Hệ Thống Câu Dẫn Nam Chính

Chương 5: Kịch bản 1: Hôn lễ hoàn hảo

[ Thao em trước mặt ba vợ], [ Lỗ huyệt ngậm nho lạnh]

----------

Nguyên Ân đi dọc hành lang căn biệt thự to lớn này. Cậu vừa đi vừa nghĩ, từ khi cậu với Cố Mặc làm nhau ở nhà kho, hiện tại độ sung sướиɠ là 15%, lên chậm quá đi, như thế làm sao kịp thời hạn một tuần đây. Nguyên Ân than thở.

Nhắc mới nhớ, hôm nay là ngày tổ chức hôn lễ, mọi người trong nhà đều phải thức thật sớm, 5h là cậu đã bị gọi dậy rồi, thật buồn ngủ.

Hôn lễ diễn ra trong một khu biệt thự cá nhân, được Cố Mặc bỏ tiền ra mua dưới sự đòi hỏi của Nguyên Linh. Cô ta muốn hôn lễ của mình long trọng nhất, đẹp nhất, lớn nhất. Cái gì cũng phải nhất. Nghe nói còn livestream trong hôn lễ nữa kìa. Đúng là streamer nổi tiếng có khác.

Nguyên Ân cầm bộ vest đen của mình đi nhanh về phía căn phòng đầu tiên của tầng một. Cậu ngước nhìn cái bảng được treo trên cửa " Phòng thay đồ nữ " gõ cửa bước vào.

" Sao giờ mày mới tới, lâu muốn chết. Đem cái cà vạt này qua đưa cho Cố Mặc. Mẹ nó, thợ trang điểm làm gì mà giờ này vẫn chưa tới. Con sẽ phốt tiệm nó lên mạng." Nguyên Linh ném cái cà vạt đen cho cậu.

Mẹ Nguyên nhìn con gái " Từ từ nào con, chắc kẹt xe thôi mà, còn tận 4 tiếng nữa mới tới giờ làm lễ "

Nguyên Ân nhìn hai mẹ con đó một cái rồi đẩy cửa đi ra.

Cậu đi lên lầu 4, phòng thay đồ nam nằm tận lầu 4. Mở cửa, bước vào căn phòng im lặng chỉ có mình Cố Mặc đứng trước chiếc gương to giữa phòng. Cố Mặc trong bộ vest đen lịch lãm, sang trọng, đúng chất một tổng tài bá đạo đi.

Nguyên Ân bước lại trước mặt anh. Tay cầm cà vạt, thắt cà vạt cho anh, không quên chỉnh lại cho ngay ngắn.

"Anh rể thật đẹp trai nha, hèn chi chị em mê anh như vậy" Nói xong cậu nhón chân lên, hôn vào môi anh. Cái lưỡi từ từ xâm nhập vào khoang miệng Cố Mặc. Cậu như hút hết không khí trong miệng anh.

Cố Mặc nhìn người con trai trước mặt, cậu trong như một cậu bé 16 17 . Anh cho tay vào trong áo cậu, chiếc áo thun được vén lên cao, vùng eo hiện ra bên ngoài. Anh rờ chiếc eo nhỏ của cậu, từ từ mò lên vùng vυ'.

" Anh rể sáng sớm đã động dục rồi nha. Không tốt đâu" Mặc dù Nguyên Ân nói vậy nhưng tay cậu đã cởi khóa quần của anh. Lôi dươиɠ ѵậŧ bự ra khỏi quần, tay không ngừng xoa hai cái trứng bên dưới.

Cố Mặc đè cậu vào tường, cởi bỏ cái áo thun hoàn toàn, cúi người bú ɭϊếʍ hạt đậu trên vυ', một tay xoa vυ' kia, tay còn lại anh cho vào miệng cậu. Cái miệng ướŧ áŧ bao phủ lấy hai ngón tay anh, cậu liếʍ hai ngón tay anh ướt đẫm. Anh nắm lấy cái lưỡi không chịu đứng yên kia, xoa xoa nó, nước miếng tiết ra từ miệng ướt cả bàn tay anh.

Cố Mặc quay người Nguyên Ân lại. Cho cậu chống tay vào bàn trang điểm, đưa cái mông lên cao. Lỗ huyệt hồng hào hiện ra trước mắt anh. Cái lỗ này được dưỡng rất tốt, nó vẫn hồng hào không nhìn ra cái lỗ này đã từng bị chơi qua.

Cố Mặc khom người liếʍ lỗ huyệt của cậu, liếʍ láp quanh huyệt, cố nhét lưỡi vào nhưng nó chặt quá. Cố Mặc đưa tay vào miệng cậu lấy nước bọt của cậu rồi thoa lên miệng huyệt. Nguyên Ân chổng mông quay đầu nhìn anh, lỗ huyệt của cậu rất khít nha, cậu đã cố nới rộng nó ra mỗi khi tắm nhưng đều không được. Cố Mặc ra sức thọc lưỡi vào lỗ huyệt, vừa ngứa vừa sướиɠ.

"Ưʍ....a...a..." Nguyên Ân thở dốc rêи ɾỉ. Cậu để mặc cho anh chọc lỗ huyệt.

Liếʍ lấp huyệt da^ʍ hồi lâu, dịch tràng cũng tiết ra khá nhiều, lỗ mềm ra đôi chút. Cố Mặc đưa một ngón tay từng chút nhét vào.

"ưʍ..a...anh ơi" Nguyên Ân thấy huyệt da^ʍ thật ngứa a.

Nhét vào được một ngón, anh lại thêm một ngón nữa, nhìn huyệt da^ʍ ướt đẫm dâʍ ŧᏂủy̠ không ngừng nuốt vào nhả ra hai ngón tay mình, anh vui vẻ chơi đùa.

Nhìn cậu rêи ɾỉ, sung sướиɠ, anh lại tiếp tục thọt ngón tay ra vô đều đều trong huyệt, thấy vẫn có khoảng trống Cố Mặc cho thêm ngón thứ ba vào, Nguyên Ân thấy huyệt mình khó chịu, nhưng xen giữa sự khó chịu đó, cậu lại càng muốn thứ gì đó bự hơn, dài hơn đút vào.

Cố Mặc cho ba ngón tay vào ra không ngừng, lúc thọt vào nước da^ʍ lại chảy ra lòng bàn tay, nhiều đến mức chảy xuống nền nhà.

Cố Mặc nhìn lên bàn trang điểm, mắt lóe sáng lên như nhìn thấy trò chơi mới, anh thì thầm vào tai Nguyên Ân " em vợ muốn chơi trò mới không" Không đợi câu trả lời, anh rút ba ngón tay trong lỗ huyệt ra, cởi bỏ cà vạt cậu mới thắt cho anh, anh dùng nó che đi đôi mắt của cậu.

Đôi mắt bị che, cậu không thấy gì cả, điều đó khiến mọi giác quan khác linh hoạt hơn, tai cậu nghe thấy tiếng máy lạnh chạy đều đều, mũi cậu ngửi được mùi phấn trên bàn trang điểm. Không đợi cậu khám giá các giác quan còn lại, một thứ gì lạ lạ được đưa vào trong lỗ huyệt, cậu cảm thấy lạnh lạnh trong huyệt.

Cố Mặc nhìn vẻ mặt phê pha của cậu. Anh lại tiếp tục cho thêm một quả nho xanh vào, nho này là cô dâu Nguyên Linh cố tình chuẩn bị cho anh nha, thứ anh thích nhất nho ngâm đá.

" Ân nhi đoán xem trong huyệt là gì nào, nếu đoán đúng sẽ có thưởng nha, nếu sai tức nhiên sẽ bị phạt rồi." Đưa tay lau đi mồ hôi trên gương mặt xinh đẹp của cậu. Anh nói tiếp " Chỉ được một lần đoán thôi nhé."

Giờ đây, đầu cậu không nhảy số được, cái cảm giác mát lạnh làm tê liệt đầu óc cậu.

" Em không biết nha, lạnh quá...uhm... anh ơi huyệt da^ʍ lạnh quá"

"Nếu không đoán tức là em chịu thua . Thế phải phạt rồi" Cố Huyệt lấy ra một quả nho trong xô đá. Nhét vào trong lỗ huyệt. Nho ngâm đá không cứng, chỉ ngâm thôi nên nó rất lạnh, lỗ huyệt cảm nhận cái lạnh từ quả nho, nó co rút không ngừng.

"a..a nho lạnh quá....Nguyên Ân bị nho thao, trướng quá, huyệt da^ʍ bị nho nhét đầy"

Hai quả nho nữa được đưa vào trong huyệt. Huyệt cậu ngậm 4 quả nho lạnh. Anh lấy tay đẩy nó vào thật sâu bên trong. Bên ngoài vẫn còn nhiều chỗ trống, có thể nhét thêm vào, nhưng anh không nhét nữa, lúc này đây anh lại muốn ăn nho. Mà phải là nho được sản xuất từ cái huyệt đầy nước này.

" Ân nhi, anh muốn ăn nho nha, ăn nho tại đây nè, em cho anh ăn đi, không được dùng tay đâu nha" Cố Mặc quỳ xuống đưa miệng hôn lên lỗ huyệt. Cảm thấy cái lưỡi anh đang liếʍ láp vòng quanh huyệt, dù không nhìn thấy, nhưng nghe anh nói cậu cũng đã biết mình cần làm gì. Là một người hay sử dụng lỗ huyệt nên cậu dưỡng và vệ sinh lỗ huyệt rất cẩn thận, sạch sẽ, không hề có mùi hay bẩn.

" Anh rể muốn ăn nho của em hả, em cho anh ăn" Tư thế hiện giờ của Nguyên Ân dùng tay rất dễ dàng lấy nho ra, nhưng hiện giờ cậu không được dùng tay, nên chỉ còn cách ép nó ra thôi.

Cố Mặc há miệng, chờ đợi được cho đồ ăn ngon, anh đang thích thú nhìn lỗ huyệt co rút, muốn nhả ra nhưng lại không được, anh có thể thấy được quả nho ra gần tới cửa huyệt thì lại bị sự co lại của huyệt hút vào. Sau bao nỗ lực quả nho đầu tiên đã chui ra, anh nhai nó một cách ngon lành, trên quả nho còn có dâʍ ŧᏂủy̠ của cậu nữa. Ăn như thế nào cũng cảm thấy ngọt.

Cố Mặc nhìn vẻ mặt cố gắng nhả nho ra của cậu thấy thật thích thú, cho đến khi quả cuối cùng được nhả ra, anh đứng lên kê miệng vào gần tai cậu " Nho được Ân nhi sản xuất thật ngon nha, nhưng hơi nát đó, không còn nguyên vẹn gì hết, phải phạt"

Lúc này ngoài cửa vang lên tiếng gõ. Cậu giật mình, tim đập nhanh. Cậu không nhìn thấy gì cả, cũng không biết anh đang làm gì, chỉ nghe anh nói lớn ra ngoài hỏi ai đó.

" Ba nè con, còn hai tiếng nữa là tới giờ làm lễ, Nguyên Linh nhờ ba qua hỏi con có cần gì nữa không, ba vào được không"

" Ba vợ anh kìa, nếu ba thấy con rể đang làm trò với em vợ không biết có lên máu không" Cậu xoa xoa gò má của anh. Này thì phạt người ta nè, cho anh sợ chết luôn.

Cố Mặc nhìn yêu tinh nhỏ trong ngực, cười khẽ, anh bế cậu lên đi ra sau bức bình phong đen, nơi được đựng tạm để thay đồ. Nó được che phủ xung quanh nên khá kín đáo.

" Em là con yêu tinh, hút tϊиɧ ɖϊ©h͙ người phàm để tu luyện à, thật mê người nha, nhưng mà người phàm anh đây có thanh kiếm to bự lắm, có thể làm yêu tinh ngất ngây đó." Anh đặt cậu lên cái ghế để đồ, trên cái ghế là quần áo anh thay ra lúc nảy.

" Ba cứ vào đi, con đang thay đồ nên ba có gì cứ nói đi ạ" Cố Mặc nói vọng ra ngoài, dù đang nói nhưng anh vẫn không quên, cho dươиɠ ѵậŧ căng cứng nảy giờ của mình vào lỗ huyệt.

Lỗ huyệt ấm áp, nóng hổi bao lấy dươиɠ ѵậŧ của anh, anh nấc từng nhịp nhẹ nhàng, làm mạnh quá sẽ bị ba vợ nghi ngờ đó.

" Cố Mặc à, ba có việc muốn nói với con. Nguyên Linh là đứa con ba mẹ yêu thương nhất, là cô bé dễ thương, hiền lành nhất, con lấy nó về rồi phải chăm sóc tốt cho nó. Nó muốn gì con cũng phải chiều theo nó đấy." Ba Nguyên lên tiếng. Nguyên Ân ở bên trong nghe ba Nguyên nói mà cảm thấy ghê tởm, gì vậy trời.

" Vâng con biết rồi, con sẽ chăm sóc em ấy thật tốt, chăm sóc luôn người thân của cô ấy, cũng thật tốt luôn" Vừa nói anh vừa nắm dươиɠ ѵậŧ nhỏ của Nguyên Ân mà vuốt.

Nguyên Ân muốn rên rĩ nhưng ba Nguyên đang ở kia, cậu không dám phát ra tiếng, hai tay bịt chặt miệng.

Cố Mặc nấc dươиɠ ѵậŧ vào sâu trong huyệt, nhấp từng phát nhẹ nhàng, nhưng sâu vào bên trong, dươиɠ ѵậŧ ma sát với vách thịt, chạm vào điểm G của cậu, cảm thấy đã chạm vào điểm nhạy cảm của cậu, anh dùng sức banh hai chân Nguyên Ân ra, nắc càng mạnh vào điểm đó. Nguyên Ân khó chịu, cậu kìm nén để không phát ra âm thanh kỳ lạ nào. Nước mắt sinh lý cậu rơi ra, ướt một mảng lớn trên cà vạt.

" Vậy ba yên tâm rồi, ba đi chuẩn bị tiếp khách đây. Con thay đồ xong ra tiếp khách với ba, toàn mấy ông lớn, ra làm quen đi sau này cần dùng"

" Vâng"

Chờ ba Nguyên đi khỏi, cậu không kìm được nữa rên to hơn.

"Uhm...anh ơi....sướиɠ lỗ huyệt quá....anh thao em sướиɠ quá....trướng quá..Ân nhi muốn bắn ra." Vừa dứt dươиɠ ѵậŧ nhỏ phóng ra dòng tinh, bắn hết lên bụng cậu. Bên trong cà vạt, mắt cậu trợn trắng, miệng chảy nước, cậu bị làm lêи đỉиɦ a.

" Anh phải chăm sóc tốt cho người thân của vợ anh mà" Nấc dươиɠ ѵậŧ thêm vài cái, anh rút ra bắn lên bụng cậu. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ cậu hòa với anh, nó đặc sẹt.

Cố Mặc lấy cái áo anh cởi vứt trên ghế lau đi tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên bụng cậu, cởi bỏ cà vạt ra khỏi mắt cậu. Anh nhìn vẻ mặt lêи đỉиɦ của cậu, liếʍ giọt nước mắt vươn trên mắt cậu, hôn lên đôi môi đỏ.

"Làm cũng làm xong rồi, nhưng vẫn phải phạt"

Cố Mặc đè cậu xuống không có cậu đứng lên, anh lấy những quả nho còn lại, nhét từng quả vào lỗ huyệt, lỗ huyệt mới làm xong vừa sưng vừa đỏ. Nhét được một quả, cảm giác lạnh làm cho cậu dễ chịu hơn, anh nhét vào lỗ huyệt 4 quả, sau khi thấy vẫn còn chỗ anh lại nhét thêm vài quả vào nữa. Lỗ huyệt da^ʍ ngậm gần chục quả nho lạnh, cậu rêи ɾỉ, bên trong lỗ huyệt tê tê, giật giật. Thật thích.

Nhét xong Cố Mặc chỉnh lại trang phục, bộ vest đen nhìn qua thì nó vẫn như ban đầu sang trọng, nhưng nếu lại gần sẽ thấy phần quần ướt một mảng lớn ở đùi.

" Tại em hết đó tiểu yêu tinh, phải đợi nó khô mới dám ra ngoài." Anh thắt lại cà vạt, cái cà vạt cũng bị ướt do nước mắt của cậu tiết ra.

Anh kéo cậu đứng dậy, trong lỗ huyệt có vật thể lạ, nó trướng trướng, khi cậu đứng lên, những quả nho bị đẩy càng sâu vào trong. Anh cầm bộ vest cậu đem đến, từ từ mặc vào cho cậu. Chải lại tóc tai. Nhìn cậu cứ như một thiên thần vậy.

Mà khoan, sao anh không mặc qυầи ɭóŧ lại cho cậu vậy, dươиɠ ѵậŧ không được bao bọc cọ vào đũng quần, ma sát thật khó chịu. Cũng may bộ vest khá lớn so với cậu, nên không nhìn ra cậu có mặc qυầи ɭóŧ hay không.

" Đây là hình phạt dành cho em đó, dám làm nát nho của anh. Ngậm nho đi, anh muốn uống rượu nho ngâm dâʍ ŧᏂủy̠ nha" Cố Mặc ôm Nguyên Ân vào lòng, tay xoa xoa mông cậu. Dù cách lớp quần nhưng cậu vẫn cảm thấy bàn tay ấy nóng bỏng cỡ nào.

" Đi thôi em vợ, ra coi anh rể lấy chị em nè."

Cố Mặc nắm tay Nguyên Ân bước ra khỏi phòng, Cố Mặc hôn lên môi Nguyên Ân, cả hai đi về phía lễ đường, cảm giác như hôn lễ này là dành cho hai người họ vậy.

Hệ Thống V [ Chúc mừng người chơi đã thu thập được tổng 30% độ sung sướиɠ, người chơi tiếp tục cố gắng. Nhiệm vụ phụ đã hoàn thành: được nam chính thao trong phòng thay đồ. HẾT]

---------------------------