Edit: Jenn.
Nói đến sính lễ, Minh Minh đột nhiên nhớ tới một người —— vị hôn phu cũ của cô, gọi là gì nhỉ?
Minh Minh cầm lấy di động lướt qua tin nhắn —— Vương Hạo Hiên.
Vương Hạo Hiên đã gửi một tin nhắn vào buổi sáng nói rằng anh ấy sẽ ở thành phố S một thời gian trong tương lai, anh muốn gặp cô để nói một chút chuyện.
Thời điẻm cô xem tin nhắn Bộ Thiếu Văn liền nhìn thấy, liền hỏi là ai, cô ăn ngay nói thật, nói cô suýt chút nữa kết hôn cũng anh ấy. Bộ Thiếu Văn bị doạ đến chết khϊếp, khuôn mặt tuấn tú đỏ bừng, lập tức “Oa” một tiếng thật lớn, cô sợ đến mức phải dỗ dành anh, nếu về sau phải kết hôn cô thề người đầu tiên thông báo chính là anh.
Kết quả, ừm ... kết quả thông thường. Thời điểm này anh cũng chẳng có biện pháp nào tốt hơn là thao cô khóc.
Kết hôn…
Chắc hẳn cả đời này cô cũng sẽ không kết hôn.
Nghĩ đến đây, Minh Minh có chút tiếc nuối, ánh mắt lãnh diễm nhưng là ánh mắt ủ rũ cùng nụ cười ngạo nghễ.
Món quà xin lỗi được tặng cho trại trẻ mồ côi, Minh Minh một mình xử lí xong liền trở về thành phố S. Trở về phòng ngủ bật đèn, cô suýt nửa bị Hàn duật nằm trên giường hù chết.
Hàn Duật ngủ rất sâu, hiện tại cả người đen lại, dường như gần đây bận rộn.
Cuối năm, các tầng lớp đều tranh giành phong độ, làng giải trí đương nhiên không bằng phẳng. Trong hai năm qua, vòng kết nối người nổi tiếng trên Internet đã được tung ra với số lượng lớn, điều này đã gây ra ảnh hưởng đáng kể đến hệ sinh thái ban đầu của vòng giải trí. .
Sau khi tắm xong, Minh Minh nhẹ nhàng mở chăn bông ra, nằm nghiêng ở bên giường, khoảng cách khoảng nửa thân người nhìn nam nhân mặt có chút nghiêm túc.
Một số đàn ông cấp thấp thích chỉ trích vật chất của phụ nữ, bám vào quyền lực và tham lam phù phiếm, đó là do bọn họ không lí giải được, những nanm nhân đứng trên đỉnh kim tự tháp làm mưa làm gió bàn tay che kín trời, đối với nữ nhân như xuân dược thôi tình.
Tự tin, tự hạn chế, cơ trí, kiên nghị, phong thái và khí chất được cô đọng bởi những phẩm chất tuyệt vời của những người thành công này còn thú vị hơn nhiều so với một người trẻ đẹp da trắng, khoa trương và nhờn với những lời nói ngọt ngào hay tự di chuyển theo kiểu rình rập.
Vừa xuất chúng, vừa thành đạt mà còn trẻ đẹp trai nữa thì cứ gọi là lận đận hay dở dang.
Hàn Duật chắc chắn là thành viên của tiệc mở, nên khi anh gửi lời mời, cô nghiễm nhiên mở cửa đón khách.
Chỉ là tìиɧ ɖu͙© mà thôi, cô chưa bao giờ mong đợi tình cảm của anh, cho nên khi anh giới thiệu cô đến với Hoa Vân Lâu, cô tức giận một hồi, cô mới hiểu được "lý lẽ ba tháng" của anh.
Anh đã nói chỉ tính quan hệ, khi ở lâu sẽ nảy sinh tình cảm mà ràng buộc lẫn nhau, có thể là đơn phương hoặc cả hai, đây là bản chất của con người, không thể lý trí và có thể kiểm soát được.
Phi lý tính nhưng có thể kiểm soát.
Anh đề phòng được cô, lại không khống chế được bản thân.
Cô muốn nhìn một chút, anh sẽ ‘Phi lí tính’ đến bao lâu. Có lâu đến khi cô hoàn toàn yêu anh không, quên hết mặt mũi của mọi người, hoặc là… Anh mất đi lý tính, mà cũng cô loạn da^ʍ!
“Em không thể gần lại nữa, phía dưới tôi sắp nổ tung rồi.” Người đàn ông đang nhắm mắt đột nhiên nói.
“A…” Minh Minh cười duyên một tiếng, chui vào chăn.
Hàn Duật hít hà một hơi, ngẩng cổ, rêи ɾỉ một hồi lâu, trượt xương cổ họng giữa cổ họng khô khốc, đẩy eo và bụng lên.
Không biết cô đã chơi bao lâu, Hàn Duật đem cô trong chăn xách ra tới, kéo cô nằm dưới thân, nâng mông cô lên cao, miệng phủ lên hoa huyệt.
“A!” Hai chân bị nam nhân đặt tại trên vai, mỗi lần giãy dụa, cái lưỡi linh hoạt trơn trượt càng ngày càng sâu trong hoa huyệt, khiến cô ngứa ngáy không chịu nổi. Môi Hàn Duật kề sát hoa huyệt cùng anh cọ cát hai môi, lấy cái miệng nhỏ nhắn bên dưới làm nũng, thật là kí©ɧ ŧɧí©ɧ! Hoa huyệt tiết ra mật hoa.
“Hàn Duật, ân ân ——” Minh Minh lắc đầu, thở hổn hển rêи ɾỉ, để cho thân thể và đầu óc không có chỗ nào nghỉ ngơi trong màn dạo đầu kịch liệt như vậy “Nha a…”
Kɧoáı ©ảʍ ngọt ngào tràn từ trên người đến toàn bộ thân thể giống như tất cả hoa huyệt đều bị xoa bóp cho đến khi mềm nhũn tê dại, sảng khoái đến mức máu thịt đều say. Khi người đàn ông bỏ hai chân xuống lật người cô lại, côn ŧᏂịŧ to lớn khô khốc cắm vào lỗ hoa ẩm ướt từ phía sau, cô co giật đạt cực khoái gần như ngay lập tức, vừa sướиɠ vừa say, anh dùng toàn bộ sức mạnh thọc rút vào da^ʍ huyệt đáng thương.
Một thân hình mềm mại mảnh mai nằm trên giường, vòng eo mảnh khảnh đến mức Hàn Duật không khỏi lo lắng nếu mất tự chủ véo nó sẽ đứt ra mất, anh đã vô số lần thao cặp mông trắng nõn cùng tiểu huỵệt gắt gao cắn chặt dươиɠ ѵậŧ anh, huyệt nộn vô cùng phong phú nếp gấp bên trong không ngừng mấp máy, hoa tâm mỏng manh mọng nước đã khô lại há to miệng dưới sự đâm chọt của côn ŧᏂịŧ, hút lấy đỉnh dươиɠ ѵậŧ của anh.
“Đừng cắn chặt như vậy, tôi sẽ cho em ăn no.” Hàn Duật ở ra lòng bàn tay to nắm lấy bờ mông trơn bóng, mở hoa môi đang run rẩy, côn ŧᏂịŧ thọc rút càng dữ dội vào nộn huyệt co chặt, những điểm mẫn cảm quen thuộc đều bị anh nghiền qua.
“A, a a ——” bị cắm đến khóe mắt mang nước mắt, Minh Minh không cam lòng mà phản bác, "Ai, ai cho ai ăn!"
Hàn Duật cười nhẹ, trong miệng chịu thua, "Em cho tôi ăn, tôi đói," anh đè thấp thân thể thơm ngát của cô, dưới thân càng va chạm phóng đãng đến cuồng dã, thao đến cô gái nhỏ phải gào lên "Tôi đói lâu rồi, em cho tôi ăn có được không?"
“Ngô ân ——”
Cô cự tuyệt được sao?
Cô cũng… Không nghĩ đến việc cự tuyệt.
Làʍ t̠ìиɦ với một người đàn ông mà trong lòng anh có cô, làm cô nghiện vô cùng.
Cô muốn..Dụ dỗ anh.