Tân Giới Dạ Ca

Chương 25

Edit: Dờ

Thu dọn xong, Lâm Triển Quyền về phòng ngủ, bật đèn lên mới phát hiện ra quần áo của mình xếp thành đống trên giường.

"Sao vậy, nhớ tôi quá nên lấy áo ra nhìn à?"

Sau khi ham muốn được thỏa mãn thì tâm trạng rất tốt, hắn không quan tâm đến đống lộn xộn trước mắt lúc này, chỉ trêu nhóc câm một câu, cúi xuống bốc hết quần áo để lên ghế rồi trở về giường thân thiết với thiếu niên.

"Ưʍ..."

Thoạt nhìn nhóc câm có tinh thần hơn trước nhiều, cậu vươn hai tay về phía Lâm Triển Quyền, phát ra giọng mũi nũng nịu.

"Muốn ôm phải không?"

"Ưm!"

Ôm lấy cậu rồi hôn môi một lát, Lâm Triển Quyền phát hiện ra mình lại cương lên. Hắn nhìn nhóc câm, trận làʍ t̠ìиɦ vừa rồi không khiến cậu mệt mỏi, trái lại còn trưng ra cái mặt chưa đã thèm.

Đang thất thần suy nghĩ, bỗng nhiên hắn thấy dưới người nóng lên. Lâm Triển Quyền cúi đầu thấy hai tay nhóc câm đang cầm dươиɠ ѵậŧ của mình, cậu e dè ngẩng đầu nhìn, ánh mắt tỏ vẻ mong đợi.

"Nếu muốn thì em tự liếʍ đi."

Nhóc câm nghe vậy thì mỉm cười ngọt ngào, vô cùng ngoan ngoãn cúi đầu hôn qυყ đầυ căng trướng, đầu lưỡi non màu hồng đảo quanh liếp láp, ngậm lấy đỉnh dươиɠ ѵậŧ. Lâm Triển Quyền thấy bàn tay nhỏ nhắn của cậu nhẹ nhàng vuốt lên xuống trên dươиɠ ѵậŧ nổi đầy gân, thỉnh thoảng còn xoa bóp túi trứng bên dưới, vật khổng lồ thẫm màu giữa háng hắn càng phồng to hơn.

Cái eo nhỏ của cậu bắt đầu vặn vẹo, cánh mông trắng mềm cong lên trước mắt hắn, trên đó còn sót lại vết tay và dấu hôn của trận làʍ t̠ìиɦ vừa rồi. Mơ hồ có thể thấy được cái lỗ nhỏ màu hồng và hai mép cánh hoa đang run lên theo hơi thở của thiếu niên, vừa dâʍ đãиɠ vừa đáng yêu, khiến cho ham muốn của hắn bỗng bùng nổ.

Lâm Triển Quyền nhẹ nhàng vỗ bờ mông trắng mềm mại của cậu, ngón tay trượt vào cái lỗ mềm bên trong mà cọ xát, gảy gảy hai mép cánh hoa. Vừa hưởng thụ sự phục vụ ngoan ngoãn của thiếu niên, Lâm Triển Quyền cũng không quên dụ dỗ ham muốn làʍ t̠ìиɦ của cậu, xoa nắn lúc mạnh lúc nhẹ khiến cơ thể đã biết mùi ngon của thiếu niên như nhũn ra, huống chi vừa mới ban nãy thôi cậu đã được hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ no đủ, khiến cho tất cả những âu yếm nhạ nhàng bây giờ lại hóa thành sự tra tấn.

Bị Lâm Triển Quyền tùy ý chơi đùa, nhóc câm đang cố gắng liếʍ mυ'ŧ dươиɠ ѵậŧ của hắn không khỏi run rẩy, khẽ vặn eo như xin hắn buông tha cho cậu. Nhưng đôi chân trắng mềm ấy vừa định kẹp chặt lại, lỗ bướm ướt sũng đã bị bàn tay lớn của Lâm Triển Quyền bao phủ, ngón tay thô ráp của hắn lưu luyến trong cái lỗ thịt non nớt của cậu, nhanh chóng nhéo vào âʍ ѵậŧ rồi xoa nắn một cách hung tợn.

"A! A....ưm ư... hu hu..."

Kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt xông thẳng lên não, nhóc câm không nhịn được mà cất tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ, cơ thể mềm nhũn không chống cự được nữa, suýt nữa bị xoa đến bắn ra, cậu lại vô thức cất giọng làm nũng. Nhưng vừa mới mở miệng, dươиɠ ѵậŧ thô to được liếʍ bóng loáng nước trượt ra khỏi miệng cậu. Thấy vậy, nhóc câm tỏ ra tiếc nuối kêu rầm rì, nhìn Lâm Triển Quyền một cách vừa nũng nịu vừa bướng bỉnh, lại cúi xuống cọ chóp mũi vào đỉnh qυყ đầυ của hắn, vươn lưỡi ra chọc vào cái lỗ nhỏ trên đỉnh đã rỉ ra chất lỏng tanh mặn. Dưới sự kɧıêυ ҡɧí©ɧ cực kỳ dâʍ đãиɠ như vậy, Lâm Triển Quyền không khỏi hít vào một hơi thật sâu, nhéo mạnh bắp đùi thiếu niên, thấp giọng nói: "Lại phát nứиɠ rồi."

Nhóc câm kêu lên đầy đáng thương: "Ưm ya..."

"Lại đây, để tôi làm em thoải mái."

Nhẹ nhàng nâng vòng eo nhỏ lên, Lâm Triển Quyền dịch cái mông trắng như tuyết của cậu vào sát người, ngón tay dịu dàng cắm vào, khuấy động nước xuân dính nhớp. Hắn cắm rút ngón tay ra vào lỗ bướm như động tác giao hợp, nằm đè lên người thiếu niên, chỗ riêng tư mềm mại ướt đẫm của cậu run rẩy khép mở, tham lam ngậm lấy ngón tay của Lâm Triển Quyền.

"Ư....ưʍ..."

Ngay khi nhóc câm chìm đắm trong sự an ủi của Lâm Triển Quyền, hắn chợt rút ngón tay ra. Cảm giác trống rỗng khó chịu lập tức ùa tới, khiến cậu rêи ɾỉ điệu đà để cầu xin hắn. Nhóc câm chưa nũng nịu được bao lâu, cái lỗ nhỏ của cậu bỗng bị xâm nhập bởi cảm giác ấm nóng trơn trượt, kɧoáı ©ảʍ nóng rực ấy quét nhẹ lên vách thịt, sau đó linh hoạt chui vào sâu bên trong.

"A a a a...a! Ưʍ...ư...hức..."

Tuy đây không phải là lần đầu tiên được Lâm Triển Quyền liếʍ, nhưng kɧoáı ©ảʍ quá mãnh liệt vẫn khiến nhóc câm run lên bần bật. Đôi môi của người đàn ông nhẹ nhàng hôn vào nơi thịt mềm, mấy lần mυ'ŧ lấy âʍ ѵậŧ sưng to rồi khẽ kéo ra, đầu lưỡi ấm nóng quét xung quanh nơi đã phun nước tung tóe của thiếu niên, luồn vào sâu hơn để móc khuấy. Nhóc câm chìm đắm trong đó rất nhanh, cong bờ mông trắng mềm lên cao hơn, phối hợp với người đàn ông để hắn mυ'ŧ mát và đâm rút. Ngay khi Lâm Triển Quyền bóp lấy âʍ ѵậŧ lần thứ hai, kết hợp với đầu lưỡi nóng rực đang cưỡиɠ ɖâʍ cái lỗ bướm non, thiếu niên hoàn toàn mất đi lý trí, trực tiếp xuất tinh từ lỗ bướm vào trong miệng hắn.

"Ư ư...a....ưm a..."

Chất lỏng bắn ra sau khi nhóc câm đạt cao trào mang một hương thơm kỳ lạ, khác hẳn với mùi sữa tắm lúc trước, màu sắc cũng ánh hồng nhàn nhạt. Nhưng Lâm Triển Quyền không rảnh mà để ý, hắn mỉm cười liếʍ môi, hôn nhẹ lên cái bướm ướt dầm dề của thiếu niên, nhanh chóng ôm cậu về trong ngực, đưa tay bóp mũi cậu, trêu đùa nói: "Đúng là. Liếʍ thôi mà em cũng phun nhiều nước như vậy, đợi lát nữa cắm vào thì khóc ngất à."

Khuôn mặt của thiếu niên đã hoàn toàn bị bao trùm bởi du͙© vọиɠ, phía dưới cũng ướt đẫm lầy lội. Thấy vậy, Lâm Triển Quyền ôm lấy cơ thể nhỏ nhắn của cậu, tay nâng một bên bắp đùi trắng nõn của cậu lên, gậy thịt dữ tợn cương cứng dưới háng nhẹ nhàng cọ vào hai mép thịt. Dươиɠ ѵậŧ cứng ngắc đầy gân guốc, cọ tới cọ lui vào hai mép cánh hoa, cho đến khi thiếu niên nũng nịu cầu xin thì hắn mới đột nhiên cắm vào. Tiếng nước khe khẽ vang lên, vật thể to lớn vừa nóng vừa cứng cắm vào lỗ thịt mềm của thiếu niên.

"Ưʍ...ưʍ...ư a..."

Bị gậy thịt nóng như lửa xỏ xuyên, hai cánh hoa dưới thân nhóc câm co giật dữ dội, cơ thể chìm trong cảm giác tê dại và căng trướng dưới động tác cắm rút mãnh liệt của Lâm Triển Quyền. Kɧoáı ©ảʍ ngọt ngào trào dâng giữa những nhát thọc sâu, Lâm Triển Quyền thong thả ra vào cái lỗ nhỏ, du͙© vọиɠ bị đói khát của cậu được dươиɠ ѵậŧ của hắn lấp đầy. Nhóc câm liên tục kêu lên đầy dâʍ đãиɠ, bàn tay nhỏ câu lấy tay Lâm Triển Quyền, hắn lập tức nắm tay cậu.

"Ngoan, thả lỏng, để tôi cắm vào sâu hơn một chút."

Vừa dứt lời, Lâm Triển Quyền thẳng lưng thúc háng vào sâu. Nhóc câm kêu lên một tiếng, vòng eo nhỏ nảy lên hai cái, nơi riêng tư giữa hai chân bị cây gậy thịt dữ tợn của người đàn ông chọc thẳng vào trong.

A...a.....a a a a..."

Cả người nhóc câm run lên, đôi chân trắng cũng căng thẳng rụt lại, ngón chân xinh xắn khẽ cuộn tròn. Dươиɠ ѵậŧ của Lâm Triển Quyền cương lên hung dữ hơn ngày thường, dễ dàng đâm thẳng vào lỗ bướm múp míp của thiếu niên, cảm giác bụng bị lấp đầy khiến cậu cảm nhận được sự sung sướиɠ và ngọt ngào chưa từng có. Nhóc câm nghiêng đầu rầm rì, môi hơi hé ra, để lộ đầu lưỡi hồng nhạt, khẽ liếʍ lên sống mũi cao thẳng của Lâm Triển Quyền. Tuy người trong lòng không nói được nhưng Lâm Triển Quyền vẫn có thể nhận ra được cậu rất thỏa mãn nhờ gương mặt say mê đầy dâʍ ɭσạи.

Thiếu niên hoàn toàn trở thành con rối của du͙© vọиɠ, chìm nổi giữa cảm giác sung sướиɠ của tìиɧ ɖu͙©. Lâm Triển Quyền vươn tay nắm chặt vòng eo nhỏ, hung hăng đâm thọc cây gậy thịt dưới háng, tiện tay cởϊ áσ của thiếu niên ra, há miệng ngậm lấy rồi liếʍ mυ'ŧ đầṳ ѵú đã sưng đỏ của đối phương. Đầṳ ѵú vốn dĩ nhỏ xinh đáng yêu của nhóc câm giờ đây sưng to hơn nhiều, màu cũng đậm hơn ban đầu, thậm chí cả núʍ ѵú cũng to hơn trước.

Lâm Triển Quyền nhả viên thịt vυ' bị mυ'ŧ liếʍ đến mức run lên ra, đỡ dươиɠ ѵậŧ dưới háng cọ vào khuôn mặt sắc tình của cậu, trầm giọng hỏi: "Sao lại sưng to thế này, không nhịn được nên tự chơi phải không?"

Nhóc câm mơ màng nhìn hắn, nũng nịu dụi vào vai, đôi môi mềm liên tục hôn lên yết hầu hắn: "Ưm hư...ưʍ..."

Lâm Triển Quyền bóp thịt mông cậu, vờ như đang trách cứ: "Lại giả vờ ngoan, suốt ngày chỉ biết nhõng nhẽo. Đừng nghĩ chỉ cần tròn xoe mắt là thoát được, tưởng tôi không biết ngày nào em cũng nũng nịu đòi cᏂị©Ꮒ sao? Đúng là nhóc dâʍ đãиɠ."

Miệng thì nói vậy nhưng Lâm Triển Quyền vẫn ôm chặt thiếu niên mà đâm thọc, thỉnh thoảng cúi đầu hôn môi với cậu. Nhóc câm cũng biết hắn cực kỳ chiều cậu, thế nên càng nũng nịu hơn nữa, phát ra tiếng kêu tủi thân và tiếng rêи ɾỉ khe khẽ, không ngừng cọ người vào ngực vào bụng hắn.

Dán sát vào ngực Lâm Triển Quyền, nhóc câm được hắn ôm chặt trong lòng, cổ và vai đều được hắn hôn và âu yếm. Mà cái lỗ non dưới thân thì đã được hắn đút no căng, kɧoáı ©ảʍ tê dại như muôn ngàn con kiến gặm cắn vào tận tim, xiêu hồn lạc phách, chỗ giao hợp tràn ra rất nhiều bọt nước dính nhớp. Qua mấy chục lần đâm thọc, thiếu niên đã bị cᏂị©Ꮒ tới thần hồn điên đảo, cả người đều co giật trong biển dục. Khi Lâm Triển Quyền cắm vào nơi sâu nhất, một cảm giác kỳ lạ bỗng ập tới, dường như sâu bên trong cái lỗ nhỏ còn có một cái miệng khác mυ'ŧ lấy qυყ đầυ của hắn, mơn trớn trên đỉnh dươиɠ ѵậŧ.

"Ngoan, sinh con cho tôi đi."

"Ưm a a...ưm! A...ya...hư...phù phù..."

Không đợi cho Lâm Triển Quyền tìm hiểu rõ rốt cuộc bên trong cơ thể thiếu niên xảy ra chuyện gì, nhóc câm đã lêи đỉиɦ. Cậu vươn tay ôm ghì lấy cổ hắn, điên cuồng quấn quýt môi lưỡi, lỗ bướm hung hăng mυ'ŧ lấy dươиɠ ѵậŧ của người đàn ông. Lâm Triển Quyền chỉ cảm nhận được sự sung sướиɠ khi được làʍ t̠ìиɦ với cậu, ôm lấy cơ thể mềm mại trong lòng rồi bắt đầu giải phóng du͙© vọиɠ, trút hết toàn bộ vào trong cái lỗ tràn đầy mật ngọt của thiếu niên... Hai người nhanh chóng thϊếp đi trong dư vị tình ái.

Lúc Lâm Triển Quyền tỉnh lại thì đã là chạng vạng ngày hôm sau, mưa rơi tầm tã ngoài cửa sổ, thỉnh thoảng có tiếng sấm đì đùng. Gần đây toàn là mưa bão, vô số nhà xưởng và cửa hàng lựa chọn tạm ngừng hoạt động, khiến cho một phần mối làm ăn của các bang hội liên quan cũng tạm dừng.

Hắn bật đèn đầu giường, ngồi dậy bóp trán để giảm bớt cảm giác nặng nề sau khi tỉnh dậy. Bên cạnh, thiếu niên nhỏ nhắn đang dán vào người hắn mà say sưa ngủ, người co lại thành một cục bé xíu, khuôn mặt rất ngoan ngoãn đáng yêu. Lâm Triển Quyền đột nhiên cảm thấy cậu hơi thay đổi một chút, nhưng cụ thể là gì thì không nói rõ được, giống như một con bướm vốn dĩ có màu trắng thuần khiết bỗng biến thành màu sắc rực rỡ tươi đẹp, từng cử chỉ hành động đều mang theo cảm giác sắc tình quyến rũ.

Hắn đặt tay lên má cậu, nhẹ nhàng xoa má thiếu niên đang ngủ say. Nhìn khuôn mặt vô tội đáng yêu của cậu, Lâm Triển Quyền không nhịn được cúi xuống hôn đôi môi mềm như cánh hoa ấy. Cho đến khi ngồi dậy, hắn thấy hàng mi cong của cậu hơi động đậy, cảm giác sắc tình quyến rũ nhanh chóng bay đi, chỉ còn lại một gương mặt đáng yêu thuần khiết.

Lâm Triển Quyền tự cảm thấy dạo này mình không biết tiết chế, hắn cúi xuống nhẹ nhàng xoa lưng thiếu niên, dỗ dành cậu ngủ tiếp. Cũng may thiếu niên chỉ rầm rì vài tiếng rồi nhanh chóng chìm vào mộng đẹp, ngoan ngoãn co ro trong ổ chăn. Đợi thiếu niên ngủ say, Lâm Triển Quyền vào bếp nấu chút cháo cho bữa tối.

Có lẽ là phát hiện ra hắn không ở bên cạnh, một lát sau nhóc câm đã mặc một cái váy ngủ nửa trong suốt đi vào bếp tìm hắn. Cậu mơ màng chui vào ngực Lâm Triển Quyền, bưng cốc uống vài hớp nước, cuối cùng ngoan ngoãn ngồi vào bàn chờ Lâm Triển Quyền bưng cháo ra. Hơn nửa tiếng sau, Lâm Triển Quyền bưng một nồi cháo sò điệp khô đến trước mặt nhóc câm. Hắn kéo thiếu niên mềm mại vào lòng, tiện thể để cậu ngồi lên đùi mình. Nhóc câm thích quấn lấy hắn, lập tức tủm tỉm cười ôm lấy cổ Lâm Triển Quyền, trán dụi vào ngực hắn rồi cọ tới cọ lui.

Lâm Triển Quyền múc một thìa cháo, thổi nhẹ mấy cái rồi thử nhiệt độ, thấy không có vấn đề gì mới đưa vào gần miệng thiếu niên, dỗ dành nói: "Ăn một chút đi."

Nhóc câm ngẩng đầu nhìn hắn, ánh mắt đột nhiên né tránh.

Lâm Triển Quyền tự dưng có cảm giác như đang nuôi trẻ con, bất đắc dĩ: "Không được kén ăn."

"Ư..." Thiếu niên cắn môi, nhìn hắn với đôi mắt ướt sũng.

"Không cho làm nũng."

Nhóc câm cúi đầu xuống, rầm rì nuốt lấy nửa thìa cháo.

"Ngoan lắm." Lâm Triển Quyền cúi đầu hôn khóe môi cậu, nói: "Hôm nay phải ăn hết bát cháo này, nghe lời tôi."

Nói xong, hắn lại múc một thìa cháo, thổi nguội rồi đưa đến gần miệng cậu. Có lẽ là nhận ra sự kiên quyết trong giọng nói của hắn, thiếu niên nhìn Lâm Triển Quyền đầy đáng thương, miệng nhỏ khẽ hé ra, dè dặt nuốt hết cháo trên thìa.

"Bây giờ mới ngoan." Ngay lúc Lâm Triển Quyền chuẩn bị đút thìa cháo thứ ba, đột nhiên phát hiện ra nhóc câm đã dán vào người hắn rồi ngước đầu nhìn với vẻ mặt chờ mong. Hắn tiện tay nhéo eo cậu, cười hỏi: "Làm sao?"

"Ưm ya..." Thiếu niên chu đôi môi như cánh hoa ra đòi hôn, Lâm Triển Quyền vờ tỏ ra kinh ngạc: "Ăn một miếng hôn một cái?"

Nhóc câm lập tức gật đầu: "Ưm!"

"Suốt ngày phát nứиɠ." Hắn mỉm cười, khẽ nhéo má cậu: "Tôi đếm giúp em, ngoan ngoãn ăn xong cả bát rồi hôn."

"Ư ưm ưʍ..." Dường như nhóc câm thấy vậy hơi thiệt thòi, chỉ cái thìa rồi lại chỉ vào má, ý bảo Lâm Triển Quyền rằng cậu vẫn muốn ăn một miếng hôn một cái.

"....Mơ đẹp lắm." Lâm Triển Quyền cúi xuống cắn vành tai cậu, "Còn nhõng nhẽo nữa thì không hôn em lần nào đâu."

Thấy thái độ của hắn quá kiên quyết, nhóc câm đành đau khổ chịu thua, há miệng cắn cổ tay Lâm Triển Quyền một cái, để lại dấu răng đỏ mờ mờ.

"Ưm hm."