Trang Viên Tiểu Nữ Nô

Chương 16: Yêu cầu kỳ quái

Thanh âm tinh linh dễ nghe êm tai, giống như linh âm thanh thúy. Tư Cảnh thấy tinh linh đoan trang da thịt trắng nõn , dáng người mảnh khảnh mỹ lệ cùng với đôi mắt xinh đẹp như đá quý lộng lẫy , lại nhìn về phía nô ɭệ đang ở cúi đầu chà lau cúp, chỉ cảm thấy tinh linh trong lời đồn không giống như thật.

“Tiến vào, ngồi.”

Tinh linh ngoan ngoãn nghe lời mà ngồi ở trên sô pha, cả người đều là bị ngược đãi để lại dấu vết xanh tím . Rúc thành một đoàn run bần bật, Tư Cảnh nhíu mi bảo nô ɭệ đem ma dược chữa thương đã sớm chuẩn bị tốt đưa cho tinh linh.

“Cảm ơn, vạn phần cảm tạ.”

Khi ngẩng đầu thấy thiếu nữ , biểu tình tinh linh liền đình trệ, ngay sau đó liền hét lên. Tinh linh hoảng loạn mà đẩy ma dược ra , kinh hoảng thất thố mà quỳ rạp xuống dưới chân thiếu nữ lớn tiếng nói: “Thực xin lỗi! Thực xin lỗi! Thực xin lỗi! Thỉnh ngài tha thứ cho ta!”

Theo sau đó là dùng từ ngữ của tinh linh , thiếu nữ tựa như chịu phải kinh hách nhìn về phía Tư Cảnh, ủy khuất mà nói: “Chủ nhân, nô ɭệ nên làm cái gì bây giờ?”

“Em đi ra ngoài trước đi.”

Tinh linh lại giống như phát điên. Tư Cảnh che lại cái trán có chút đau đầu, đi đến trước mặt hai người sờ sờ đầu nô ɭệ an ủi: “Không phải em sai, ta tự xử lý.”

“Vâng!”

Thiếu nữ cảm động đến rơi nước mắt mà chạy ra khỏi thư phòng, nghe thấy tinh linh phía sau cửa vẫn như cũ khóc lóc nói thực xin lỗi.

Đợi thiếu nữ đi xa , tinh linh mới ngẩng đầu lên, nhìn Tư Cảnh không biết làm sao hỏi: “Ngài… Ngài là người nào?”

“Công tước duy nhất của nhân loại đế quốc .”

Không phải nàng biết rất rõ sao ? Tư Cảnh có chút phiền chán mà nhìn tinh linh lúc kinh lúc rống này, nhưng cũng phải kiềm chế tính tình hỏi: “Tính nô của ta lớn lên rất khó xem sao? Dọa ngươi?”

“Nàng… Nàng là tính nô của ngài?”

Tinh linh mở to hai mắt nhìn, trong mắt như đá quý trừ bỏ hoảng sợ chỉ còn lại là không thể tưởng tượng nổi, nàng lẩm bẩm mà nói chuyện này tuyệt đối không có khả năng, Tư Cảnh căn bản nghe không hiểu tinh linh ngữ.

Mất một hồi lâu mới bình tĩnh lại, tinh linh hỏi: “Công tước đại nhân, xin hỏi ngài có thể ban thưởng cho ta một thứ không? Nếu ngài đáp ứng, toàn bộ Tinh Linh tộc đều sẽ cảm tạ ngài!”

Tinh linh sống theo quần cư, trừ bỏ nữ vương tinh linh . Nếu cho một tinh linh chỗ tốt nào chẳng khác nào đưa chỗ tốt cho toàn bộ Tinh Linh tộc .

Tư Cảnh rất có hứng thú hỏi: “Nói xem.”

“Ta muốn ngài… Ngài… một cái hôn của tính nô ngài.” Mặt tinh linh đỏ lên, giọng nói nhỏ đến cực điểm, làm như đang yêu cầu một chuyện vô cớ gây rối .

“Nếu cái này có thể để tinh Linh tộc cảm tạ ta thì không thành vấn đề.”

Cổ quái yêu cầu. Tư Cảnh gọi nô ɭệ tới , sau khi nói xong thiếu nữ rất là thản nhiên mà gật đầu. Vươn đôi tay ôm gương mặt tinh linh, rất là nghiêm túc hỏi: “Là muốn dùng đầu lưỡi hôn sâu sao? Ngươi liếʍ ta hay là ta liếʍ ngươi?”

“Ngài… Ngài nguyện ý sao?” Tinh linh kinh hoảng thất thố, tựa như nhận được ban thưởng lớn lao mà hé miệng, “Tùy ngài.”

Thiếu nữ ngay sau đó liền đem đầu lưỡi vói vào trong miệng tinh linh, dựa theo phương thức dạy dỗ hôn môi trên đảo mà liếʍ láp đầu lưỡi tinh linh cùng khoang miệng, lại thất thần.

Môi tinh linh thực mềm, nhưng lại ăn không ngon như của chủ nhân. Thiếu nữ nửa phút sau liền buông miệng ra hỏi: “Được rồi chứ?”

Tinh linh choáng váng mà tê liệt ngã xuống , che miệng tựa như có một tia luyến tiếc buông tha. Thỉnh thoảng lại phát ra-- hắc hắc-- cười ngây ngô .

“Tinh linh này thật kỳ quái.”

Nô ɭệ cùng Tư Cảnh đồng thời nghĩ như vậy. Hồi lâu, Tư Cảnh mới lật công văn xem nói: “Tinh Linh tộc thích chuyện tốt đẹp đặc biệt là vật mỹ lệ lóe sáng lóa mắt .”

“Thì ra là như thế . Chủ nhân kiến thức thật rộng ~”

Thiếu nữ nhảy nhót mà đi đến trước người Tư Cảnh , thử duỗi tay túm lấy trường bào Tư Cảnh, ngẩng đầu, trong mắt màu hổ phách tràn ngập mong cầu khích lệ.

“Làm không tồi.” Tính nô mỹ mạo như vậy, thậm chí còn có thể chinh phục được tinh linh. Chuyện này hiển nhiên là chuyện rất có mặt mũi.

Tư Cảnh cúi xuống khẽ hôn lên cái trán của nàng, nhỏ giọng nói: “Buổi tối lại hôn em.”

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~