Không nhận được sự chú ý của ngời trong ngực làm Khang Hy có chút bực dọc, bởi vậy khi người trong ngực nghiêm túc đếm xem quả cầu có bao nhiêu tầng, lạnh giọng: “Hai mươi lăm tầng.”
Thẩm Kiểu Kiểu đã đếm mấy lần số tầng đếm được đều không giống nhau đang nghĩ hẳn là lần này sẽ đếm ra số đúng, nghe thấy giọng hắn có chút mất hứng cho hắn một cái liếc mắt: “Ta đã sắp đếm ra rồi….”
Khang Hy bị nàng oán giận cuời cười gắp một miếng tơ vàng cuốn đưa đến miệng nàng.
Thẩm Kiểu Kiểu há miệng cắn xuống hơn phân nửa phông miệng nhai nuốt, tức giận vừa rồi được mĩ thực vuốt phẳng, vì thế rất có lương tâm nhắc nhở người chỉ lo đút nàng: “Người cũng ăn đi.”
“Được.” Khang Hy đem phần tơ vàng cuốn còn lại vào trong miệng.Hai má Thẩm Kiểu Kiểu đỏ hồng, với lấy đôi đũa: “Ta tự mình ăn.”
Nghe nàng nói như vậy Khang Hy cũng không dừng lại động tác, vì thế Thẩm Kiểu Kiểu đành há miệng nhận lấy đồ ăn hắn đưa đến sau đó dùng đũa của mình gắp đồ ăn giúp hắn.
Một bữa ăn ngươi đút ta, ta đút ngươi kết thúc, thấy bộ dáng nàng muốn ngủ, Khang Hy giúp nàng lau miệng lại ôm nàng đến bên giường nhẹ nhàng đặt xuống, người trong ngực thấy động tĩnh hé mi mắt Khang Hy nhẹ vỗ vỗ lưng nàng, đến khi hang long mi như cánh bướm cụp xuống mới cởi ra áo ngoài năm lên giường, duỗi tay ôm người vào trong ngực. Mặt trời ngả về tây trời cũng bắt đầu tối xuống.
Thẩm Kiểu Kiểu ngủ một giấc thoải mái mở mắt ra, thấy người bên cạnh còn chưa tỉnh ngủ nhịn không được đưa tay chạm đến hang long mi đen dày của hắn.
“Nghịch ngợm!”
Đang lúc nàng do dự muốn thử kéo một chút một thanh âm trầm thấp truyền đến, bàn tay chơi xấu liền bị người bắt lấy đưa lên miệng cắn một ngụm.
“Nha!” tuy hắn căn không đau nhưng Thẩm Kiểu Kiểu vẫn khô một tiếng lập tức rụt tay về.
“Ngủ đủ rồi?”Khang Hy xích lại gần, thân mật cụng trán lên trán nàng.
“Ân.” Thẩm Kiểu Kiểu gật đầu không biết là v hành động vừa rồi của mình có chút mờ ám hay bởi vì thanh âm phá lệ ôn nhu của hắn mà ngượng ngùng.
“Có đói bụng không?” Khang Hy quay đầu nhìn sắc trời, lại quay lại hỏi nàng. Thẩm Kiểu Kiểu cảm thấy thức ăn ban chiều còn chưa tiêu hóa hết liền lắc đầu.
Khang Hy không tiếp tục nói, cứ vậy an tĩnh ôm nàng, bỗng nhấc dậy hôn môi nàng, không khí vốn dĩ ấm áp lại dần thăng nhiệt.
Nàng được hắn ôn nhu thân thiết đến có chút động tình dơ tay ôm lấy hắn khẽ nhếch môi đáp lại.
Từ trong nụ hôn, xiêm y trên long sang từng món từng món rơi xuống đất thẳng đến khi da thịt trực tiếp va chạm mới khiến hai người thoải mái thở hổn hển, đôi tay Khang Hy âu yếm toàn thân nàng từ trên xuống dưới.
“Ha a…….”
Khi môi lưỡi hắn rơi xuống trước ngực nàng Thẩm Kiểu Kiểu không khỏi kiều suyễn thành tiếng, vi đĩnh thân mình, đem nơi mềm mại của mình đưa đến càng gần miệng hắn.
Khang Hy đưa một ngón tay đàu bỡn hoa huyệt cảm thấy nàng ướŧ áŧ liền thu ngón tay, thay bằng đồ vật càng thêm thô dài cắm đi vào, tam thiển một thâm.
“Ân a…… Ngô……”
Ngực mềm mại cùng hoa huyệt đồng thời bị đùa bỡn, khói cẩm làm Thẩm Kiểu Kiểu sung sướиɠ cuộn tròn đầu ngón chân, cảm giác được tay hắn theo phía trong đùi non vuốt ce không ngừng liên tục rêи ɾỉ.
Khang Hy lưu luyến hưởng thụ một hồi da thịt mềm nhẵn, lôi kéo hai chân nàng vòng trên eo mình.
“Ân a…….. Hoàng a mã……..”
Nàng theo hắn dẫn dắt đưa hai chân kẹp chặt thắt lưng hắn, cảm giác hắn cắm vào càng thêm sâu Thẩm Kiểu Kiểu không khỏi rêи ɾỉ thành tiếng, móng tay lưu lại trên lưng hắn một đạo hoa ngân.
Có lẽ do vừa tỉnh lại lại có lẽ là ben ngày đã làm qua một lần, sự tình lần này phá lệ ôn nhu triền miên.
Thậm chí sau khi nàng run rẩy tả ra, Khang Hy cũng mãnh liệt thọc vào rút ra mấy chục cái cũng theo sau bắn ra tới.
“Hoàng a mã……”
Sau mấy ngày ở chung, Thẩm Kiểu Kiểu được hắn ôn nhu săn sóc, sủng ái, bao dung mặc dù không yêu nhưng cũng là thích, bởi vậy dần phục hồi từ trong tìиɧ ɖu͙© đem mặt dán lên ngực hắn cọ cọ, một bộ dáng sủng vật cầu được chải lông.
“Ngoan.” Khang Hy bị bộ dáng này của nàng làm cho trái tim mêm nhũn, đưa tay vuốt tóc nàng, lại nhịn không được hôn nàng, nhẹ nhàng vuốt ve.
“Ngô……..” Mỗ ly tinh được sờ đến thoải mái tiếp tục dựa mặt đến trên ngực hắn.
Vốn lo nàng vì ban ngày trải qua hon ái mà chịu không nổi, cho nên buổi tối Khang Hy chỉ định muốn nàng một lần lại bị nàng cọ đến trong long nổi lửa, bình tĩnh nhìn nàng một hồi, xem bộ dnags này của nàng hẳn là còn không mệt, vì thế lần nữa xoay người áp nàng xuống dưới thân.
Thẩm Kiểu Kiểu đơn thuần muốn làm nũng bị động tác của hắn làm cho ngây người một hồi, chờ đến khi phản ứng lại muốn cự tuyệt cũng đã bị hắn đưa tay sờ chỗ mẫn cảm làm nàng cũng có chút muốn.
Cố tình Khang Hy còn dừng lại động tác, hỏi nàng: “Ngoan bảo, muốn hay không?”
Thẩm Kiểu Kiểu bất mãn trừng hắn một cái, lại gật đầu, thấy hắn vẫn một bộ dáng không động mới hé miệng nhỏ giọng:
“Muốn.”
“Muốn cái gì, ân?” Bàn tay như lông chim nhẹ phất qua kiều nhũ, Khang Hy tiếp tục hỏi.
Thẩm Kiểu Kiểu không lên tiếng nhưng lại bị hắn như có như không kɧıêυ ҡɧí©ɧ nơi mẫn cảm, nhịn một hồi vẫn chịu thua:
“Muốn ngươi!”
Tuy rằng Khang Hy muốn nghe nàng trực tiếp nói ra nhưng thấy nàng thực sự bực, liền không tiếp tục truy vấn mà là tiếp tục động tác.
“Ân a…….”
Bởi trước đó đã hoan ái một lần, lần này Khang Hy không cần cọ xát nhiều đã cảm thấy hoa huyệt ướŧ áŧ liền bắt đầu cắm vào.
So với vừa rồi, hoan ái lúc này kịch liệt hơn không ít, chờ đến sau khi kết thúc cổ họng nàng cũng có chút khan, sau khi được hắn đút một chén trà liền nổi lên buồn ngủ.
Khang Hy nhắc nàng chuyện đã đáp ứng buổi sáng, để hậu huyệt nàng hàm chưa ngọc thể mới cho nàng đi ngủ.
Từ sau khi có địa đạo Khang Hy thường xuyên đến tìm nàng, hoặc là đưa nàng tới Cnà Thanh cung, cảm tình giữa hai người ngày càng tốt đẹp.
Hôm nay Khang Hy ở Ngự thư phòng xử lí chính sự, khó có được khi nàng chủ động lại đây, tức khắc cao hứng đến sổ con cũng không nhìn, sau khi hạ lệnh cho người mang ga tô bánh cùng vài món điểm tâm nàng yêu thích lên liền ôm nàng đến sau bàn dò hỏi buổi sáng nay nàng làm những gì.
Thẩm Kiểu Kiểu ăn hai ngụm lại đút cho hắn một ngụm, một bên trả lời hắn. Khang Hy nghe nàng kể cũng là một vài việc vặt, không thấy thú vị.
“Hôm nay lại đột nhiên đến tìm trẫm?” Sauk hi nghe nàng kể xong liền hỏi,
“Buồn chán a”
Có lẽ là luôn được sủng ái, Thẩm Kiểu Kiểu dần buông lỏng phòng bị, không suy nghĩ liễn đáp lời hắn.
“Qủa nhiên là vô lương tâm, nhàm chán mới nghĩ đến trẫm!” Khang Hy ngoài miệng nói vậy nhưng cũng không tức giận, chờ nghe được nàng dỗ hai câu liền chủ động động nói: “Chờ mấy ngày nữa trẫm mang người ra ngoài cung đi dạo.”
Tuy bên ngoài cung đối với Thẩm Kiểu Kiểu cũng không có gì mới mẻ, nhưng vẫn thú vị hơn trong cung, vì thế nàng cao hứng gật đầu, thậm chí đem khối gà nước vị trong tay đưa đến trước miệng hắn. Khang Hy lúc này mới phát hiện nang đã ăn xong một mâm bánh “ngoắc” một ngụm cắn xuống bánh bên miệng. quan tâm hỏi: “Cơm trưa không ăn no sao?”
“Ăn no a!” Thẩm Kiểu Kiểu trả lời, lại quay sang hỏi hắn: “Ngươi chê ta ăn nhiều sao?”
“Sao có thể! Ngươi có ăn nhiều hơn trẫm cũng nuôi được ngươi.”
“Vậy là vẫn chê ta ăn nhiều.” Thẩm Kiểu Kiểu bày ra vẻ mặt “Ta không cao hứng”
Khang Hy không băt được trọng điểm, quyết đoán nói sang chuyện khác “có muốn ta lại sai người mang thêm một mâm nữa tới?”
Thẩm Kiểu Kiểu liên tục gật đầu, ngượng ngùng không nhìn lên khiến người đằng sau bất đắc dĩ.
Chưa chờ được người mang mâm gà nước thứ hai lại chờ được thanh âm thông báo có quan viên bẩm tấu chuyện quan trọng, Thẩm Kiểu Kiểu quên mất Khang Hy đã hạ lệnh không được cho phép không ai được tiến vào nghe thấy thông báo liền nhanh chân lẹ mắt trốn xuống gầm bàn.
Khang Hy kinh ngạc nhìn động tác nhanh nhẹn của nàng lại thẩy vẻ mặt nàng ngoan ngoãn chờ mong được khích lệ, dở khóc dở cười điểm lên trán nàng một cái thuận thế cho người tiến vào.
“Thần thỉnh an hoàng thượng, hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.”
“Miễn lễ.”
Nghe đến nội dung đại thần bẩm báo mặt Khang Hy dần nghiêm túc, thậm chí lãnh lệ thêm vài phần.
Thẩm Kiểu Kiểu không có hứng thú với chính sự họ đnag đàm luận, dựa lên đầu gối hắn, ngửa mặt nhìn.
Khnag Hy nhận thấy ánh mắt nàng duỗi tay sờ đầu nàng lại lấy một khối điểm tâm trên bàn đưa cho nàng, nhìn nàng ngoan ngoãn nhận khối điểm tâm tức giận trong lòng tiêu tán một ít.
Lại bộ thượng thư vì đế vương tức đến mồ hôi lạnh chảy đầy đầu dần cảm thấy không khí trong đại điện dần tăng trở lại không khỏi nhẹ thở ra một hơi.
Chuyện quan trọng đã nói xong Khang Hy cũng không còn chuyện gì không vui, Thẩm Kiểu Kiểu lúc này mới thu hồi mắt chuyên tâm ăn điểm tâm.
Ăn lại ăn, một ít vụn bánh rơi trên đùi hắn, Thẩm Kiểu Kiểu không chút nghĩ ngợi vươn lưỡi liếʍ lại, sau đó lại phát hiện mình càng làm rơi nhiều vụn bánh.
Nhìn trên tay mình cũng dính đầy vụn bánh liền đưa lên miệng thổi, nhưng mà, không đợi nàng thổi sạch vụn bánh liền phát hiện trọng quần hắn hơi động lên, sau đó chậm rãi dựng thành cái lều nhỏ.
Thẩm Kiểu Kiểu đỏ mặt chwamf chằm nhìn cái lều trại nhỏ một hồi, đem điểm tậm dư lại trong tay đưa vào miệng, nhẹ nhàng lau sạch tay, sau đó sờ lên đai lưng hắn.
Vốn Khang hy bị nàng vô ý làm ngạnh lên đang nghĩ lát nữa làm sao thu thập nàng lại không nghĩ tới nàng đột nhiên lớn mật như vậy.
Nhìn đôi tay ngọc cởi xuống đai lưng cử mình, cổ họng Khang Hy khẽ động, một nửa tâm trí chờ mong hành động kế tiếp của nàng, một nửa còn dư lại chỉ đủ miễn cưỡng nghe rõ người phía dưới nói gì.