Cố Hoàn nhìn một bộ dáng biểu tình đầy khiêu gợi của Nghi Thường, trong lòng như nở hoa, khóe môi cương nghị cong lên ý cười.
" Thành toàn cho em"
Dứt lời hắn điều chỉnh lại tư thế, bế xốc Nghi Thường đặt lên trên bàn, vén lên váy áo chẳng thèm cởϊ qυầи lót chữ T mà chỉ vén sang một bên đủ không gian cho mình tiến vào.
" Ahh. ừm"
Cả hai cùng phát ra tiếng rên thỏa mãn, Cố Hoàn nắm eo thon bắt đầu luật động...
" Bảo bối, em thật chặt.. Hôm nay anh phải làm em ngay tại đây cầu xin anh"
Vừa liên tục cắm rút, Cố Hoàn bên tai Nghi Thường đưa ra lời đe dọa nhưng mà lọt vào tai Nghi Thường lại là thanh âm tán thưởng, hứa hẹn. Cô mặc kệ hắn ra ra vào vào khe huyệt, 2 cánh tay quàng lên cổ Cố Hoàn cùng hắn dây dưa, trong không gian tĩnh mịch yên ắng thanh âm " chần chật " phát ra khi môi lưỡi quấn quýt như liều kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ nguyên thủy lẫn nhau.
" Ưn..Nhẹ một chút. Quá sâu rồi.."
Tuy kɧoáı ©ảʍ hắn mang đến cực kỳ hưng phấn nhưng mà lực đạo quá lớn làm Nghi Thường không thích ứng nổi, tách ra từ nụ hôn ướŧ áŧ, cô nói như rêи ɾỉ.
" Không được, chẳng phải em muốn nhanh về nhà sao? Không tranh thủ thì sẽ muộn mất"
Cố Hoàn xấu xa nói, bên dưới vẫn không ngừng đâm vào chui ra nơi ướŧ áŧ, qυყ đầυ trương lên thẳng đứng nạo vét đến từng góc cạnh của tường thịt non nớt, cây gậy thật dài rút ra cho đến khi chỉ còn lại qυყ đầυ, sau đó lại giống như tra kiếm vào vỏ bao vậy, nặng nề đâm mạnh vào miệng tử ©υиɠ, đâm vào hoa tâm mềm mại đang run lẩy bẩy, tiếp theo sau đó là một màn chơi đùa điên đảo.
" á...aa.a... Không,...không được rồi"
Sức lực quá lớn Nghi Thường cảm giác toàn thân tê dại, sức lực gần như bị vật tượng trưng đàn ông kia rút cạn, ủy khuất nằm ngã uỵch xuống bàn, 2 chân buông lỏng trong không trung, hạ thể lầy lội vẫn còn gian nan phun ra nuốt vào nhiệt thiết. Tận mắt chứng kiến thiên hạ dưới thân mệt mỏi ngã xuống, Cố Hoàn chẳng chút để tâm, hắn ướn người hôn lên môi cô, bước 2 chân đứng trụ lên ghế, cúi sấp người chống 2 tay bên cạnh Nghi Thường, tạo thành một tư thế hoàn mỹ, lúc này trọng lượng cơ thể hắn gần như đều đặt tại nơi đang giao hợp của bọn họ. Cố Hoàn dụng lực mãnh liệt ra vào lối đi trơn trượt của Nghi Thường, Nghi Thường bị đâm đến cả người mềm nhũn, bắp chân run rẩy, hoa huyệt bên trong bị cây gậy đâm mạnh phát ra tiếng nước chảy mập mờ. Nước chảy xuống bị gậy thịt đâm thật mạnh thành bọt mép, dính cả vào chỗ hai người giao hợp. Cảm nhận được cây gậy thịt bên trong phá tan hoa huyệt, chà đạp mỗi một nếp nhăn, đâm vừa nhanh lại mạnh mẽ bức nó tiết ra thật nhiều dâʍ ŧᏂủy̠, mỗi khi rút ra đều kéo theo chất lỏng sềnh sệch, dưới ánh nắng chiều nó càng thêm óng ánh bám trên gậy thịt. " Hoàn.. nhanh một chút, em sắp không chịu được" - Nghi Thường nằm trên bàn thở gấp gáp, bên dưới vẫn như cũ kịch liệt bị Cố Hoàn đâm thọc.
" Nhanh như vậy đã không chịu được, bảo bối xem ra anh nên giúp em rèn luyện thêm"
Tính thời gian vẫn chưa được 1h vậy mà con thỏ nhỏ đã không chịu nổi, Cố Hoàn hơi hơi thất vọng, cảm thấy thời gian trước hắn chưa thật sự đem cô rèn luyện tốt, tự nhủ về sau sẽ cố gắn hơn nửa. Hắn từ trên ghế bước xuống, kéo thân thể Nghi Thường về phía hạ thân mình lại bắt đầu cắm rút, bàn tay xấu xa lần mò lên trên cởi hết cúc áo sơ mi mà thỏa sức xoa nắn 2 con thỏ trắng biến nó thành đủ loại hình dạng trong tay hắn. Nghi Thường cúi mắt, nhìn rõ ràng bầu ngực đẩy đà bị Cố Hoàn nhàu nặn, muốn kháng cự nhưng mà sức lực hiện tại nhấc 1 ngón tay còn khó khăn nên đành nằm đó mặc kệ hắn làm gì thì làm. Cố Hoàn thấy Nghi Thường bất lực buông xuôi thân thể vào tay hắn thì cực kỳ hài lòng, động tác dưới thân càng thêm dũng mãnh, nhân lúc Nghi Thường không phòng bị hắn rút ra toàn bộ chỉ chừa lại qυყ đầυ sau đó cắm vào thật mạnh..
" Aa....Hoàn"
Cảm giác bên dưới bị xỏ xuyên, hắn vậy mà lại cắm vào lút cán làm bụng dưới Nghi Thường sắp bị hắn chọc thủng.
" Bảo bối, đừng náo. Rất nhanh em sẽ thấy sung sướиɠ"
Cố Hoàn giữ im trong cơ thể cô thấp giọng trấn an. Chờ cô thích ứng hắn mới bắt đầu điều đặn ra vào nơi sâu nhất, cực kỳ chậm rãi, nhưng mỗi một lần đều cắm vào tận gốc, Nghi Thường lúc này mới thích nghi được sự xâm nhập cuồng dã của Cố Hoàn, hoa huyệt tự động giãn ra mυ'ŧ mát phân thân to lớn của hắn.
" Ngoan, anh sẽ khiến em thỏa mãn"
Hôn lên môi cô, giọng Cố Hoàn tràn ngập sủng nịnh, hắn nắm chặt eo cô mãnh liệt gia tăng tốc độ, chẳng biết qua bao lâu hắn mới có dấu hiệu xuất ra.
" Bảo bối, anh muốn bắn..." Dứt lời, một cổ tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng xối thẳng vào tử ©υиɠ Nghi Thường, cảm giác như được ân xá cô mặc tình hắn phát tiết, sau đó hắn lại cầm lấy cổ chân cô nâng lên dưới ánh mắt khó hiểu của Nghi Thường.
" Như vậy tϊиɧ ɖϊ©h͙ sẽ không chảy ra được, anh không muốn người khác biết chuyện chúng ta làm loạn ở nơi này còn lưu lại dấu vết" - hắn nói, giọng cực kỳ nghiêm túc.
" Anh.. Chẳng phải đều tại anh sao?"
Nghi Thường lườm hắn, chủ động gác chân lên vai hắn giữ trong hơn 5' mới buông xuống, cố gắn ngồi dậy ôm lên vai Cố Hoàn. Kí©ɧ ŧìиɧ đi qua, thứ thô nóng kia vẫn còn cắm trong hoa huyệt, Cố Hoàn ngồi xuống ghế, đặt cô ngồi khóa trên đùi, say sưa ngậm lấy đỉnh anh đào, lần nửa bức Nghi Thường thốt ra những thanh âm xấu hổ...
" Ưʍ..Hoàn, đủ rồi.."
Vừa mới trải qua cao trào lại tiếp tục bị Cố Hoàn trêu chọc, Nghi Thường khó mà chống lại, nhìn bộ dáng hắn đang vùi mặt vào ngực mình mà mυ'ŧ mát cô hận không thể tát vài cái lên gương mặt điển trai của hắn, đơn giản vì hắn là người cô yêu thương. Tất nhiên Cố Hoàn hiểu rõ được vị trí của mình trong cô nên hắn cư nhiên dựa vào đó mà cuồng loạn, chiếm cứ tiện nghi của cô hết lần này đến lần khác. Âm thanh hắn liếʍ láp vang lên, hòa với nước bọt tạo nên chuỗi tiếng động làm người ta mặc đỏ tim đập... Nghi Thường mềm mại, mi tâm khép hờ mặc cho Cố Hoàn sủng ái, bất giác tầm mắt lơ đãng nhìn ra khoảng không ngoài cửa sổ sớm được kéo rèm, chẳng biết thực hay ảo Nghi Thường cảm giác một ánh mắt nào đó vừa tránh đi vội vã?
" Hoàn.. dừng lại!! Có người..."