" Cốc - cốc" tiếng gõ cửa bên ngoài truyền đến dời đi lực chú ý của Mã Hoành Kỳ, như đoán biết đối phương là ai, trên môi hắn nở nụ cười quỹ dị, nhanh chóng tiến đi mở cửa.
" Cuối cùng cậu cũng tới!"
Vừa nhìn thấy người bên ngoài cửa, Mã Hoành Kỳ đã lên tiếng trước, hoàn toàn bỏ qua biểu tình nghi hoặc của người đối diện.
" Cậu... tình huống này là...?"
Dư Hàn Dực từ đầu tới cuối vẫn chưa hình dung được mọi chuyện đang diễn ra trước mắt, sau khi nhận được điện thoại của Mã Hoành Kỳ nhắn nhủ nhất định phải tới, trên đường đến đây hắn không ngừng suy nghĩ rốt cuộc có chuyện gì. Nhưng vừa khi bước chân vào căn phòng khách sạn này, đánh gia chung quanh, đặc biệt là trên giường còn có một phụ nữ, hắn cơ hồ đoán được điều gì.
" Hoành Kỳ, cậu đi vui vẻ là chuyện của cậu. Cũng không cần gọi mình đến đây chứng kiến cậu vui vẻ bên mỹ nhân chứ?"
Bản tính Mã thiếu phong lưu, ăn chơi có tiếng trong giới thượng lưu Dư Hàn Dực đã quá quen thuộc, đối diện tình huống lúc này cũng như chuyện bình thường, mới có thể lên giọng trách móc vài câu.
" Cậu đừng vội trách mình, mình tìm cậu tất nhiên là có việc..."
Dư Hàn Dực lấp lửng, ra điều bí ẩn, không tiếp tục quanh co với Dư Hàn Dực, hắn xoay người bỏ vào bên trong, bước chân tiến đến bên giường, ánh mắt lúc này mới quét qua nữ nhân đang trầm luân trên giường, ý tứ như ám chỉ.
" Hoành Kỳ, đây là..."
Vừa nhìn thấy người trên giường,đến lượt Dư Hàn Dực kinh ngạc, nhìn thấy bộ dáng Hạ Mỹ Kỳ nửa tỉnh nửa mê cùng với vẻ ngoài chỉ khoác mỗi chiếc áo choàng tắm của Mã Hoành Kỳ, hắn ít nhiều đoán được dụng tâm mà bạn tốt hẹn đến...
" Không biết cậu có hài lòng vớ sự sắp xếp tối nay của mình?"
Châm một điếu thuốc, vừa thở khói Mã Hoành Kỳ vừa hướng mắt nhìn Dư Hàn Dực khẽ hỏi, tất nhiên hắn nhận ra biểu tình còn e ngại của người đối diện, không muốn quanh co nên trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.
" Mình biết cậu luôn có oán hận với Hạ Mỹ Kỳ, nên cứ coi như lần này mình giúp cậu trút giận. Hiện tại cô ta gần như mất đi ý thức, muốn thế nào thì cậu cứ làm thế đó..."
" ..."
Đúng, đối với Hạ Mỹ Kỳ , Dư Hàn Dực vì yêu sinh hận, luôn mong đợi ngày nào đó có thể khiến cô quy phục dưới thân mình, chỉ là hiện tại cơ hội đã đến vậy mà chẳng biết vì sao hắn lại còn do dự?
" Hàn Dực, cậu đừng do dự. Nữ nhân như Hạ Mỹ Kỳ không đáng để cậu thương tiếc, cậu chưa biết khi ở trên giường cô ta có bao nhiêu phóng đãng. Cái gì mà tiểu thư danh giá, tất cả chỉ là vỏ bọc đánh lừa..."
Mã Hoành Kỳ tác động tâm lý, quả thực nếu như không trực tiếp trải nghiệm hắn có lẽ vẫn còn bị phong thái kiêu kỳ, tôn quý của Hạ Mỹ Kỳ đánh lừa, nên sau mọi chuyện đối với nữ nhân này hắn chỉ có khinh rẻ không hơn. Qua một hồi vẫn chưa thấy Dư Hàn Dực có bất kì hành động nào, Mã Hoành Kỳ tuy hơi mất kiên nhẫn nhưng vẫn cố thuyết phục.
" Cậu chẳng phải luôn muốn Hạ Mỹ Kỳ trả giá đắc sao? Chỉ cần qua tối nay, cô ta chắc chắn sẽ không còn chỗ đứng... tới lúc đó chưa biết chừng sẽ quỳ lụy dưới chân cầu xin cậu cứu giúp"
Không gian tĩnh lặng gần như bất động thanh sắc, bên tai Dư Hàn Dực không ngừng truyền tới những tiếng nói tác động của Mã Hoàng Kỳ, xen lẫn còn là giọn nói đanh đá không chút tình cảm của Hạ Mỹ Kỳ dành cho hắn ngày trước. Tầm mắt hết nhìn vào lơ đãng lại quét qua nữ nhân đang nằm trên giường, gương mặt quả nhiên xinh đẹp động lòng, vốn dĩ là người tâm cơ nay vì du͙© vọиɠ chi phối mà trở nên khát cầu hoan ái, đối diện bộ dáng nữ nhân như Hạ Mỹ Kỳ lúc này thân là đàn ông Dư Hàn Dực thật sự khó mà nhẫn nhịn...
" Ah.... ưʍ..."
Thời điểm lí trí Dư Hàn Dực còn lơ đễnh bất định, thì tiếng hét chói tai cùng tiếng rêи ɾỉ kí©ɧ ŧɧí©ɧ lại vang lên như khúc mở đầu cho trận chinh phạt mới mà người khởi xướng không ai khác chính là Mã Hoành Kỳ. Hắn không biết từ lúc nào đã phũ lên người Hạ Mỹ Kỳ, thành thục tách mở hai chân thon dài đem cự căn nóng rực như thiết mạnh mẽ cắm vào. Cảm giác hư không bị lấp đầy khiến nữ nhân cong thẳng thắt lưng, rất nhanh nghênh hợp trước sự xâm chiếm mạnh mẽ của người đàn ông.
" Ahhh... Phù.."
Tiếng Mã Hoành Kỳ thở dốc vang vọng, như con dao cắt đứt sợi dây thần kinh mang tên lí trí của Dư Hàn Dực, tầm mắt không tự chủ nhìn chăm chăm vào hai cơ thể đang triền miên bên nhau, nơi tư mật gắt gao kết hợp, tiếng nước dính nhớp giữa không gian ám mụi càng thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ, khơi lên dục niệm trong cơ thể người đàn ông.
" Thật thoải mái... nữ nhân dâʍ đãиɠ, kẹp chặt một chút"
Mã Hoành Kỳ thô tục ra lệnh bức ép hai chân thon dài của Hạ Mỹ Kỳ đè ép, gác lên vai khiến nộn huyệt sít sao cắn nuốt dươиɠ ѵậŧ thô trướng đang không ngừng chinh phạt, càng quét bên trong. Nhận được phản hồi khiến mình hài lòng từ Hạ Mỹ Kỳ, Mã Hoành Kỳ thỏa mãn cực độ, một bên gia tăng lực độ một bên liếc nhìn người từ đầu đến giờ vẫn đứng bên giường, giống như cố tình cắm một phen thật mạnh bức cho Hạ Mỹ Kỳ thét chói tai rêи ɾỉ, bức tường phòng thủ của Dư Hàn Dực gần như bị đánh đổ hoàn toàn.
" Hàn Dực, thật sự không muốn thử sao. Không muốn biết bên trong nữ nhân này có bao nhiêu mị hoặc sao? Ưʍ... Ahhh... Rất tuyệt đấy!! Tuy không phải nữ nhân đoan chính, nhưng rất biết cách chiều chuộng đàn ông..."
Mã Hoành Kỳ vừa thao lộng vừa miêu tả cảm giác mất hồn khi cắm vào bên trong nhục huyệt Hạ Mỹ Kỳ, cảm giác đúng là không tệ, bức đến hắn sắp giao ra tinh hoa.
" Ưʍ.. ahhh... Đúng.. là nơi đó... mạnh mẽ thao làm...ưʍ.."
Giọng nữ nhân phóng đáng rêи ɾỉ, cầu hoan khiến cho cuộc giao hoan càng thêm hưng phấn, nhiệt độ không kiểm soát gia tăng, đáy lòng Dư Hàn Dực như có ngọn lửa lớn đang cháy rực. Bàn tay hắn nắm chặt nổi lên gân xanh, bên tai không ngừng truyền đến tiếng nam nữ hoan ái đầy kí©ɧ ŧɧí©ɧ, thị giác cũng được thỏa mãn bởi cảnh tượng dâʍ đãиɠ sống động diễn ra trực tiếp trước mắt.
" Ah... Muốn tới"
Hạ Mỹ Kỳ rêи ɾỉ, thân thể bị cắm run run sắp ngã, cuối cùng sau mấy trăm cái cắm rút của Mã Hoành Kỳ, cô cũng đạt tới cao trào. Nam nhân thở nặng nề, nhanh chóng rút ra dươиɠ ѵậŧ bài xuất tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn lên trên bụng Hạ Mỹ Kỳ, Mã Hoành Kỳ được thỏa mãn trên môi hiện lên ý cười giảo hoạt, đắc ý nhìn Dư Hàn Dực như muốn khoe chiến tích.
" Thế nào? Có phải hiện tại cậu đã thay đổi ý đinh... Rất muốn thử xem cảm giác mình vừa trải qua?"
" Thử đi... Sẽ không khiến cậu thất vọng!"
Mã Hoành Kỳ cong môi, tách mở hai chân Hạ Mỹ Kỳ hướng về phía Dư Hàn Dực để hắn nhìn rõ hơn bộ dáng da^ʍ đang sau cao trào của cô ta như thế nào, nhìn nộn huyệt mấp máy, còn chưa hoàn toàn khép lại từng chút từng chút co rút, bài xích ái dịch mà tâm can Dư Hàn Dực nhộn nhạo, con thú hoang trong người hắn không ngừng gào thét đòi được giải thoát! Không được, hắn không thể tiếp tục nhẫn nhịn...