Thao Nát Với 22cm Là Thế Nào?

Chương 6: Dương Hỏa cắn thuốc 1 (H+++)

Phòng KTV.

Nhân vật đại máu mặt của truyền thông thành phố K, lão Hồ Hạnh Đào. Hắn trước giờ nổi tiếng phong lưu háu sắc không ai bằng. Khi Dương Hỏa đẩy cửa bước vào đã thấy vài ba em gái ngồi dưới mặt đất, hoa huyệt và tao huyệt đều ngốn hai dương cụ giả có gai chi chít, trên đầu ngực gắn chuông leng keng, đôi mắt vô hồn, miệng luôn phát ra những âm thanh đầy ɖu͙ƈ vọng:

"Lão Đào, xin hãy tha cho tôi… Tôi sẽ phục vụ ông thật tốt…"

Dương Hỏa rời mắt khỏi họ, nhìn về phía lão Đào mập đang ngồi bành trướng trên ghế, một cô em đang nhún không ngừng trên nam căn của hắn ta, dường như cũng đã cắn không ít thuốc.

Thật buồn cười, cũng là ɖu͙ƈ vọng, hắn có thể điều khiển một cô gái toàn tâm toàn ý nhún trên người hắn, nhưng lão cần sự trợ giúp của vài ba viên thuốc cỏn con.

Lão Đào là đầu mối của những loại thuốc kí©ɧ ɖụ© mới nhất trong thế giới ngầm, chỉ cần hắn ta muốn, hắn có thể thổi bay hết lý trí của kẻ khác chỉ bằng một viên thuốc nhỏ chưa tới 25 gram.

Có lẽ đây là sự đối lập to lớn nhất giữa lão và hắn. Vì vậy khi nghe Vani hỏi về chuyện thuốc, thái độ của Dương Hỏa là sự khinh bỉ rõ rệt như vậy. Hắn lại bày ra gương mặt cười cười cợt nhã gợi đòn, ngông nghênh hỏi lão:

"Lão Đào, chị nhà lại muốn anh ra mặt, cần người làm ấm hoa huyệt sao?"

Chuyện "lại cần người làm ấm" này, đã là chuyện của hai năm trước. Chính lão Đào thuê hắn dằn mặt vợ mình, với một nam căn lớn như vậy, phụ nữ ai mà chẳng kêu gào kêu khóc vì hắn.

Hắn đã đăng ký cho vợ hắn tham gia một chương trình "Một ngày tình thú", chính Lão Đào bỏ thuốc kịch ɖu͙ƈ vào ly nước của vợ mình, rồi đem ả đến chương trình để một đám đàn ông làm nhục ả.

Hắn cứ nghĩ rằng lần dằn mặt đó chỉ là một sự trừng phạt nho nhỏ cho vợ hắn, nào ngờ… Vợ hắn thật sự ham chơi chơi đến nghiện, trực tiếp đăng ký đóng phim dài hạn ở studio của Dương Hỏa luôn. Hắn luôn là kẻ kính nghiệp với một cái đạo đức buồn cười, chỉ cần là bạn tình được sắp xếp vào cảnh quay của hắn, hắn nhất định sẽ làm cho bạn tình đó lêи đỉиɦ đến tận chín tầng mây, không phân biệt ngoại hình, không phân biệt tuổi tác.

Hắn sẽ không để bạn tình phải miễn cưỡng với cảm giác phải diễn cùng hắn, hắn dùng chính sự quyến rũ và kỹ thuật của mình, đem đến cho bạn tình cảm giác thỏa mãn nhất.

Chị nhà của lão Đào này, đặc biệt có hứng thú với nam căn 22cm huyền thoại của hắn, thường xuyên đề nghị với studio sắp xếp cho ả đóng chung với Dương Hỏa. Khi Dương Hỏa biết chuyện đặc cách như vậy, đã lạnh lùng buông một câu:

"Ngẫu nhiên thì được, tất nhiên thì tôi không tiếp."

Lão Đào nghe màn chào hỏi nhức nhối như vậy bèn không kiêng dè nói:

"Nghe nói độ gần đây Dương Hỏa Đại Côn ngươi đã đổi khẩu vị, chuyển sang YY rồi?"

Hắn bước đến gần hơn với cô gái khỏa thân nọ, đôi mắt của cô sớm đã vô hồn, chỉ có hông là không ngừng nhấp, dịch nhờn từ hoa huyệt và tao huyệt sớm đã trào ra ướt đẫm một khoảng sàn lớn.

"Ừm, khẩu vị có chút thay đổi. Cảm ơn lão Đào quan tâm." Hắn vờ chuyển sang đề tài khác, tò mò chỉ vào cô gái nọ, lên tiếng hỏi "Cô ta cắn mấy viên rồi?"

"Bốn viên."

"Tội tình gì?" Hắn cau mày, trong lòng có chút khó chịu.

Lão Đào nhấp ầm ầm vào người cô gái đang cưỡi hắn, sau cùng bắn đầy dịch vào hoa huyệt của cô ta. Hắn nhanh chóng đẩy ả sang một bên như xếp gọn món đồ chơi của mình, dùng khăn tay lau nhẹ nam căn nhầy nhụa, vừa tỉ mỉ lau vừa giải thích:

"Cô ta là phóng viên ở tòa soạn báo cũ của ta. Không dễ dạy bảo cho lắm, còn thích quay lén ta. Ta cho cô ta hai viên thuốc, cô ta bèn ngoan ngoãn nghe lời như vậy. Hai viên này giã rồi thì ta đưa cô ta xuống dưới, cho cô ta giao lưu tập thể."

Đoạn, mắt lão Đào lóe lên một tia sáng, gặn hỏi Dương Hỏa:

"Có muốn ta tặng cho vài vỉ về làm quà cho cậu nhóc đó không?"

"Không cần. Nói chuyện chính. Tôi không muốn cái tên Vani này quá nổi tiếng trên các báo chí và cộng đồng clip đen."

"Tôi được lợi gì?"

"Lão cái gì cũng có, cần lợi lộc gì từ tôi?"

"Nếu tôi nói không thì sao?"

"Vậy thì xem như tôi chưa nói gì."

Hắn lạnh lùng đẩy cửa bước ra, hắn không thích ai ra điều kiện với hắn. Lão Đào vừa kịp thay đổi ý định, lên tiếng nhắc nhở hắn:

"Dương Hỏa Đại Côn, đi nhờ vả người khác thì cũng nên có chút thành ý."

Lão quăng lên bàn hai viên thuốc, một viên màu đỏ một viên màu xám, giảo hoạt nói:

"Chi bằng 2 viên thuốc này, cậu nuốt nhẹ xuống, bước ra khỏi đây được thì coi như tôi đồng ý với cậu."

Dương Hỏa dứt khoát cầm hai viên thuốc nuốt khan xuống họng, đạp tung cửa bước ra ngoài.

Thứ hắn ghét trên đời này là thuốc kí©ɧ ɖụ©! Hắn muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này trước khi thuốc phát huy tác dụng.

Lão Đào từ trong phòng gọi với theo: "Tôi quên nhắc nhở cậu, cậu nhóc kia, dường như đã là nhân vật chính của đêm nay rồi?"

——-o0o——–