Bùi Dương cảm thấy, chuyện thao nàng, thật sự sẽ nghiện, chỉ cần dươиɠ ѵậŧ vừa vào thì không dừng lại được, ngâm mình trong nộn bức mềm mại ngập nước, trong đầu cũng chỉ có suy nghĩ rót nùng tinh vào, thao nàng khóc, để lại dấu vết của mình trên người nàng, cùng nàng làʍ t̠ìиɦ đến địa lão thiên hoang.Trong không khí tất cả đều là mùi tìиɧ ɖu͙©, Tiêu Minh Vũ bị bầu không khí cảm nhiễm cứng lần nữa.
Thời gian động dục của thỏ không dài, nhưng tốc độ cưng cứng là hơn người thường.
Lát sau Bùi Dương đã phát hiện con thỏ lạ thường, hiếm lạ bật cười, "Chiêu Minh, nàng nhìn con thỏ của nàng kìa, nó động dục có phải không?"
Cả người Tiêu Minh Vũ cứng đờ, động tác cọ sát bụng dưới dưới chân gấm dừng lại, có cảm giác như bị nói trúng tim đen.
Sắc mặt Giang Mạt ửng đỏ, giương to miệng thở dốc, ánh mắt thủy nhuận rơi xuống người con thỏ, vươn tay với nó, cười ôn nhu mị hoặc, "A Bạch khó chịu lắm phải không, lại đây, tỷ tỷ giúp ngươi nha."
Lúc này Giang Mạt cực giống yêu tinh câu nhân, Tiêu Minh Vũ nghĩ nhất định là hắn bị mê hoặc, nếu không thì tại sao không thèm do dự đã chạy về phía nàng, còn tự giác nằm ngửa bên cạnh nàng, đưa cái bụng lên, lộ ra hạ thể phấn nộn ướt dầm dề.
Chờ khi hắn phản ứng lại, ngón tay Giang Mạt đã đυ.ng vào dươиɠ ѵậŧ hắn, xoa hai quả trứng.
Có lẽ là ngày thường đã quen nàng bôi thuốc cho mình, Tiêu Minh Vũ không hề xấu hổ như lần đầu tiên, còn tự giác ôm tay nàng cọ.
Bùi Dương nhíu mày bất mãn, "Động dục cũng chạy tới kiếm nàng?"
Giang Mạt quay đầu giận hắn, "Chàng so đo với nó làm gì?"
Giận dỗi mị nhãn như tơ, tức khắc Bùi Dương không nói được gì, đẩy thiếu nữ trong lòng về phía trước, cho nàng quỳ trên giường, đứng sau mép giường thao nàng.
Giang Mạt bị bắt nhếch cao mông nhỏ, huyệt bọc dươиɠ ѵậŧ, thẳng tiến không lùi, xuyên qua hoa tâm nàng. Bùi Dương nắm eo nàng, nhìn con thỏ run rẩy chân sau, nheo mắt liều mạng luật động theo, không chịu thua nó nửa phần.
Vậy là làm khổ Giang Mạt, hắn vốn dĩ đã cắm nhanh, bây giờ thiếu niên giống như môtơ chạy điện, ma huyệt sắp nổi lửa, nhưng bị dâʍ ŧᏂủy̠ liên tục chảy ra tưới tắt.
"Không, không được... Chậm một chút, ân, nhanh quá a a!"
Tiếng cắm huyệt hết đợt này đến đợt khác, đôi tay Giang Mạt sắp không chịu nổi, không còn sức xoa trứng cho con thỏ, tất cả cảm quan tập trung trên bụng nhỏ, cảm giác no đủ tê dại truyền lên đại não, suy nghĩ cũng bị đâm bay.
Tiêu Minh Vũ bị vắng vẻ liếc nhìn thiếu niên hăng hái, trong lòng sinh ra bất mãn, cặρ √υ' thiếu nữ bị đâm lắc lư không ngừng, đầu óc nó nóng lên, hai chi trước ôm một bên vυ', miệng khẽ nhếch, ngậm núʍ ѵú hồng diễm, dùng đầu lưỡi liếʍ nó.
Kɧoáı ©ảʍ như điện giật lan tràn từ núʍ ѵú, vừa ngứa vừa tê, Giang Mạt khϊếp sợ bụng nhỏ đau xót, lại một cổ nước trút xuống.
Dựa!
Kí©ɧ ŧɧí©ɧ tới vậy ư?
Tiểu cữu cữu học hư rồi!
"A, A Bạch đang hút ta... Ha a... Hút, thoải, thoái mái lắm..."
Tiêu Minh Vũ lấy lại tinh thần nghe những lời này, càng ra sức hút cắn, lần đầu tiên hắn làm chuyện này, chỉ biết cẩn thận liếʍ, dùng hàm răng nhẹ nhàng cắn.
Thì ra vυ' Chiêu Minh là như vậy... Nhũ thịt bị đè dưới chân vô cùng mềm mại, hai núʍ ѵú cứng như đá, kỳ thật không có hương vị gì, nhưng mà lại ngon hơn tất cả món ăn trân quý mà hắn từng ăn.
Tới lúc quan trọng rồi, Bùi Dương không thèm quản nhiều, đánh bạch bạch lên mông vểnh của nàng, "Nàng tao muốn chết!"
Dươиɠ ѵậŧ dưới háng đâm sâu vài cái, để trên vách tử ©υиɠ, nùng tinh bắn vào tao huyệt không thừa một giọt, thao Giang Mạt thét chói tai.
"Bị, bị côn ŧᏂịŧ của phu quân cắm!"