Thập Niên 70: Xuyên Thành Con Gái Cưng Của Nữ Chủ

Chương 15: Bà Cụ Dũng Mãnh 3

Đại đội trưởng không thích nhất là giải quyết mấy chuyện lông gà vỏ tỏi của mấy mụ đàn bà này, bình thường nếu gặp mấy chuyện khác thì chỉ cần trực tiếp đánh 50 gậy, quát lớn vài tiếng xong việc.

Chương Hà Hoa được hời, không nói đến chuyện đánh được bà ta một trận, ngay cả trong ngón tay bà còn nắm một đống tóc của bà ta nữa! Với tư cách là người thắng, bị nói một câu cũng… còn được!

Bà cũng rộng lượng hơn hẳn: “Đại đội trưởng nói đúng, vậy tôi đây không chấp nhặt với bà ta nữa! Thể chất của tôi không mạnh như người này đâu.”

Bà Đào bị đánh một trận nghe thấy lời này liền cảm thấy tức một bụng máu! Đều là người trong thôn, ai mà không biết chứ! Nhưng dù, đã chứng kiến sức chiến đấu của Chương Hà Hoa vô số lần, nhưng mỗi lần nhìn thấy bà nổi giận vẫn làm người ta cảm thấy trong lòng run lên, nói chi đến những người lần đầu tiên thấy.

Đúng vậy, lần đầu tiên nhìn thấy.

Tối hôm qua Tiểu Đường Đường tạm thời bị ôm tới đại phòng, sáng nay đi theo chị họ Tiểu Ngư ra đào đồ ăn cũng phải thốt lên, đây thật sự là lần đầu tiên!

Tuy cô vẫn biết bà nội mình là một người dũng mãnh, nhưng cùng lắm ở nhà cũng chỉ thấy bà đánh đầu, đá mông thôi. Thật sự nghìn lần cũng không ngờ, sức chiến đấu của bà lại cao như thế!

Lợi hại lắm bà nội!

Không hổ là người có thể làm mẹ chồng của nữ chủ!

“Đại đội trưởng, anh đi xem chút kìa, Xuân Ni Nhi nương làm loạn muốn ly hôn đấy!” Một người đàn bà trung niên nông gia vội vàng chạy tới, đội trưởng vừa nghe thế liền xuýt một cái, không nói gì thêm, vội vã rời đi.

Bà Đào còn đang định nói với đại đội trưởng muốn bồi thường một chút! Ai biết ông ta lại xử đại rồi chạy thế chứ, chuyện này càng khiến bà ta tức giận lắc người mấy cái, phi phi phi nhổ sạch đất trong miệng. Lúc này liền nhìn thấy một đứa con nít nhỏ gầy đang đứng ccahs đó không xa nhìn mình.

Bà ta liếc mắt một đã nhận ra đây là con gái của Tang môn tinh nhà họ Khương kia.

Người đàn bà lại trợn tròn mắt, gân cổ lên nói: “U! Đây là cháu gái nhỏ nhà họ Khương đúng không? Sao lại tới đây thế? Mẹ mày sắp không trụ được nữa à? Đáng thương u, sắp thành con nít không mẹ rồi!”

Chương Hà Hoa mới vừa đi chưa được mấy bước, lúc này nghe thấy miệng con mụ này lại tiện hơn nữa, chạy nhanh như chớp cho một cái bạt tai, bốp một tiếng, cực kỳ chất lượng!

“Con mụ mồm miệng thối hoắc này! Tao cho mày nói bậy trước mặt con nít này!” Tay năm tay mười, lại tiếp tục cái thứ hai.

Tiểu Đường Đường lặng lẽ lui về phía sau một bước, cô sợ tai bay vạ gió. Cô cảm thấy trên người bà nội mình đang phát ra — khí thế của Vương Bá!

“Cái đồ già nhăn này, chẳng lẽ không cho người ta nói thật à? Đứa con dâu kia của bà là mệnh chết sớm! Báo ứng, đây là báo ứng!” Bà Đào bị đánh còn gào lên mắng chửi người khác!

“Mụ mới chết sớm đó, con mẹ nó tim gan mụ đen thế mà còn chưa chết, người khác dám chết sao?”

Hai người lại bắt đầu hiệp thứ hai!

Chẳng ai để ý đến có một chiếc máy kéo vào thôn, máy kéo đi đến bên này, lúc thấy đang cãi cõ ầm ĩ thì ngừng lại. Lúc này có một giọng nói thanh thúy truyền đến: “Mẹ!”

Giọng nói này không tính là lớn, nhưng máy kéo này là cái duy nhất trong đại đội. Mặc dù có thể mượn được nhưng lại rất hiếm.

Lực chú ý của mọi người lập tức chuyển từ máy kéo sang người ngồi trên máy kéo!

Trên máy kéo là Khương lão tam và Khương lão tứ, mà người phụ nữ trong lòng ngực Khương lão tam nhẹ nhàng dựa vào anh, da thịt tái nhợt trắng như tuyết, mặt mày cũng rất xinh đẹp. Trên người cô có đắp một cái chăn lớn, trên đầu có đội một cái mũ kiểu nam.

Cũng khoa trương quá rồi.

Nhưng sao người này lại có chút quen mắt nhỉ…???

Người phụ nữ nhìn Chương Hà Hoa, yếu ớt cười, lại kêu một tiếng: “Mẹ!”

“U trời!!!! Đây là, đây là vợ của thằng ba sao…”

Tức thì tất cả mọi người mở to hai mắt, nghẹn họng trân trối! Ngay sau đó chính là tiếng hét đinh tai nhức óc!

“A a a a a a…”

Chương Hà Hoa cong eo, cười lạnh liếc bà Đào cùng những người khác, bà cảm thấy những oán khí nghẹn trong ngực ba năm nay tan vào hư không, khoái ý: “Vợ thằng ba nhà tôi tỉnh lại rồi!!!”