Edit: Dờ
Vất vả ăn xong bữa, rốt cuộc Lâm Triển Quyền cũng biết nhóc câm biếng ăn đến nhường nào, bảo sao mấy ngày trước khi A Mị nói chuyện điện thoại, giọng điệu rất bất đắc dĩ. Hắn không ngờ người bên gối ngoan ngoãn nghe lời thường ngày vừa nhìn thấy thìa đưa đến bên miệng là bắt đầu vặn vẹo uốn éo, dù có ôm ấp dỗ dành cũng vô dụng, muốn đút thêm mấy thìa cháo thôi mà khó càng thêm khó.
Nhóc câm chịu ăn năm sáu thìa đã coi như nể mặt Lâm Triển Quyền lắm rồi, thấy bát cháo vơi gần nửa, kiên nhẫn của thiếu niên cũng mất sạch. Chốc thì cậu rầm rì muốn uống nước, chốc lại tỏ ra tội nghiệp chê cháo nguội rồi không muốn ăn, một lúc sau thì xuống khỏi đùi Lâm Triển Quyền, chạy vào phòng ngủ mở TV xem phim giờ vàng. Cho đến khi Lâm Triển Quyền nhíu mày kéo cậu vào trong lòng lần thứ ba, nhóc câm mới ủ rũ dụi vào vai hắn, mềm nhũn người nằm xuống xin tha.
"Ư ya..."
Lâm Triển Quyền bóp chặt eo cậu, trầm giọng: "Không được giả vờ khóc."
Bị hắn vạch trần, nhóc câm đành cúi đầu rầm rì: "Ưʍ...ưm ư..."
Cậu vẫn còn chưa bỏ cuộc, mở to đôi mắt ướt sũng nhìn Lâm Triển Quyền rồi chớp chớp, khiến người ta cảm thấy cậu vô cùng đáng yêu.
Nếu là ban đầu thì còn có tác dụng, nhưng sau khi đánh vật hơn nửa tiếng, Lâm Triển Quyền biết tỏng cậu cố tình nhõng nhẽo. Vì thế hắn nghiêm mặt lên, nhẹ nhàng véo mông cậu một cái, hờ hững nói: "Nhìn tôi cũng vô ích, hôm nay phải ăn hết cho tôi, nếu không thì cấm tiệt em xem TV."
"Hư....hu hu..."
Giả vờ đáng thương cũng mất tác dụng, nhóc câm tỏ ra vô cùng uất ức, cuối cùng đành ngoan ngoãn để cho Lâm Triển Quyền đút nốt nửa bát cháo.
Sau khi ăn xong, Lâm Triển Quyền lấy quần áo để cậu tắm xong rồi thay, bảo cậu đi tắm rồi ra xem TV, còn hắn thì tiện tay dọn dẹp xoong nồi bát đũa. Hơn mười phút sau, hắn cũng đi tắm, lau khô nước trên người xong thì thay áo ngủ, nhanh chóng trở về phòng ngủ.
Trên màn hình TV là một đôi nam nữ đang khóc lóc sướt mướt, khiến cho nhóc câm cũng khóc rấm rứt rồi âm thầm lau nước mắt. Trước giờ Lâm Triển Quyền luôn vô cảm với kiểu tình tiết yêu hận tình thù giả tạo này, nhưng thấy thiếu niên khóc đỏ cả mắt thì cũng thấy hơi xót lòng. Hắn tiện tay ôm cậu vào lòng, thấp giọng dỗ dành mấy câu, nhóc câm mềm người nằm xuống, bò vào lòng hắn tiếp tục rơi lệ.
Buồn bã chưa được mấy chốc, ngoài cửa sổ nổi lên gió bão và sấm chớp. Trai xinh gái đẹp trên màn hình lập tức biến mất, hóa thành hình nhiễu sóng.
Nhóc câm sững sờ, nhìn màn hình rồi quay đầu nhìn Lâm Triển Quyền, không hiểu ra sao: "Ưʍ...ư ư..."
"Chắc là sét đánh hỏng anten rồi." Hắn xoa má cậu, đầu ngón tay chạm vào mảng nước mắt ướt đầm đìa. Lâm Triển Quyền bất đắc dĩ lau đi cho cậu rồi nói: "Không xem nữa, xem cái khác đi, miễn cho em lại khóc."
Nhóc câm ngẫm nghĩ một lúc, lục tủ đầu giường lấy ra đống băng ghi hình mà Diệu Tử mang đến lúc trước.
Lâm Triển Quyền nhìn bìa băng hình toàn là những cô gái khoe thân, không khỏi bật cười: "Em đúng là... Lại muốn xem mấy thứ này? Thôi, xem cùng em cũng được, chọn một cái đi."
Nhóc câm cẩn thận ngắm nghía từng tấm hình bọc bên ngoài, cuối cùng chỉ vào ba cô gái mặc trang phục cổ trang nhiều màu.
Lâm Triển Quyền biết thẩm mỹ của cậu là những thứ rực rỡ, cũng chẳng thấy có gì kỳ lạ. Hắn tiện tay nhận lấy rồi bóc hộp, lấy ra băng hình và lời giới thiệu, phát hiện ra đó là một bộ phim cấp 3 cải biên từ Liêu trai. Năm ấy các thế lực băng đảng trên Cảng đảo đều đầu tư ít nhiều vào sản xuất điện ảnh và truyền hình, Lâm Triển Quyền cũng không ngoại lệ, một phần tài chính đến từ việc buôn lậu vào đại lục cũng là thông qua đầu tư phim ảnh nhỏ để rửa tiền. Hắn cũng rất hiểu rõ về mánh khóe của những bộ phim này, đơn giản là hấp dẫn người xem nhờ sắc tình nɧu͙© ɖu͙©, nếu muốn tiêu thụ được nhiều hơn thì bạo lực cộng tìиɧ ɖu͙©, kinh dị thêm tìиɧ ɖu͙©, đỉnh cao nhất là bạo lực kết hợp kinh dị và tìиɧ ɖu͙©. Bộ trên tay hắn lúc này đương nhiên chưa đủ để "tăng giá", nội dung phim đơn giản dứt khoát, không khác gì lắm với hình minh họa trên bao bì. Phim về ba con yêu nữ mặc y phục rực rỡ tác oai tác quái, sau khi bị đạo sĩ đánh bại thì không gây hại cho nhân gian nữa.
Nếu đối với người bình thường thì bộ phim này khá là nhàm chán, nhưng đối với người chưa từng xem phim thần tiên ma quái như nhóc câm, cậu cảm thấy rất mới lạ và thú vị, lập tức xem say sưa mê mẩn. Có điều cảnh tượng máu me be bét khi yêu quái xuất hiện và gϊếŧ chết một nhân vật quần chúng kết hợp với lớp hoá trang trắng bệch và nhạc nền kinh dị đã khiến thiếu niên hoảng sợ vì không chuẩn bị tâm lý.
"A..." Nhóc câm khẽ thở một tiếng, trực tiếp nhào vào lòng Lâm Triển Quyền mà trốn.
"Sao thế, có vậy mà cũng sợ?" Được cơ thể mềm mại của cậu dán lên, Lâm Triển Quyền lập tức ôm chặt, nhẹ giọng dỗ dành: "Đừng sợ, đều là giả đấy. Sợ thì thôi không xem nữa."
Lời còn chưa dứt, cảnh phim lại chuyển đến đoạn nhóm yêu nữ hóa trang kinh dị lẻn vào một trấn nhỏ nhân lúc đêm hôm khuya khoắt, quấn quýt làʍ t̠ìиɦ với một thư sinh. Nhóc câm vốn đang co thành một cục, bỗng nghe thấy tiếng thở dốc khi làʍ t̠ìиɦ, lập tức dè dặt thò đầu ra khỏi khuỷu tay, cầm lấy tay của Lâm Triển Quyền để che lên mắt mình, nhìn vào màn hình TV qua khe ngón tay của hắn.
Lâm Triển Quyền quả thật vừa bất lực vừa buồn cười, ôm chặt cậu vào lòng, nói: "Em còn nhỏ mà suốt ngày nghĩ tới chuyện ấy, lớn lên sẽ thành thế nào đây, hửm?"
Nhóc câm nhìn Lâm Triển Quyền bằng đôi mắt tròn xoe xinh đẹp, cậu cười rộ lên, quay đầu lại hôn một cái lên khoé môi hắn.
Lâm Triển Quyền cúi xuống hôn cổ cậu, tay phải tùy ý xoa bóp cơ thể mềm mại, lắc đầu cảm thán: "Suốt ngày chỉ biết nhõng nhẽo, trước đây không biết em lại thích giả vờ ngoan như vậy đấy."
Trên màn hình, những bàn tay sơn móng tay của ba con yêu nữ sờ soạng trên cơ thể cường tráng của người đàn ông, bộ ngực đầy đặn cũng dán sát vào da thịt đối phương, thỉnh thoảng di chuyển lên xuống.
"Ư..."
Nhóc câm cúi đầu nhìn xuống ngực mình, nơi đang được Lâm Triển Quyền nhẹ nhàng mơn trớn. Cậu nghiêng đầu lén đánh giá thái độ của hắn, trùng hợp chạm phải ánh mắt trêu ghẹo của đối phương.
Ngón tay Lâm Triển Quyền vê đầṳ ѵú của thiếu niên, hắn hôn chóp mũi cậu, nhẹ giọng hỏi: "Nhìn cái gì, em đoán xem tôi thích ngực bự hay ngực phẳng?"
"Ưm hm..."
Nhóc câm ấm ức hừ mấy tiếng, bắt lấy tay của Lâm Triển Quyền rồi đặt lên ngực mình muốn hắn xoa bóp. Cảm giác mềm mại nõn nà dán lên lòng bàn tay, kết hợp với hai má đỏ ửng lên của thiếu niên, thật sự rất có sức hấp dẫn. Lâm Triển Quyền ôm lấy nhóc câm đã co người thành một cục, tiện tay sờ soạng sườn đùi cậu.
"Hửm? Hẹp hòi vậy sao... Nhỏ có cái hay của nhỏ, một tay nắm hết được, mềm nhũn rất hợp ý tôi."
Vốn dĩ chỉ khẽ động vào, không ngờ thiếu niên lại giật bắn người lên, sau khi khẽ rêи ɾỉ mấy tiếng thì liên tục run rẩy. Lâm Triển Quyền còn tưởng mình bóp quá mạnh khiến cậu đau, hắn đứng dậy bật đèn, bàn tay to lớn cẩn thận vuốt ve nơi mà hắn vừa đυ.ng vào.
"Làm em đau rồi à?"
"A...ư...ưʍ..." Nhóc câm ngượng ngùng dụi mặt vào ngực hắn, túm váy ngủ cố gắng che lại, co chân lên không cho hắn nhìn.
Ở cùng nhau mấy tháng, số lần làʍ t̠ìиɦ không hề ít, Lâm Triển Quyền phân biệt được người bên gối khó nhịn xin tha hay là rêи ɾỉ làm nũng. Thấy bắp đùi run rẩy của cậu, còn có vết ướt nho nhỏ dưới qυầи ɭóŧ, hắn bắt lấy cổ chân nhỏ xinh của cậu, bàn tay lớn bao bọc lấy nó, ngón tay khẽ gãi vào lòng bàn chân như tuyết trắng của cậu.
"Thích được sờ nơi này phải không, bên dưới ướt rồi kìa."
"Hu...hưm ư ư..." Bàn chân như ngọc run rẩy trong tay hắn, đầu ngón chân mềm mại cũng bị Lâm Triển Quyền tùy ý xoa bóp. Nhóc câm vặn vẹo người dữ dội dưới cảm giác ngứa ngáy ngày càng gia tăng, nhanh chóng đỏ ửng hai má chui vào chăn.
"Bị sờ mấy cái đã suớng như vậy rồi, em đừng có trốn."
Hai tay nhấc hai cổ chân mảnh khảnh của thiếu niên lên, Lâm Triển Quyền dứt khoát kéo cậu ra khỏi chăn, đặt hai chân cậu hai bên hông mình rồi vuốt ve. Nếu nói rằng vừa rồi hắn chỉ đùa giỡn với cậu thì giờ đây động tác sờ soạng đã mang theo tìиɧ ɖu͙©. Gan bàn chân mềm mềm của thiếu niên dán vào thắt lưng của Lâm Triển Quyền mà cọ xát, chẳng mấy chốc trượt lên trên, cọ vào những đường cong cơ ngực rõ ràng của đối phương.
"Ưm hư..."
Thấy đôi chân trắng nõn bị hắn tùy ý đùa bỡn, vẻ mặt thiếu niên càng thêm ngượng ngùng, thậm chí lấy tay che mặt lại để không nhìn thấy động tác của hắn nữa. Nhưng kɧoáı ©ảʍ ngứa ngáy đến từ sự tiếp xúc da thịt đã nhanh chóng phá tan phòng tuyến nhạy cảm của cậu, tuy hai chân co lên căng chặt nhưng nửa thân trên của thiếu niên đã mềm nhũn không thể động đậy, càng không thể thoát khỏi sự khống chế của Lâm Triển Quyền. Hai cái lỗ thịt non dưới người cũng co giật khép mở từ lâu, tiết ra rất nhiều nước da^ʍ mang hương vị ngọt ngào, ngay cả qυầи ɭóŧ cũng ướt nhẹp.
"Thích tôi sờ chỗ này hả." Lâm Triển Quyền nghiêng mặt hôn bên trong đùi cậu, hắn nghe thấy tiếng rên khe khẽ, lần thứ hai thấy thân thể của cậu giật bắn lên.
Bàn tay mang theo lửa nóng xoa cẳng chân thiếu niên rồi trượt xuống mắt cá chân, lại cố tình nhẹ nhàng quét qua đầu gối. Thiếu niên bị bắt được điểm nhạy cảm thì càng tỏ ra ngượng ngùng và bất lực, khuôn mặt xinh đẹp đỏ ửng lên như say rượu, đôi môi hồng hé ra, cất tiếng thở hổn hển đầy yêu kiều. Tuy cậu đang nắm chặt tà váy ngủ để kiềm chế du͙© vọиɠ phá hủy lý trí, nhưng vải áo sát ngực lại bị nhô lên bởi hai viên thịt màu đỏ thẫm. Thậm chí Lâm Triển Quyền có thể nhìn thấy đầṳ ѵú dạo gần đây ngày càng sưng to của cậu qua lớp vải nửa xuyên thấu.
"Chỗ này...sờ vào đây là sướиɠ à?"
Bắp đùi trắng non nớt của cậu bị Lâm Triển Quyền xoa nắn, hắn gác chân trái của thiếu niên lên vai, vừa cẩn thận hôn liếʍ da thịt mềm mại, vừa đưa ngón tay xuống xoa cái qυầи ɭóŧ đã thấm ướt của thiếu niên. Cách lớp vải, hắn có thể cảm nhận rõ ràng dươиɠ ѵậŧ của cậu đã cương cứng và chống vải qυầи ɭóŧ lên, hai mép hoa phía dưới thì xuất hiện một khe hở màu đỏ quyến rũ mê người. Lâm Triển Quyền vừa đè ngón tay vào lỗ thịt mềm mại, thiếu niên đã uốn éo cất tiếng rêи ɾỉ, nhanh chóng chảy nước da^ʍ ồ ạt. Cho tới khi ngón tay của hắn khẽ gảy lên âʍ ѵậŧ nho nhỏ trên đỉnh và không ngừng xoa nắn bóp nhéo, nhóc câm tê rần toàn thân rồi phun nước đầy khăn trải giường.
"Ưm hư...ưʍ..."
Nhìn thấy dươиɠ ѵậŧ và lỗ bướm của thiếu niên đồng thời chảy ra nước mật, Lâm Triển Quyền cắn vành tai cậu, nhẹ giọng nói: "Mới một xíu đã chào thua rồi, giờ chỉ còn nước cắm lỗ sau của em."
Nhóc câm cao trào xong thì ngơ ngác nhìn Lâm Triển Quyền kéo qυầи ɭóŧ xuống, khiến cho dươиɠ ѵậŧ to lớn bắn ra ngoài. Gậy thịt thô to màu tím đen nổi đầy gân xanh khe co giật, thỉnh thoảng rỉ ra vài giọt sơ tinh tanh nồng nửa trong suốt. Thiếu niên nhìn thấy dươиɠ ѵậŧ của hắn thì ngứa ngáy, hai má đỏ lên, khẽ liếʍ môi và vặn vẹo thân thể mềm mại, lỗ sau cũng lập tức run lên.
Lâm Triển Quyền đỡ cây dươиɠ ѵậŧ cương cứng đặt vào giữa hai chân cậu mà cọ xát, nhanh chóng chọc vào nơi thịt mềm giữa mông và bắp đùi.
"Thích không?"
Hai mắt nhóc câm ngập nước long lanh đầy xao động: "Ưʍ..."
"Ngoan." Một tay nắm lấy bàn chân nhỏ của cậu, Lâm Triển Quyền hơi đẩy chiếc qυầи ɭóŧ thấm ướt của cậu ra, thúc háng đâm dươиɠ ѵậŧ vào trong lỗ thịt chặt khít của thiếu niên rồi chậm rãi ra vào.
"A...ya ưʍ...ư..."
Thiếu niên vừa bị trêu chọc xong, không thể chịu đựng được sự kɧıêυ ҡɧí©ɧ nhẹ nhàng như thế, cảm giác ngứa ngáy ngọt ngào bò từ hai chân lên toàn thân, lập tức hóa thành từng đợt sóng tình nhộn nhạo. Lâm Triển Quyền dịu dàng đâm thọc không thỏa mãn được ham muốn của cậu, thậm chí còn giống như đổ dầu vào lửa, khiến cho ham muốn của cậu lại tăng vọt lên, không nhịn được bắt đầu cất tiếng rêи ɾỉ.
Lâm Triển Quyền thấy vẻ mặt khó nhịn của cậu thì du͙© vọиɠ khống chế và chinh phục lại nổi lên. Hắn liên tục hôn cổ chân nhỏ nhắn của thiếu niên, vừa thúc háng đâm vào vừa liếʍ mυ'ŧ bên trong bắp đùi cậu. Chẳng mấy chốc sau, hàng mi dài của thiếu niên bắt đầu đẫm nước mắt, cậu lấy tay che mắt lại, khẽ cất tiếng khóc nức nở.