Chuyện Cũ Khi Quay AV

PHIÊN NGOẠI

Giữa tháng mười hai, là sinh nhật của Lâm Tử Câm, đúng lúc chỉ trước lễ Giáng sinh có mấy ngày, Quý Tinh Dương đã đưa anh tới phòng vẽ tranh, nói muốn cho anh một bất ngờ.

Sếp Lâm kỳ thực đã sớm biết anh chàng này sẽ làm gì, nhưng vẫn cố tình giả vờ như không biết, lơ đễnh hỏi này hỏi kia, dỗ Quý Tinh Dương đến thật vui vẻ, cười nói là bí mật.

Bí mật bị bại lộ, khuôn mặt của Lâm Tử Câm nở rộ trên bảng vẽ, đập vào mắt anh là bức tranh sơn dầu mà Quý Tinh Dương dành hơn nửa năm để vẽ, cuối cùng cũng được tặng cho Lâm Tử Câm vào đúng ngày sinh nhật của anh như đã hẹn.

Bức chân dung cao một mét đứng trước mặt Lâm Tử Câm, anh ngây người nhìn, Quý Tinh Dương hỏi anh có thích không, anh gật đầu như gà mổ thóc. Sự yêu thích ở trong lòng giống như bọt biển ngâm trong nước, từng chút từng chút phồng lên, chặn ở cuống họng, sắp trực trào ra, thậm chí một lời cũng không thể nói rõ ràng.

Anh rất thích món quà này của Quý Tinh Dương, mang về nhà, treo nó ở nơi dễ thấy nhất, mỗi lần ra ngoài hay về nhà, đều phải đứng trước chân dung của mình, “Hê hê hê” cười khúc khích mấy tiếng đến tận một phút mới coi như thôi.

Video của cả hai đã được chỉnh sửa đâu vào đấy, nhưng Lâm Tử Câm không có thời gian xem kỹ, gần đây studio gặp phải một vài khúc mắc, anh buộc phải giải quyết cho tốt một số việc, chớp mắt một cái, thời gian đã trôi qua hơn nửa tháng.

Quý Tinh Dương được nghỉ đông, liền luôn ở cùng Lâm Tử Câm, tay nghề nấu nướng của cậu không tồi, miễn cưỡng nuôi anh mập lên tám cân.(~ 4.7kg gần 5 kg.themoonyue.wp.com&V.N.O)

Lâm Tử Câm sáng nào cũng phải cởϊ qυầи áo, chỉ mặc một cái qυầи ɭóŧ đứng lên cái cân, vừa thấy số ký, liền cởi luôn cái qυầи ɭóŧ ra, cân nặng một gam cũng không thay đổi, anh quay lại vừa la làng vừa chỉ Quý Tinh Dương, oán giận một trận.

Quý Tinh Dương bế Lâm Tử Câm lên, anh vẫn đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, chú chó con vùi mặt vào ngực anh, hàm răng cọ xát hai chỗ bất ngờ nổi lên kia, Lâm Tử Câm khẽ giật một cái, Quý Tinh Dương siết chặt tay anh, đẩy anh lên vách tường, cúi đầu xuống, cắn cậu nhỏ của anh.

Đầu lưỡi lướt qua đỉnh đầu non hồng, Lâm Tử Câm dựa lưng vào tường, ngẩng đầu thở hổn hển.

Đột nhiên, Quý Tinh Dương lật người anh lại, Lâm Tử Câm sững người một lúc, sau đó liền cảm thấy mông mình ướt đẫm, ngón tay Quý Tinh Dương lún vào trong khe mông của anh, mặt Lâm Tử Câm áp vào trên tường, cảm nhận được sự chuyển động ở phía sau.

Bôi trơn xong, Quý Tinh Dương liền không chút khách khí tiến vào, cậu kéo hai tay Lâm Tử Câm, mạnh mẽ nắm lấy, rồi từ phía sau đẩy vào, đâm cái nào, sâu cái đó, Lâm Tử Câm nức nở, hai tay vô lực để ở trên vách tường giãy dụa, lại bị Quý Tinh Dương dùng sức đè lại.

Khi chú chó con đẩy về phía trước, cơ thể Lâm Tử Câm run lên, làn da trắng như tuyết của anh áp trên tường, tạo ra một vết ửng đỏ. Anh bị thúc mấy lần liền cảm thấy mệt, không chịu nổi đòi Quý Tinh Dương đổi chỗ đi, nửa người trên của Quý Tinh Dương đặt ở phía sau lưng Lâm Tử Câm, mạnh mẽ va chạm, cậu cắn sau gáy anh, nói: “Được thôi.”

Đáp ứng thay đổi tư thế, nhưng mới rút ra vài giây, cậu liền nâng đùi Lâm Tử Câm lên, ôm cả người vào lòng mình, lại nâng mông anh, đặt lỗ huyệt của anh ngay gậy thịt của mình, sau đó, ít nhất là cả cây đều đi vào từ bên dưới.

Quý Tinh Dương ôm Lâm Tử Câm đi phòng khách, trong lúc đi tới đi lui, Lâm Tử Câm rêи ɾỉ khóc lóc, hai tay ôm lấy phía sau lưng Quý Tinh Dương, mặt vùi trên bả vai của cậu, cả người run lên, van xin cậu dừng lại.

Trong phòng khách, Quý Tinh Dương miễn cưỡng dừng lại trước tủ TV, cậu hơi khom lưng, choàng tay qua người Lâm Tử Câm, nói: “Thầy ơi, em mới nhìn thấy một thứ thú vị lắm.”

“Hả?” Lâm Tử Câm nước mắt mông lung ngẩng đầu lên, Quý Tinh Dương cầm điều khiển từ xa lên, bật TV, Lâm Tử Câm mở to mắt, run rẩy một cái.

Hình ảnh trên màn hình kí©ɧ ŧɧí©ɧ bọn họ, phía sau của Lâm Tử Câm co rút lại, Quý Tinh Dương càng ngày càng to ra, gậy thịt cắm thật sâu vào bên trong, Lâm Tử Câm thút thít nói: “Chuyện này … Anh quên mất … Hai ngày nay bận rộn quá…”

“Em còn tưởng thầy muốn giữ riêng cho mình đấy.”

“Anh không có sở thích này … A… Em nhẹ chút nào!”

Chú chó con hừ cười hai tiếng, rút vật cứng ướt nhẹp của mình ra, từ phía sau ôm lấy Lâm Tử Câm, dùng sức đẩy tới đỉnh.

“Thầy, anh nhìn xem … anh có thấy không… thân thể của anh thật là đẹp.”

“Ngậm miệng……”

Lâm Tử Câm cau mày, tầm mắt lại không tự chủ được nhìn về phía màn hình, trong video, Quý Tinh Dương mặc vest lịch sự, cầm một cây roi mềm, mang mặt nạ, quai hàm lộ ra như băng như đao. Quý Tinh Dương như vậy, là hình tượng mà Lâm Tử Câm chưa từng thấy, anh rùng mình, nhưng thân thể lại càng ngày càng trở nên hưng phấn.

Nhiệt độ ngày càng cao, khoảnh khắc Lâm Tử Câm nhìn thấy Quý Tinh Dương trong video, anh bắn.

Cơ thể nhanh chóng mềm nhũn, Lâm Tử Câm ngã về phía trước, Quý Tinh Dương liền ôm lấy anh.

Khi tiến sâu hơn, cậu hôn lên khóe miệng của anh, mang yêu thương chôn vào trong lòng Lâm Tử Câm, cậu nói: “Thầy ơi … em sẽ ở bên anh đến già.”

[Hoàn Phiên Ngoại-Hoàn Truyện] – [15/09/2021-12/10/2021]