Ngài Cơ Trưởng Tha Cho Em Đi

Chương 18:

Sau khi vào phòng tắm, Hứa Đình Xuyên đặt cô xuống, làm sạch bồn tắm rồi xả nước vào, Tô Mạt Mạt muốn cởϊ qυầи áo nhưng chần chừ không dám, nói thật bây giờ cô có hơi sợ.

Hứa Đình Xuyên đang ngồi bên bồn tắm xả nước, quay đầu lại nhìn Mạt Mạt, mở miệng nói: “Nếu em không cởi, chờ tôi đến giúp em cởi, sợ là quần áo này không thể mặc lại nữa.”

Lúc này Tô Mạt Mạt mới nhanh chóng cởϊ áσ thun quần đùi cả nội y ra, không biết sao, Hứa Đình Xuyên lúc này với Hứa Đình Xuyên lần đầu gặp mặt có chút không giống nhau. Lần đầu gặp mặt, anh hào hoa phong nhã khiêm tốn lễ độ, làm người khác không nhịn được muốn lại gần. Nhưng anh của hiện tại lại làm Mạt Mạt có cảm giác áp bách vô hình.

Sau khi bồn tắm đã đầy nước, Hứa Đình Xuyên duỗi hai tay túm lấy Mạt Mạt đang đứng một bên run bần bật lại bên người. Đặt cô đứng giữa hai chân anh, cự vật sung huyết cọ cọ vào đầu gối cô, bàn tay ấm áp đặt ở vòng mông cao vυ't của cô, nhẹ nhàng vuốt ve từ eo lên trên lưng, sau lại chuyển qua đặt ở hai ngọn núi tuyết no đủ.

“Có ai chạm vào chỗ này chưa?? Hứa Đình Xuyên ngước mắt nhìn cô chằm chằm.

Bàn tay du tẩu trên người Mạt Mạt, nhưng không làm gì thêm, khiến Tô Mạt Mạt dục hoả thiêu người, chỗ bụng nhỏ như có ngọn lửa thiêu đốt, tiết đầy da^ʍ thuỷ.

Ánh mắt Hứa Đình Xuyên hiện tại thật sự không tốt, Tô Mạt Mạt không dám kí©ɧ ŧɧí©ɧ anh, nói đúng sự thật: “Không có, chỉ bị chú liếʍ qua thôi.”

Nghe cô trả lời, Hứa Đình Xuyên lúc này mới vừa lòng, ôm Tô Mạt Mạt bước chân vào bồn tắm, vẫn để cô gái nhỏ ngồi giữa hai chân anh, tư thế này vừa vặn để anh cúi đầu là có thể liếʍ vυ' cô.

Hai tay anh xoa nắn hai bầu ngực sữa, tuỳ ý tạo thành vô số hình dạng, nhìn nhũ thịt mềm mại tràn ra khe hở ngón tay mình, hai đầṳ ѵú bị anh xoa nắn lập tức sung huyết đứng thẳng, cự vật dưới háng lại cứng thêm vài phần.

“Chú...a...em muốn tắm...đợi một lát nữa được không?” Hai tay Mạt Mạt đặt trên bờ vai to rộng của Hứa Đình Xuyên, vô lực đẩy anh ra.

“Tôi giúp em tắm.” Hứa Đình Xuyên khàn khàn lên tiếng.

Tay anh vừa buông một bên vυ' ra, liền lập tức mở miệng ngậm lấy đầṳ ѵú, bàn tay rảnh rỗi liền muốn khều ra chút nước, tách hai chân Mạt Mạt ra, tìm đến hoa tâm, hai mảnh thịt non đã sớm ướŧ áŧ, nhẹ nhàng xoa nắn.

“Ướt nhanh vậy sao?”

“Ưʍ... lần đầu tiên thấy chú đã ướt rồi.” Hai tay Mạt Mạt ôm chặt lấy hai vai Hứa Đình Xuyên.

Mỗi lần anh muốn khều nước xuân, liền dùng ngón tay thon dài vuốt ve qua lại hai mảnh hoa môi ở âm đế, một tay khác lại xoa vυ' của cô, làm cô toàn thân tê dại xụi lơ, nếu không có anh đỡ thì đã sớm không thể đứng được.

Hứa Đình Xuyên càng tắm, Tô Mạt Mạt càng tiết ra nhiều nước, Hứa Đình Xuyên đột nhiên đặt cô ngồi trên thành bồn tắm, kéo hai chân cô xếp thành hình chữ M, đặt ở hai bên bồn, sau đó tự mình quỳ gối .

Anh nhìn chằm chằm vào chỗ riêng tư của Mạt Mạt, cô vẫn còn nhỏ, lôиɠ ʍυ còn thưa thớt, hai mảnh thịt non phấn nộn đầy đặn mê người vô cùng. Hai cánh bướm chặt chẽ do chưa có ai khai phá qua, lúc này mới chỉ là một đường chỉ nhỏ, bây giờ đang co rút tiết ra da^ʍ thuỷ róc rách.

Hứa Đình Xuyên vùi đầu vào giữa hai chân Mạt Mạt, há miệng ngậm lấy cả hai mảnh hoa môi, dùng đầu lưỡi kɧıêυ ҡɧí©ɧ hạt châu, nuốt toàn bộ nước xuân ở nơi đó.

Nơi tư mật là nơi mẫn cảm nhất ở phụ nữ, đột nhiên bị Hứa Đình Xuyên ngậm lấy, thổi mạnh, nuốt da^ʍ thuỷ, Tô Mạt Mạt cảm giác cả người như bị điện giật, toàn thân kích động, tê dại sảng khoái tận xương.

Cô bị liếʍ đến sảng, gần như không thể chống đỡ được chính bản thân mình, Hứa Đình Xuyên nuốt da^ʍ thuỷ phát ra tiếng ực ực, cô nghe được mặt đỏ tai hồng, tim cũng đập nhanh hơn.

“Um...a...chú...em còn muốn…” Tô Mạt Mạt rêи ɾỉ ra tiếng.

Nghe tiếng cô rêи ɾỉ, Hứa Đình Xuyên như được cổ vũ, đưa đầu lưỡi vào trong tiểu huyệt, bắt chước động tác khi giao hợp, ra vào hoa huyệt của cô.

Mỗi lần đầu lưỡi thâm nhập sâu hơn, tiếng rêи ɾỉ của Mạt Mạt càng to hơn, một tay Hứa Đình Xuyên tìm đến lưng của cô nhẹ nhàng vuốt ve, miệng vẫn liếʍ láp nếp uốn bên trong nhuyễn huyệt của cô.

Cảm giác này thật sự sảng khoái, cả người Tô Mạt Mạt run rẩy, tiểu huyệt không kìm được co rút mạnh mẽ, đầu lưỡi Hứa Đình Xuyên đang ở bên trong mυ'ŧ mát thịt mềm cũng bị tiểu huyệt nhỏ hẹp xoắn lấy.

“A...ưʍ..chú...ưʍ...thật thoải mái.” Cao trào kéo tới, đầu Tô Mạt Mạt trống rỗng, ý thức không còn rõ ràng.

Chỉ vài phút ngắn ngủi, cô đã bị Hứa Đình Xuyên liếʍ tới lêи đỉиɦ.

Tiểu huyệt co rút, da^ʍ thuỷ theo đó từng đợt trào ra lầy lội.

Hứa Đình Xuyên bế Mạt Mạt đã bị mất ý thức do cao trào lên, đi tới phòng ngủ. Được đặt lên giường, Tô Mạt Mạt mới lấy lại được tinh thần, giọng nói mềm mại dò hỏi: “Chú...em còn chưa có tắm xong...sao chú lại ôm em đến phòng ngủ rồi?”

“Chỗ quan trọng được tắm là được rồi.” Hứa Đình Xuyên sớm đã nghẹn do nhịn lâu ngày, giờ phút này bất chấp việc còn chưa tắm xong, trực tiếp ôm lấy cô gái mà hoa huyệt đã tràn đầy nước xuân, bôi chất lỏng lên thân gậy thịt.

Anh quỳ gối giữa hai chân Mạt Mạt, đẩy hai mảnh thịt non ướŧ áŧ ra, dùng qυყ đầυ chậm rãi cọ xát ở cửa huyệt, đến lúc nước xuân đã tràn đầy, Hứa Đình Xuyên mới động thân đưa qυყ đầυ chen vào huyệt.

Khi một nửa qυყ đầυ đã đi vào trong, Tô Mạt Mạt liền cảm thấy như từ trên thiên đàng xuống địa ngục, cả người đau đến đổ đầu mồ hôi, cảm giác như bị đâm xuyên qua.

Tuy đau nhưng cô cũng không dám kêu lên, vì lần trước cô la đau một lần, Hứa Đình Xuyên liền rời đi, lần này cô phải nhẫn nại vất vả, cũng không muốn bị bỏ dở nửa chừng.

“Đau sao?” Hứa Đình Xuyên thấy Mạt Mạt đầy mồ hôi, mở miệng dò hỏi.

“Ưʍ...không...không đau…” Tô Mạt Mạt cắn môi dưới trả lời.

“Nhịn một chút...rất nhanh sẽ tốt…”

Hứa Đình Xuyên muốn Mạt Mạt bớt đau, cúi xuống hôn lên môi cô, đôi tay nhẹ nhàng xoa nắn hai vυ', ngón tay kẹp lấy nhũ hoa kɧıêυ ҡɧí©ɧ đùa giỡn.

Tô Mạt Mạt lúc này mới thả lỏng thân thể đang căng chặt của mình, cơ bắp thả lỏng, tiểu huyệt cũng theo đó thả lỏng hơn một ít.

Hứa Đình Xuyên lúc này mới động thân một lần nữa, đưa toàn bộ qυყ đầυ đi vào, sau đó tiếp tục rút ra rồi lại cắm vào, cứ lặp lại như vậy, cửa huyệt được thư giãn chút, sau đó lại chậm rãi đẩy mạnh thân gậy vào trong.

Cứ nhẹ nhàng ra vào như vậy, phương pháp này giúp Mạt Mạt dễ chịu hơn, tuy rằng vẫn thấy đau đớn như bị xé rách, nhưng vẫn có thể chịu đựng được. Khi thân gậy Hứa Đình Xuyên đã đi vào một nửa, qυყ đầυ đã chạm đến một lớp màng mỏng.

“Mạt Mạt, nhịn một chút, có lẽ sẽ đau một chút…” Hứa Đình Xuyên hôn Mạt Mạt, ôn nhu dặn dò.

Dứt lời, liền đỡ eo cố định cô lại, động eo một cái, đem côn ŧᏂịŧ đi vào thêm một đoạn, đâm thủng lớp màng tượng trưng cho đời xử nữ kia.