Bán Thân Cho Tình Cũ.

Chương 10: Chờ.

CHỜ.

Vì đường khá đông nên từ khu cư xá, mất gần bốn mươi phút Huỳnh Nam mới lái xe đến quận bảy. Theo chỉ dẫn của Hữu Thành qua điện thoại, anh quan sát và cho xe rẽ vào một con đường nhỏ rợp bóng cây, sau cùng dừng lại trước một căn biệt thự lớn với thiết kế mang đậm phong cách kiến trúc đương đại. Một phụ nữ trong trang phục phụ bếp chạy ra chào khách và hướng dẫn Huỳnh Nam lái xe vào.

- Mấy người trong công ty cá với anh là cậu không đến - Chợt phát hiện ra sự hiện diện của Bảo Vy, Hữu Thành nở một nụ cười thật tươi rồi bước lại mở cửa xe giúp cô - Chào người đẹp!

Nghe cách nói chuyện và nhìn phong thái của người đàn ông đó, Bảo Vy đoán anh ta chính là chủ nhân buổi tiệc tối nay.

- Chào anh - Bảo Vy mỉm cười đáp lễ.

Hữu Thành tròn mắt hài hước.

- Bạn gái Huỳnh Nam?

Sợ Bảo Vy khó xử, Huỳnh Nam gấp rút xen vào.

- Bạn bình thường thôi, anh làm người ta sợ bây giờ.

Sự trách khứ khéo léo của Huỳnh Nam khiến ba người cùng bật cười. Huỳnh Nam và Bảo Vy theo chân Hữu Thành đi vào con đường nhỏ bên hông ngôi biệt thự, một khoảng sân rộng lát toàn đá Marble nằm bao bọc hồ bơi hiện ra trước mắt Bảo Vy khiến cô choáng ngợp và thích thú, trước nay cô vẫn khoái chiêm ngưỡng những căn nhà có thiết kế lạ mắt, sang trọng như thế này nhưng nỗi thích thú đó chưa kéo dài được bao lâu thì bị thay thế bởi một thứ cảm xúc khác, cô cảm thấy bối rối và hụt hẫng.

Ngoài kia mấy chục cặp mắt tò mò đang nhìn cô say đắm và trong mấy chục cặp mắt ấy, cô không tìm thấy cặp mắt quen thuộc nào của Tô Lập Hy.

Nhận lời đi cùng Huỳnh Nam, Bảo Vy đã lường trước việc cô sẽ gặp gỡ, tiếp xúc với những người hoàn toàn xa lạ, nhưng cô không nghĩ khách mời lại đông như bây giờ.

Giọng Hữu Thành vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ của Bảo Vy.

- Em cứ tự nhiên nhé, ở đây toàn đồng nghiệp của anh và Huỳnh Nam thôi, ai cũng vui vẻ, sôi nổi hết, em không cần ngại.

- Vâng, cảm ơn anh – Bảo Vy mỉm cười.

Đợi Hữu Thành quay lưng, Huỳnh Nam đưa Bảo Vy lại chiếc xích đu màu trắng ngay góc sân và ra hiệu cho cô ngồi xuống.

- Chịu khó chờ chút, anh nghĩ Tô Lập Hy sẽ đến thôi. - Huỳnh Nam chỉ tay vào dãy bàn đặt mấy loại thức uống - Anh qua đó lấy nước, em uống gì?

- Cho em nước suối, cám ơn!

Đã lâu lắm rồi Bảo Vy mới có cơ hội tham gia một buổi tiệc nướng trong một không gian thoáng đãng thế này. Cô đảo mắt một vòng quanh sân và mỉm cười khi thấy mọi người vừa nướng thức ăn vừa đùa giỡn với nhau như những đứa trẻ đang trong giai đoạn trưởng thành.

Canh Huỳnh Nam đi ngang qua, anh chàng có nước da nâu đứng cạnh bếp lò bèn lên tiếng.

- Anh Nam ghê nha, thấy đi đi về về một mình mà tìm đâu ra cô bạn gái xinh phết, giấu kĩ thế?

- Đúng đấy, chút nữa phạt uống bia, không say không về - Một số người tán thành và ùa theo.

- Được rồi, chút nữa anh sẽ uống với mọi người!

Huỳnh Nam khẽ nhìn xuống chiếc đồng hồ hiệu Rolex trên tay, anh cảm thấy có chút lo lắng. Vốn nghĩ với mối quan hệ gẫn gũi giữa Hữu Thành và Tô Lập Hy, Tô Lập Hy chắc chắn sẽ tham dự buổi họp mặt này nên anh mới mạo muội đưa Bảo Vy đến đây, nhưng xem ra có thể anh đã đoán sai rồi.

Gần chín giờ, vẫn chưa thấy bóng dáng Tô Lập Hy. Huỳnh Nam thở dài, chút nữa đây, anh sẽ phải nghĩ cách an ủi Bảo Vy và nói lời xin lỗi cô về cái tội mạnh miệng, nôn nóng của mình.

- Chúng ta qua bên kia ngồi với mọi người đi, anh sẽ giới thiệu em với một vài đồng nghiệp! - Huỳnh Nam gợi ý và Bảo Vy đứng lên, ngoan ngoãn theo sau anh.

Chỉ trong phút chốc, Bảo Vy đã nhanh chóng hoà nhập và trở nên thân thiết với một số khách mời.

Là một phụ nữ hiểu chuyện, Bảo Vy biết sự cố đêm nay nằm ngoài dự tính của Huỳnh Nam, thế nên tuy có chút thất vọng vì không gặp được người muốn gặp, Bảo Vy cũng không hề trách anh, ngược lại cô còn cố tình tỏ ra vui vẻ và hào hứng xuyên suốt bữa ăn để anh yên tâm và không phiền lòng về cô nữa.

Thấy Huỳnh Nam bị Hữu Thành lôi qua bàn nhậu, Bảo Vy cũng lẳng lặng rời khỏi chỗ ngồi.

Cầm ly nước trên tay, Bảo Vy đi dạo một vòng quanh hồ bơi với mong muốn tìm kiếm chút không gian yên tĩnh. Bỗng từ sau, tiếng một người phụ nữ vang lên khiến Bảo Vy giựt nảy mình.

- Đứng lại Tenny! Té bây giờ!

Bảo Vy quay người lại.

Dễ thương quá!

Đứng sau lưng cô là một thằng bé tầm bốn tuổi có khuôn mặt bụ bẫm và đáng yêu vô cùng, đôi mắt to tròn của nó nhìn Bảo Vy ngơ ngác. Bảo Vy cúi người xuống nựng má Tenny trong lúc người phụ nữ kia tiến lại gần.

- Thằng nhóc này, đã bảo đừng chạy mà cứ chạy, đến chừng té thì đừng có gào lên mà khóc đấy! - Sau khi trách yêu, người phụ nữ xinh đẹp mỉm cười, khẽ gật đầu chào Bảo Vy trước khi nắm lấy tay thằng bé - Ba đang tiếp khách, hay là dì dẫn con vào nhà chơi với bà, chịu không?

Thằng bé lắc đầu phản đối.

- Biết rồi, biết rồi, đi thôi! Lại báo cho ba biết Tenny mới đi chơi về nhé!

Cô ta lắc đầu rồi xin phép Bảo Vy để rời đi.

Xa xa, nhìn Tenny kéo áo Hữu Thành và vòi anh ẵm, Bảo Vy mới biết thì ra Tenny là con trai của Hữu Thành. Thảo nào khuôn mặt thằng bé giống anh ta như đúc.

- Cô đang làm gì ở đây vậy?

Tô Lập Hy….

Tim Bảo Vy đập mạnh khi nhận ra đó là giọng nói của Tô Lập Hy…

Cuối cùng cô cũng tìm được hắn rồi.

Hít vào một hơi thật sâu, Bảo Vy quay người lại. Ánh mắt Tô Lập Hy đang nhìn cô đăm đăm, hắn ta tiếp tục thắc mắc, nhưng lần này thay bằng một câu hỏi khác nghe có vẻ lịch sự hơn.

- Cô đến dự sinh nhật Hữu Thành?

Bảo Vy gật đầu. Cô chưa kịp nói lời nào thì Tô Lập Hy đã bỏ đi.

- Tô Lập Hy, em đến đây chủ yếu là để gặp anh đấy !