng tất cả thế lực của Xích Linh Quốc cũng dư sức rồi, có thể thấy lần này khí thế của Tử Linh Quốc rất hung hăng.
Sở Cửu Ca mày khẽ nhíu, nhiều cường giả như vậy, người bên phía bọn họ hoàn toàn không đủ.
Dung Uyên ôm chặt Sở Cửu Ca nói: "Cửu nhi không cần lo lắng, chỉ là một số tôm tép nhỏ mà thôi, bọn họ nếu như thật sự dám thương đến Cửu nhi, tuỳ tiện bóp chết là được."
"Ta không muốn lại phải cấp cứu ngươi lần nữa, ngươi nghĩ y thuật của ta thiên hạ vô địch sao? Lại bệnh phát lần nữa ta cũng không có nắm chắc được, dù sao bất tử sinh mệnh chi đồng ta cũng chỉ mới tu luyện đến tầng thứ nhất, Dung Uyên ngươi không phải quên rồi chứ!" Sở Cửu Ca trừng hắn nói.
Cô không xác định hắn đối phó nhiều cao thủ luyện linh cảnh như vậy, có thể nào vượt quá giới hạn của thân thể hắn hay không, không thể để hắn mạo hiểm.
"Bổn vương không có dự tính tự mình động thủ, bổn vương cũng có người."
Sở Cửu Ca nghĩ đến Nhất Nặc của Hội đấu giá Cửu thiên từng xưng hô Dung Uyên là Quỷ Vương, Ưu Minh Điện.
"Chủ tử, động đến thế lực của Ưu Mình điện e là.." Lúc này Mặc Nhất nhịn không nổi cắt lời.
"Câm miệng!" Dung Uyên lạnh giọng nói.
Mặc Nhất dưới uy áp của chủ tử hắn hoàn toàn không dám nói cái gì, Sở Cửu Ca nói: "Mặc Thất, ngươi ra đây, ngươi nói!"
Mặc Thất xuất hiện, hứng chịu ánh nhìn như muốn gϊếŧ người diệt khẩu của Dung Uyên, run sợ.
Sở Cửu Ca nói: "Mặc Thất, người sợ gì? Ngươi là người của bổn tiểu thư, Dung Uyên hắn dám gϊếŧ người diệt khẩu thử xem?"
Mặc Thất quỳ trước mặt họ nói: "Vương phi, người của Ưu Minh Điện một khi động đến, kẻ địch của chủ tử nhất định phát hiện ra người. Nay chủ tử dưỡng thương tại Xích Linh Quốc nếu để người khác biết được, bọn họ nhất định truy sát đến đây. Đến lúc đó chủ tử nhất định phải rời xa Vương phi, thân thể hiện tại của chủ tử cần có Vương phi bên cạnh chiếu cố, cho nên.."
Mặc Thất lén lút nhìn chủ tử của bọn họ, hắn đây là muốn Vương gia người có thể thời thời khắc khắc ở bên cạnh Vương phi!
Tuyệt đối không phải không muốn che giấu cùng với Vương gia người, thật đó!
Dung Uyên đem Sở Cửu Ca ôm vào lòng, hắn đúng là không nỡ rời xa Cửu nhi, nhưng mà nếu như hắn bị người khác tìm được, Cửu nhi ở bên cạnh hắn rất nguy hiểm.
Nay người bên cạnh của hắn đối phó với người Tử Linh Quốc không nắm chắc trăm phần trăm thắng lợi, hắn sợ Cửu nhi sẽ bị thương.
Sở Cửu Ca nói: "Dung Uyên người bệnh phải có dáng vẻ của người bệnh, ám vệ của ngươi giao cho ta, việc này để ta xử lý, ta đã nghĩ ra một biện pháp rồi."
Dung Uyên đến sát bên tai Sở Cửu Ca nói: "Cửu nhi có biện pháp? Không biết biện pháp của Cửu nhi là gì?"
"Chẳng lẽ chỉ cho phép ngươi che giấu ta, lại không cho phép ta che giấu ngươi sao? Ta buồn ngủ chết được, ta về nhà nghỉ ngơi trước đây!"
"Về nhà, đây cũng là nhà của Cửu nhi." Dung Uyên đem Sở Cửu Ca giữ lại.
Ngày hôm sau sau khi Sở Cửu Ca rời khỏi, Dung Uyên phát hiện một chuyện, hộp bất tử không biết lúc nào biến mất không thấy nữa.
Có lẽ là đêm qua, cũng có thể là trong lúc hắn bệnh phát trước đó, thì đã bị Cửu nhi nhà hắn thuận tay lấy mất.
Dung Uyên cũng không có tức giận, nếu như Cửu nhi đã có năng lực trộm đi hộp bất tử đó, vậy thì món đồ đó là thuộc về Cửu nhi rồi, hắn cũng đã đoán ra Cửu nhi dự tính làm cái gì.
Sau khi Sở Cửu Ca trở về Sở gia, liền bị mẫu thân nhà cô kéo đi nói chuyện.
"Ca nhi, con còn giấu mẫu thân! Lục công chúa của Tử Linh Quốc sắp đến rồi, ta bảo Cửu thúc đưa con rời khỏi." Sở Tuyền Nguyệt sắc mặt ngưng trọng nói.
"Con rời khỏi, vậy mẫu thân thì sao?" Sở Cửu Ca hỏi.
"Mẫu thân phải ở lại!" Nếu không đối phương nhất định giận lây đến người của Sở gia.
Sở Cửu Ca lắc đầu nói: "Con không đi, Tử Kha bây giờ bị nhốt tại địa lao của Dung vương phủ! Người của Tử Linh Quốc nếu muốn báo thù cho Tử Kha, vậy thì vị hôn phu đẹp như hoa, thân thể yếu ớt đó của con sẽ rất thảm đó, con không thể rời khỏi."
"Ca nhi, con với Dung Vương điện hạ cùng rời khỏi!"
"Thân thể tàn tạ đó của Dung Uyên mẫu thân người không phải không biết, hắn không thể nào sống cuộc sống trốn chui trốn nhủi đó được, cần phải cao quý mà dưỡng."
"Mẫu thân nói thật đó, Ca nhi con đừng nghịch ngợm nữa, ta không cần biết, ta tuyệt đối không để con có chuyện gì." Sở Tuyền Nguyệt ưu tư nói.
"Không phải chỉ là Tử Linh Quốc thôi sao? Mẫu thân yên tâm, mọi thứ để cho con xử lý, con sẽ xử lý tốt mà." Sở Cửu Ca nhẹ giọng an ủi mẫu thân nhà cô.
Sở Tuyền Nguyệt nhìn vào đôi mắt tự tin sáng ngời đó, khẽ ngây ra, nhìn thấy nữ nhi như vậy, Sở Tuyển Nguyệt cảm thấy rất an tâm.
Ca nhi nhà cô rất giỏi, nguy cơ lần này không phải con bé cũng giải quyết rồi sao.
Cô lựa chọn tin tưởng nữ nhi mình, nếu như cuối cùng vẫn nguy hiểm, vô luận thế nào cô cũng không để bất cứ ai tổn thương con bé.
"Được! Mẫu thân tin con, con muốn làm gì thì cứ thoải mái làm!" Sở Tuyền Nguyệt nói.
"Con biết mẫu thân là tốt nhất mà." Sở Cửu Ca cho Sở Tuyền Nguyệt một cái ôm.
Tối hôm đó, Sở Cửu Ca không chỉ dẫm theo Mặc Thất mà còn dẫn theo Cửu thúc, đi đến nơi trước đó người thuê cô ước định trước, để lại tờ giấy.
Cô quyết định tiếp nhận nhiệm vụ mà người đó đưa ra, trộm đi hộp bất tử từ Dung vương phủ.