Nhưng hắn vừa mới ngồi dậy một chút đã bị mỹ nhân duỗi tay ngăn cản, tay dừng ở bả vai đẩy hắn trở về giường, mỹ nhân tựa hồ thực thẹn thùng, đôi mắt ửng đỏ lắc mông, nghẹn ngào nói: “Để cho ta, để ta tự tới… Ta muốn cho ngươi bắn…hức … Ta có thể…”
“Được được được, để người tới, sư tôn ngoan, động một chút, ngậm sâu một chút ta mới có thể bắn, ngoan, thả lỏng, để toàn bộ tiểu huyệt lên đi”
Vân Tử Lăng được mỹ nhân áp xuống liền sủng nịch nói, hướng dẫn Vân Thanh Lam tiếp tục chủ động, hắn thực hưởng thụ bộ dạng ủy khuất cùng hành vi bá đạo của mỹ nhân, sư tôn như vậy hắn càng thích.
Vân Thanh Lam nghe Vân Tử Lăng nói cũng thả lỏng người sau cao trào, hạ thân gấp gáp đem tiểu huyệt dán lên cự vật giữa háng Vân Tử Lăng, thịt non đỏ tươi ở miệng huyệt trực tiếp mυ'ŧ vào dươиɠ ѵậŧ thô dài, mυ'ŧ đến tận gốc, hoàn toàn đem toàn bộ nuốt đi vào, thậm chí qυყ đầυ đã khảm vào tận miệng tử ©υиɠ.
“Sư tôn, miệng tử ©υиɠ mềm thế, có phải… Ưm ~” Vân Tử Lăng hơi nghi ngờ hỏi.
Vân Tử Lăng cảm nhận được qυყ đầυ của hắn đang bị một cái miệng nhỏ mυ'ŧ vào, hắn biết đó là tử ©υиɠ của sư tôn, nhưng lúc trước mỗi lần đỉnh đến chỗ này sư tôn đều khóc lớn, vì vậy đến giờ hắn vẫn chưa tiến vào, nhưng hôm nay trực tiếp xâm nhập dễ dàng như vậy cũng khó trách hắn có chút nghi hoặc, nhưng thắc mắc vừa mới hỏi ra liền bị mỹ nhân cúi người hôn lấy, đem toàn bộ nghi vấn nuốt trở về.
Thật ra Vân Thanh Lam là đang chột dạ, buổi chiều mới bị Hồ Ngu thao vào tử ©υиɠ, vì vậy từ lúc đó đến giờ miệng tử ©υиɠ vẫn chưa kịp khép lại, vẫn sẽ mềm ướt. Hắn sợ Vân Tử Lăng tiếp tục tra hỏi sẽ lỡ miệng cho nên mới trực tiếp cúi người dùng môi lưỡi ngăn chặn những thắc mắc từ hắn, còn chủ động dâng đầu lưỡi trơn mềm cuốn lấy lưỡi của đối phương, ngăn cản sự dò hỏi từ Vân Tử Lăng.
Sự thật chứng minh Vân Thanh Lam đã thành công, được sư tôn chủ động thế này, Vân Tử Lăng nào rảnh rỗi lo những thứ khác nữa, hắn quả thật cực kỳ sung sướиɠ, đồ vật phía dưới được tiểu huyệt ngậm chặt gắt gao mà kẹp lấy, qυყ đầυ cũng được cửa tử ©υиɠ mυ'ŧ vào, phía trên lại được Vân Thanh Lam chủ động hôn môi, được người thương câu dẫn như vậy cho dù là ai chắc chắn cũng nhịn không nổi.
Hơn nữa bởi vì Vân Tử Lăng hưng phấn quá mức, hắn đã hoàn toàn quên mất ý muốn để sư tôn tự mình làm hắn bắn ra. Vân Tử Lăng trực tiếp ôm chặt mỹ nhân trần trụi đang ghé vào người hắn, trên miệng đảo khách thành chủ ngậm lấy chiếc lưỡi mềm mại tàn nhẫn hút vào, hạ thân cũng đỉnh mạnh, từ phía dưới hung hăng thọc vào rút ra, khiến tiểu huyệt lầy lội dâʍ ŧᏂủy̠ văng khắp nơi, qυყ đầυ cũng đem miệng tử ©υиɠ kiều nộn cắm đến sưng lớn.
“Ưm ưm ~ hức ~” Hạ thân bị mãnh liệt đâm thọc, Vân Thanh Lam chịu không nổi trực tiếp khóc lớn lên, nhưng đầu lưỡi bất đắc dĩ bị hắn ngậm lấy, muốn kêu cũng kêu không được, chỉ có thể nức nở hàm chứa nước mắt ủy khuất đáng thương.
Vân Thanh Lam cảm giác được qυყ đầυ to lớn kia cứ liên tục lặp đi lặp lại động tác ra vào ở cửa tử ©υиɠ, mỹ nhân hoảng sợ cực kỳ, buổi chiều đã bị Hồ Ngu thao tử ©υиɠ đến hôn mê, buổi tối lại tiếp tục như vậy nữa thì quả thật chịu không nổi, lúc nãy nhất thời hoảng loạn mới chọn cách này, muốn dời đi lực chú ý của Vân Tử Lăng, hiện giờ mỹ nhân có chút hối hận, nhưng đã không kịp nữa rồi.
Cứ như vậy cắm từ dưới lên một lúc, Vân Tử Lăng cũng cảm thấy tư thế này không quá tiện, liền trực tiếp ôm mỹ nhân xoay người, đè người xuống phía dưới.
“Sư tôn, hôm nay sao người lại thiếu thốn như thế, vừa tự an ủi vừa muốn tự cưỡi, còn chủ động để ta thao tử ©υиɠ, có phải có chuyện gì đó gạt ta?”
Vân Tử Lăng một bên động một bên hỏi, thật ra hắn chỉ cảm thấy sư tôn cùng lúc trước khác biệt, chỉ muốn tùy tiện hỏi thử, nhưng Vân Thanh Lam lại chột dạ hoảng sợ.
“Không, không có… ưm ~ chỉ là hôm nay… Đặc biệt nhớ ngươi… ha a ~ Tử Lăng… Nhẹ chút nhẹ chút… hức… tử ©υиɠ chịu không nổi… ưm ~”
Mỹ nhân sợ Vân Tử Lăng phát hiện sự thật mình cùng người khác giao hợp, thế là chủ động duỗi tay để lên vai Vân Tử Lăng, rêи ɾỉ nói dối lừa gạt.
Nghe được Vân Thanh Lam nói muốn hắn, Vân Tử Lăng càng là hưng phấn, giờ phút này hắn chỉ cảm thấy sư tôn nhất định đã suy nghĩ thông suốt, chuẩn bị tiếp thu tình yêu của hắn, sư tôn còn sẽ cùng hắn kết thành đạo lữ, sẽ cam tâm tình nguyện sinh hài tử cho hắn, chỉ mới suy nghĩ nhiêu đó thôi cũng đủ khiến Vân Tử Lăng sung sướиɠ phấn khích, đôi mắt đều đỏ lên.
“Sư tôn, gả cho ta được không, ta sẽ đối xử với người thật tốt” Vân Tử Lăng cúi đầu ở tai mỹ nhân thủ thỉ, nhẹ giọng nỉ non, cũng không đợi Vân Thanh Lam trả lời, liền trực tiếp điên cuồng thọc vào rút ra, khuấy đảo toàn bộ địa phương mẫn cảm nhất của mỹ nhân thành một hồ nước xuân.
“A a a ~ Tử Lăng… Chậm, chậm một chút … hức… nhanh quá… Ưm ~ chịu không nổi… Lại muốn cao trào…~ tiểu huyệt muốn phun nước… hu hu hu… Tử Lăng, ta chịu không nổi”
Bị thao tàn nhẫn, hạ thân Vân Thanh Lam khống chế không được run rẩy, kɧoáı ©ảʍ kịch liệt tầng tầng chồng chất làm mỹ nhân thật sự chịu không nổi cầu xin.
Thấy Vân Thanh Lam lại muốn cao trào, hạ thân Vân Tử Lăng càng thô bạo thọc đi vào, hơi thở gấp gáp nói: “Ngoan, phun đi, ta thích lúc người cao trào”, dứt lời lại nhấp thêm vài cái, trực tiếp khiến mỹ nhân tóm chặt khăn trải giường dưới thân, rêи ɾỉ cao trào.
“A a a a!!! Tử Lăng ~ phun nước… Ha a!! Lại phun… Hức… Ta chịu không nổi… Ngươi bắn cho ta đi… A a~… Bắn vào… Bắn vào bên trong tử ©υиɠ đi… Hức… Thật sự chịu không nổi… Tử Lăng… Phu quân ~”
Lại lần nữa cao trào, Vân Thanh Lam không chịu nổi vừa phun nước vừa bị làm tử ©υиɠ, khóc lóc xin tha gọi phu quân, chỉ hy vọng hắn nhanh chóng bắn ra, mỹ nhân cảm thấy bản thân sắp bị thao hỏng rồi.
Mà Vân Tử Lăng được dâʍ ŧᏂủy̠ tưới lên qυყ đầυ, sướиɠ đến mức da đầu tê dại, trực tiếp cắm vào cửa tử ©υиɠ bắn ra, đem chỗ sâu nhất bên trong thân thể mỹ nhân bắn đầy.