Cuồng Dâm Thành Thần

chương 23

Mãi lúc sau Nam thúc mới nhận ra mình bị hớ ông bèn chửi đổng lên.

– Đậu phộng thằng ôn dám lừa ông. Xin gì xin những 5 ngày đi kỹ viện ông trù cho mày chơi đĩ sứt cu l*и bu xệ dái…

Xã xong Nam thúc hầm hầm đi báo cáo.

Vệ Minh đâu biết rằng có 1 truyền âm phù từ học viện bay thẳng đến nhà Lâm Gia.

Lâm Đại (chú 4 của Lâm Minh) mở truyền âm phù rồi đập bàn.

– Hừ tên láo toét nào dám đυ.ng đến cháu cưng của ta thế!!! Song thuộc tính Lôi và Hoả à! Cũng có tư chất đấy! Không biết con cái gia tộc lánh đời nào đây! Người đâu lập tức cho người đi theo dõi tên này cho ta, hình vẽ đây, nhớ kỹ không được vong động, báo tình hình về cho ta để ta xem sau lưng hắn là ai!!!

Vệ Minh rời đi, do Băng Ngọc Thanh cũng có gia thế, tháng nào ba mẹ cũng bay từ trấn lên kinh thành thăm nên Băng Ngọc Thanh không đi theo Vệ Minh về thăm nhà.

Vệ minh được vợ chồng trưởng lão luyện kim sư và luyện khí sư luyện cho 1 bộ dụng cụ phi hành thượng cấp nên thời gian bay về nhà Vệ Minh chỉ tốn có nửa ngày.

– Mẹ!!! Lâm phụng!!! Ta về rồi!!!

Vệ Minh la um sùm ngay cửa nhà.

– Lâm Minh! Con về rồi hả!

Một bóng hình tha thướt hiện ra trong tầm mắt Vệ Minh, cũng khuôn mặt xinh xắn hiền dịu, cũng giọng nói ngọt ngào đó in hằn trong đầu Vệ Minh…

… Bạn đang đọc truyện Cυồиɠ ɖâʍ thành Thần tại nguồn: https://truyensac.net/cuong-dam-thanh-than/

Ôm Từ Hoa trong tay, Vệ Minh gục đầu trên vai Từ Hoa mà hít thở cái hương thơm tự nhiên của người phụ nữ, cái mùi phụ nữ đặc trưng làm kí©ɧ ŧɧí©ɧ mê người.

– Chà! Nay con cao hơn mẹ rồi! Đi đi vào nhà! Con đi đường mệt không! Học hành sao rồi!

Từ hoa vừa đi vừa kéo tay Vệ Minh mà hỏi liên hồi.

– Ưm… 1 nụ hôn đặt ngay đôi môi mềm mại của Từ Hoa bịt chặt những lời nói, tay Vệ Minh ôm eo Từ Hoa rồi dập dìu bước chân đưa Từ Hoa vô phòng, 1 thoáng bất ngờ qua đi, Từ Hoa nồng nhiệt mà đón nhận nụ hôn của Vệ Minh, tay nàng xoa lên tóc Vệ Minh và vân vê, cái tay hư của Vệ Minh hết vuốt lên rồi vuốt xuống đặt lên cái mông tròn đầy quen thuộc mà xoa bóp làm Từ Hoa sung sướиɠ khép chặt 2 chân ngọ nguậy.

1 tay vòng ra trước, Vệ Minh áp lên bầu vυ' căng tròn của Từ Hoa, cảm nhận được bàn tay nóng ấm Từ Hoa rên nhẹ kí©ɧ ŧɧí©ɧ, Vệ Minh xoa bóp mạnh hơn, bàn tay khéo léo co lại 5 ngón tay ngọ nguậy vuốt bên ngoài bầu vυ', chốc chốc đυ.ng vào đầṳ ѵú làm Từ Hoa sởn cả da gà, cơ thể giật giật vô lực tựa hết vào Vệ Minh.

Đặt Từ Hoa nằm xuống giường Vệ Minh vui đùa 2 bên bầu vυ' của Từ Hoa, ngón tay ấn xuống hộŧ ɭε làm nó lún xuống rồi lại thả ra, lại ấn, lại thả, Từ Hoa như dập dìu đê mê theo từng cái ấn của Vệ Minh, cơ thể nóng bừng bừng, hơi thở gấp gáp.

Có lẽ chịu hết nổi Từ Hoa đưa tay tháo nhanh cái áo mình đang mặc, Vệ Minh cười thầm khi thấy cái áo ngực chắp vá của mình làm cho Từ Hoa đang được mặc, đưa tay hỗ trợ Từ Hoa tháo ra, Vệ Minh sáng mắt khi thấy cặρ √υ' căng to, đầṳ ѵú rung rinh lúc lắc trêu ngươi, chưa kịp cúi xuống, 1 bàn tay đã vịn sau gáy Vệ Minh mà kéo xuống.

– Ưm… a… mạnh… mạnh… nữa đi… con.

Vệ Minh điên cuồng đá lưỡi mạnh bạo, nút thật chặt rồi nhả ra, nước miếng Vệ Minh như 1 thứ nước bôi trơn làm bóng bẩy cặρ √υ' của Từ Hoa lên, 2 tay bóp chặt cặρ √υ' ép lại sát nhau, Vệ Minh bú bên này rồi chuyển qua bên kia như chớp làm cơn phê của Từ Hoa bất tận không thôi, miệng ú ớ không rõ nghĩa.

– A… a… mẹ… thích…

Từ Hoa vòng chân bấu chặt hông Vệ Minh mà siết mạnh như muốn dung nhập cả cơ thể Vệ Minh, bộ ngực trắng ngần giờ loang lổ những vết đỏ nhạt cho Vệ Minh để lại, cái lưỡi lại từ từ lướt dài xuống cái rún, ngoáy ngoáy kí©ɧ ŧɧí©ɧ rồi lại trượt xuống lưng quần, Vệ Minh đưa tay kéo xuống, một khu vườn đẹp đẽ hiện ra mà khe suối trong khu vườn đó là 1 tuyệt tác trời ban, vục mặt ngay vào đỉnh khe suối, Từ Hoa nẩy tung người á… á… a… nước từ khe suối không biết chảy ra từ lúc nào mà đọng ở cuối nguồn 1 vệt dài trắng tinh.

Cái này mới là chân khí đích thật này! Vệ Minh thầm nghĩ rồi tiếp tục đá lưỡi đi xuống dọc theo khe suối liếʍ trọn luồng chân khí trắng đυ.c đó, đột phá! Không phải tu vi mà là c̠ôи ŧɧịt̠ Vệ Minh đột phá ngẩng cao đầu muốn rách quần mà đòi chui ra, Vệ Minh vục mặt vào khe suối mà nhấm nháp vị ngọt ngào của thiên nhiên, cái lưỡi đánh lên đánh xuống làm Từ Hoa oằn oại mà rên la.

Không chịu nổi nữa Vệ Minh lột quần, xoay người đặt c̠ôи ŧɧịt̠ mình lơ lửng ngay miệng Từ Hoa, cái lưỡi tiếp tục uốn lượn chọc ngoáy trong l*и Từ Hoa, một cái lưỡi ẩm ướt, ấm áp vân vê trên đầu khấc Vệ Minh rồi bất thình lình bao trùm toàn bộ nóng ấm, êm ái, Vệ Minh tê tái mà co giật cơ mông, hạ người lên xuống, cúi đầu nhìn về sau, 1 cái miệng xinh xắn đang ngậm cu mình mà lên xuống, vành môi mềm mại bó sát thân cu mình, cái tay ôm ngay gốc cu mà vuốt theo nhịp điệu lên xuống.

Hứng chí Vệ Minh dập mạnh xuống, cả thân cu như lún hết vào miệng Từ Hoa, tận hưởng cảm giác nóng ấm và trơn tuột trong cổ họng Từ Hoa, cái lưỡi Vệ Minh cứng lại cúi đầu đâm thẳng vào lỗ âʍ ѵậŧ, sâu, thật sâu rồi ngoáy ngoáy, Từ Hoa ưỡn người đón nhận, cái miệng liên tục hoạt động nuốt ra nhả vô c̠ôи ŧɧịt̠ Vệ Minh sâu hơn nhanh hơn.

Bước xuống giường Vệ Minh đứng thẳng chân, tay cầm c̠ôи ŧɧịt̠ ngoáy ngoáy nhìn Từ Hoa, hiểu ý Từ Hoa quay người chu mông.

– Ọt… phạch… phạch… phạch… Vệ Minh sung sướиɠ mà nhấp nhổm ra vô, hay tay bấu chặt bộ mông trắng phau săn chắc mà kéo ghì.

– Ớ… a… á… mạnh… mạnh… lên… con…

Từ Hoa điên cuồng kiêu la, tay bấu víu nắm chặt thành giường, gục đầu kiêu rên.

– Chát… á… chát… ứ… Vệ Minh hứng chí vỗ lên bộ mông săn chắc kí©ɧ ŧɧí©ɧ, lật Từ Hoa nằm ngửa lại Vệ Minh ôm 2 chân gác lên vai mình, lạch… bach… tiếng da thịt va đập vào nhau sau những cú dập lún sâu vào âʍ đa͙σ, hôn lên những ngón chân xinh đẹp, Vệ Minh dập điên cuồng, a… á… ứ… ra… ra… Từ Hoa co giật người nảy tưng tưng, âʍ đa͙σ bắn ra 1 luồng nước trắng xịt xuống sàn nhà, cái l*и co giật khi Vệ Minh rút cu ra…

Để tí cho Từ Hoa tận hưởng cảm giác cực khoái, Vệ Minh tiếp tục, nằm ngửa cu lên cho Từ Hoa nhét vào rồi nhấp nhổm, cặρ √υ' nảy tưng tưng lên xuống đều đặn trước mắt Vệ Minh, gương mặt Từ Hoa đỏ bừng, cặp mắt lúng liếng mê tình nhìn Vệ Minh rồi khép nhẹ mi, tất cả tạo thành ký ức khó phai nhoà cho Vệ Minh, nhấp nhổm mông lên xuống phụ hoạ cho Từ Hoa, Vệ Minh ngồi dậy 2 tay ôm lưng kê miệng vào đầṳ ѵú đang nhún nhảy mà bú ɭϊếʍ á… á… á Từ Hoa lại ra, nước bắn ra chảy đầy ướt c̠ôи ŧɧịt̠ Vệ Minh và 2 đùi.

Để Từ Hoa nằm ngửa xuống Vệ Minh chống tay xuống giường lấy thế tiếp tục nhấp nhấp nhẹ nhàng rồi bất thình lình dập mạnh, nhẹ nhàng rồi dập mạnh, Từ Hoa rên la mạnh nhẹ theo từng cú dập, bạch… bạch… bạch… á á… con muốn ra… Vệ Minh rút cu mình ra rồi bắn tung toé lên 2 cặρ √υ' Từ Hoa, những dòng khí trắng đυ.c văng tung toé, Vệ Minh tinh nghịch lấy tay gom lại rồi xoa khắp vυ' Từ Hoa, đặt lên môi Từ Hoa 1 nụ hôn rồi nằm xuống kế bên.

– Sướиɠ… lắm hả… mẹ!

Từ Hoa gật đầu, cơ thể còn giật giật nhẹ tận hưởng sự sung sướиɠ.

– Ừm… thích… thích lắm!!!

– Hì hì con được ở nhà 5 ngày, cho mẹ sướиɠ toét háng nát máng luôn khà khà!!!

– Con học thế nào rồi tốt không?

Vệ Minh kể sơ về chuyện ở học viện mình cả tháng nay, kể cả chuyện Lâm Kỳ Long.

– Lâm Kỳ Long à! Có khi nào… Lâm Kỳ Nam! Phải cha hắn là Lâm Kỳ Nam không?

– Con chả biết! Chỉ biết hắn thuộc Lâm gia! À hình như nó có anh là Lâm Kỳ Lục.

Đúng rồi vậy là đúng rồi! Cha hắn chính là Lâm Kỳ Nam chú 2 con, tướng quân của Nam hoàng đại lục ta! Vốn dĩ đây là chức của cha con… đáng tiếc…

Từ Hoa bùi ngùi.

– Chú 2!!! Tên gϊếŧ cha mình! Hừ hay lắm thù cha con trả! Giờ xử thằng con trước từ từ mình cường đại xử luôn thằng cha.

Vệ Minh âm thầm, mắt lóe sát khí.

Ngọc bội cha con truyền con mở tầng 2 chưa?

– Dạ rồi! Con đang tu luyện! Chỉ có này con vẫn chưa hiểu cách xài…

Vệ Minh lật tay lấy ra ma phương.

… Bạn đang đọc truyện Cυồиɠ ɖâʍ thành Thần tại nguồn: https://truyensac.net/cuong-dam-thanh-than/

Nhưng lúc này điều làm Vệ Minh bất ngờ là khi đang cầm ma phương, Vệ Minh thấy ma phương đang lắc lư dao động chầm chậm hút… tinh khí trên tay Vệ Minh.

– Hả hút tinh khí!

Nó hút tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình??

Trong ánh mắt ngạc nhiên của Vệ Minh và Từ Hoa, Vệ Minh đưa ma phương để lên ngực Từ Hoa, lại như cũ ma phương chầm chậm rung rinh lắc lư rồi hút tinh khí trên ngực Từ Hoa mà nãy Vệ Minh bắn ra.

– Có lẽ không đủ? Nãy con bôi khắp ngực mẹ nên nó loãng rồi!

Từ Hoa nói.

– Giúp con!

Vệ Minh trực tiếp đứng dậy đưa c̠ôи ŧɧịt̠ còn đang mềm ra trước mặt Từ Hoa, không nói 2 lời Từ Hoa cầm lấy mà bắt đầu sục ra vô, cái miệng xinh xắn lại há ra ngậm lấy mà bú nút, c̠ôи ŧɧịt̠ Vệ Minh nhanh chóng thức dậy mà vươn cao đầu, Từ Hoa mυ'ŧ nhanh dần, Vệ Minh không kìm nén mà cho ra sớm a… a… a… Vệ Minh đưa ma phương hứng lấy, ma phương như bắt được vàng nhảy tưng.

Trong tay Vệ Minh rồi chầm chậm hấp thu sạch sẽ tinh khí của Vệ Minh, trong lõi ma phương sáng dần lên.

– Vẫn chưa đủ?

Vệ Minh la làng, ẹc thôi nghỉ chút mẹ ơi con ra hết nổi…

Ra bàn ngồi Vệ Minh sực nhớ hỏi.

– Lâm phụng đâu mẹ nãy giờ con không thấy?

– À nó đi đâu đó chơi đó mà! Từ lúc con chỉ nó Thất bộ tinh di nó tập miết rồi cũng đi chơi miết à!

– Em nó cũng có tư chất đó mẹ! Hay cho đi học luôn đi.

– Nó mới 11 tuổi à! Thôi để nó ở nhà với mẹ cho đỡ buồn! Con đi! Rồi nó đi nữa mẹ buồn lắm!

– Dạ… thôi để con chỉ em nó học cũng được!

– Thôi để mẹ nấu cơm lát ăn!

– À quên nữa! Đây là tiền con kiếm được, đan dược con tự luyện nè! Mẹ giữ lấy mà tiêu xài, đan dược mẹ uống vào sẽ tăng tuổi thọ, trẻ mãi không già hihi.

Vệ Minh nói và nhìn Từ Hoa đầy ẩn ý.

– Gớm! Chỉ thế là giỏi!

Trưa! Lâm phụng chạy về thấy Vệ Minh, mừng tíu tít chạy lại ôm ấp, sờ mặt anh hai, Vệ Minh lấy ra võ kĩ, vũ khí, đan dược, lò luyện đan cho Lâm phụng muốn lấy, muốn học gì học…

Bữa cơm đầm ấm trôi qua, Vệ Minh nháy mắt Từ Hoa rồi đi vào phòng, Từ Hoa hiểu ý kiếm cớ đuổi Lâm phụng đi luyện công rồi đi vào với Vệ Minh, cả 2 lại ân ái say sưa, tất nhiên tinh khí Vệ Minh dành hết cho ma phương.

Ngày 2 3 4 cứ thế êm đềm trôi qua, Vệ Minh ban ngày chỉ điểm Lâm phụng luyện công, ban đêm thì chỉ điểm Từ Hoa bằng khúc thịt dư của mình, sau những công cuộc đêm 7 ngày 3 vào ra vô kể ma phương vì thế có lẽ đã tích đ – gần đầy, Vệ Minh nhắm khoảng 1 2 lần nữa là sẽ hoàn toàn thức tỉnh ma phương, 1 cảm giác mong chờ tràn ngập trong lòng Vệ Minh, nó là gì đây mà cha mình phải tốn cả tính mạng giành giật bảo vệ nó.

Ngày cuối Vệ Minh ở nhà, sáng sớm Vệ Minh đã cùng Từ Hoa tập thể dục trên rừng cây(chỉ tập chỗ dùi và chỗ đυ.c), lý do vì ở nhà Lâm phụng còn ngủ, Vệ Minh dùng khinh công ôm eo Từ Hoa phóng lên núi nhỏ chui tọt vào rừng.

Từ Hoa đứng tay ôm thân cây, cái mông trắng phau đưa ra đằng sau đón nhận từng cú dập của Vệ Minh ứ… ứ… cặp chân vô lực chụm lại oằn oại sung sướиɠ á… á… a vệ kinh bắn vô ma phương, như cũ ma phương hấp thụ toàn bộ đúng như Vệ Minh dự đoán, năng lượng đủ đầy, ma phương bay lên tỏa ra một luồng áp lực mạnh mẽ chấn cho Từ Hoa phun máu bất tỉnh tại chỗ rồi bất ngờ từ từ bay đến ngay bụng dưới Vệ Minh rồi trực tiếp xuyên qua bụng dung nhập vào đan điền Vệ Minh.

– Á… á… á một luồng năng lượng khổng lồ tiến nhập vào làm Vệ Minh cả cơ thể căng phồng, luồng năng lượng như con thú dữ chồm lên chạy khắp kỳ kinh bát mạch Vệ Minh. Á… á Vệ Minh đau đớn khổ sở 5 đầu ngón tay bấu chặt vào đất đến bật máu, cắn răng chịu đựng luồng năng lượng khủng bố rồi đầu óc tối sầm, mất tri giác mà ngã xuống ngất lịm…