Editor: Sất Béo
Chương 28: Thiên sứ trong bóng tối. ( sεメ toy bằng ngọc, khẩu giao*, nhũ giao**)
(*) Khẩu giao: quan hệ tìиɧ ɖu͙© bằng miệng, hay còn gọi là bus cu.
(**) Nhũ giao: quan hệ tìиɧ ɖu͙© bằng vυ'.
Úc Hoan tự nhận mình đen đủi ngẩng khuôn mặt nhỏ lên trong bóng tối, trở về bộ dạng ngoan ngoãn một lần nữa, tủi thân nói: “Anh ơi, em khát……”
Nói xong, cậu còn cố ý vươn đầu lưỡi nhỏ, liếʍ lên đôi môi non hồng.
Đôi mắt Cố Nhiên híp lại, “Tách” một tiếng, hắn châm điếu thuốc trong miệng lên, sau đó bưng ly nước lên đưa đến miệng thiếu niên.
Sau khi đút xong nước cho cậu, hắn kéo một cái ghế qua, ngồi lên với một khí thế to lớn, đối diện trực tiếp với Úc Hoan.
Khói thuốc lơ lửng trong bóng tối, mùi thuốc lá nồng nặc xen lẫn giữa hai người, ánh mắt nhìn trộm như có thực chất, hơn nữa mùi thuốc lá mang đến hormone nồng đậm mùi giống đực, dễ dàng khơi mào du͙© vọиɠ quen thuộc của Úc Hoan.
Cậu biết Cố Nhiên có biện pháp nhìn thấy mình, thế là cậu vừa khẽ liếʍ đôi môi hồng mới được nước thấm ướt, vừa dùng ngón tay trắng nõn thon thả của mình, chậm rãi vuốt ve đồ vật lạnh băng ở trong tay.
Đầu ngón tay cậu nhẹ nhàng lướt qua, từ dưới lên trên, từng centimet một, từ cái mạch máu này đến mạch máu khác.
Động tác tay của cậu hết sức kɧıêυ ҡɧí©ɧ, giống như thứ cậu đang âu yếm không phải là một vật chết lạnh băng, mà là gậy thịt nóng bỏng, tràn đầy sức sống của người đàn ông.
Khi sờ đến đỉnh chóp của nó, bỗng nhiên cậu dịu dàng nói: “Anh ơi, thứ này, giống gậy thịt của anh như đúc đó……”
Cậu vừa dứt lời, thì nghe được một tiếng nuốt nước miếng rất rõ ràng vang lên từ phía đối diện.
Cố Nhiên vắt chéo đôi chân dài lại, hít một hơi thuốc thật mạnh.
Cái đồ chơi này, xác thật là dựa theo hình dạng dươиɠ ѵậŧ của hắn, được khắc bằng ngọc quý theo tỉ lệ 1:1 và người làm chính là hắn.
“Anh ơi, Hoan Hoan liếʍ cho anh được không ạ?”
Úc Hoan vừa nhỏ giọng hỏi, vừa từ từ đưa dươиɠ ѵậŧ giả đến bên miệng.
Úc Hoan bị khói thuốc vây quanh, trên người chỉ mặc mỗi một chiếc áo sơ mi trắng, thuần khiết như một vị thiên sứ.
Nhưng lúc này, thiên sứ lại cầm một cây dươиɠ ѵậŧ giả khổng lồ rồi cọ lên mặt một cách thân mật, sau khi cọ vài cái, thì thấy cậu vươn đầu lưỡi ra, ngập ngừng liếʍ lên qυყ đầυ lạnh ngắt của nó.
Cậu dùng nước miếng để làm ướt qυყ đầυ, giống như việc người đàn ông làm mỗi lần trước khi tiến vào trong cậu, sau đó lại liếʍ một đường từ qυყ đầυ xuống dưới, liếʍ hết toàn bộ phần cán dữ tợn, cuối cùng, cậu mới ngậm cả cây dươиɠ ѵậŧ vào miệng, rồi từ từ phun ra nuốt vào.
Thiên sứ dâʍ ɭσạи ngả người vào chỗ dựa bằng da ở phía sau, hai chân trần trụi mở to, cằm hơi hơi nâng lên, trong miệng cắm một cây dươиɠ ѵậŧ bằng ngọc màu đen thô to, một cái tay khác thì chậm rãi lần xuống, tự cởϊ áσ của mình, nắm lấy một bầu vυ' tròn trịa trắng muốt rồi xoa bóp thật mạnh.
Trong lúc xoa nắn, móng tay cậu không cẩn thận cào vào đầu ti, kɧoáı ©ảʍ bén nhọn lập tức khiến cậu rêи ɾỉ ra tiếng.
“Ưm…… Ư……”
Rất nhanh, ánh mắt cậu trở nên mê ly, không khí cũng trở nên cực kỳ dính nhớp theo tiếng nước bọt phát ra khi gậy bằng ngọc thọc vào rút ra.
Cố Nhiên không thể nhịn được nữa mà kéo khóa quần ra, móc ra dươиɠ ѵậŧ sưng to của mình rồi tuốt một cái thật mạnh, sau đó thở hổn hển vuốt ve theo tần suất thọc vào rút ra trong cái miệng nhỏ của Úc Hoan.
Nghe thấy tiếng thở dốc trầm thấp của hắn, trong cơ thể Úc Hoan tức khắc dâng lên một cảm giác trống rỗng mãnh liệt.
Cậu khó nhịn mà khép hai chân, kẹp huyệt nhỏ lại rồi cọ xát lên xuống, nhưng mới di chuyển, thì cậu nghe được mệnh lệnh lạnh lùng của người đàn ông “Mở chân ra, để anh xem bướm da^ʍ của em!”
Úc Hoan miễn cưỡng mở hai chân ra một lần nữa, nhưng sau đó lại có thêm càng nhiều mệnh lệnh hơn.
“Chân giang rộng ra chút nữa.”
“Bướm da^ʍ đóng kín thì xem kiểu gì, vạch nó ra!”
“Đồ dâʍ đãиɠ, ướt đẫm hết cả rồi! Tự sờ mình đi, xem em ra đã ra được bao nhiêu nước rồi!”
Giọng nói cứng rắn của hắn mang theo ý lạnh, cũng mang theo ma lực khó tả, Úc Hoan lấy dươиɠ ѵậŧ giả được ngậm đến mức ấm lên từ trong cái miệng đang bủn rủn của mình ra, sau đó đưa nó xuống dọc theo chiếc cằm với đường cong xinh đẹp của mình, lướt một đường qua cần cổ thon thả, xương quai xanh hãm sâu, cuối cùng ngừng ở trên núʍ ѵú cao ngất.
“Ưm a…… Thật thoải mái…… Dươиɠ ѵậŧ lớn của anh trai, đang làm vυ' bự của Hoan Hoan…… Ư……”
Cố Nhiên thở phì phò, nhìn cậu dùng một tay làm dươиɠ ѵậŧ giả khổng lồ đυ. núʍ ѵú của mình, sau khi ép ra sữa, còn kẹp hàng giả vào giữa rãnh vυ' rồi chậm rãi thọc vào rút ra, một tay khác thì vạch mật huyệt của mình ra, khi thì dùng hai ngón tay kẹp vào âʍ ѵậŧ xoa nắn, khi thì dùng ngón giữa khẽ cắm vào trong huyệt, khiến huyệt da^ʍ xinh tươi như cánh hoa phát ra những âm thanh dính nhớp dâʍ đãиɠ.
Kính nhìn đêm không phân biệt được ra màu sắc gì, nhưng hình dạng của vật thể lại được hiển thị rất rõ dàng, toàn diện và không bỏ sót chút nào.
Trong mắt của Cố Nhiên, bầu vυ' tròn trịa cong mẩy bị dươиɠ ѵậŧ giả cắm đến mức sữa văng khắp nơi, cánh hoa diễm lệ yêu kiều bị chà đạp đến nỗi không ngừng run rẩy bởi ngón tay xinh đẹp, dâʍ ŧᏂủy̠ bị ngón tay thon dài móc ra ngoài, một bộ phận chảy theo rãnh mông vào c̠úc̠ Ꮒσα nhỏ đang khép mở không ngừng, một bộ phận khác thì chảy ra đùi, khiến đôi chân dài thẳng tắp kia cũng ướt đẫm dịch da^ʍ.
Lẳиɠ ɭơ tới mức gϊếŧ người!
Cố Nhiên hận đỏ đôi mắt, mẹ kiếp, có cơ thể dâʍ đãиɠ như thế, mà còn dám chạy lung tung khắp nơi!
Cố Nhiên tuốt càng lúc càng nhanh, tiếng thở dốc cũng càng ngày càng nặng, Úc Hoan thì càng cắm càng trống rỗng, bởi vì ngón tay cậu thực sự quá nhỏ, cho dù đã tăng lên hai ngón, nhưng cũng còn lâu mới nhét kín được.
Tách ra lâu như thế, cậu thật sự nhớ cái kɧoáı ©ảʍ kịch liệt khi tử ©υиɠ cũng bị người đàn ông hung hăng xâm chiếm rồi bắn ra!
“Ông xã…… Hoan Hoan muốn…… Lại đây…… Ưm a…… Lại đây ôm em một cái được không…… Ư……”
“Đồ dâʍ đãиɠ muốn cái gì?”
“Muốn dươиɠ ѵậŧ lớn của ông xã…… Ư……”
“Hừ…… Dươиɠ ѵậŧ lớn của ông xã, không phải đang đυ. vυ' bự của em sao?”
Úc Hoan chợt tỉnh ngộ, vội vàng đưa dươиɠ ѵậŧ giả dính đầy sữa xuống.
Nhưng khi qυყ đầυ lạnh băng mới chạm đến hoa huyệt thì cậu lại chùn bước, “Ông xã, lạnh quá ……”
“Vừa lúc cắm vào đấy, dùng huyệt da^ʍ của em ủ ấm nó!”
Úc Hoan sợ lạnh, nhưng cậu lại thật sự vô cùng muốn, thế là cậu đành dùng miệng ngậm qυყ đầυ để nó ấm lên một lần nữa, sau đó lại để đồ vật vào khe thịt, dính nước mật, cọ xát thật mạnh dọc theo miệng huyệt.
Cậu cọ vài cái, nhưng vẫn chậm chạp không dám đi vào, cuối cùng khi Cố Nhiên không nhịn được lại lên tiếng thúc giục một lần nữa, cậu mới quyết tâm, từ từ đẩy mạnh dươиɠ ѵậŧ giả vào trong thân thể của mình.
“A……”
Lần đầu tiên sử dụng loại đồ vật này hoa yêu nhỏ không khống chế tốt được sức lực của tay mình, đẩy tọt dươиɠ ѵậŧ giả cực lớn vào sâu bên trong, cán lạnh băng kề sát vào vách thịt, căng phẳng mọi nếp uốn trong huyệt da^ʍ, qυყ đầυ cũng như hổ rình mồi mà chạm thẳng vào cổ tử ©υиɠ.
Cảm giác mãnh liệt phong phú, khiến thiếu niên ngẩng cao cổ, cả người căng thẳng, nghỉ một lúc lâu, mới khôi phục lại sức lực một lần nữa.
“Bé cưng tiếp tục đi.” Nhìn một đoạn dươиɠ ѵậŧ giả lộ ra khi cắm vào miệng huyệt non mềm kia, gân xanh trên thái dương Cố Nhiên nổi lên toàn bộ, giọng nói khàn đặc.
Thiếu niên nghe thế, chỉ có thể nhịn xuống kɧoáı ©ảʍ khác thường trong thân thể, một tay cầm lấy dươиɠ ѵậŧ giả giống hệt của người đàn ông ở giữa hai chân, chậm rãi thọc vào rút ra ở trong huyệt da^ʍ, một tay bóp lấy bầu vυ' trắng nõn để đùa bỡn cho người đàn ông kia nhìn.
“Ông xã…… Cố Nhiên…… A…… Ông xã mau xem, Hoan Hoan ngậm ấm dươиɠ ѵậŧ của ông xã này…… Ha ưm……”
Bống tối cướp đi thị giác của con người một cách vô tình, đồng thời cũng phóng đại các giác quan khác đến vô tận.
Loại cảm giác tự đùa bỡn bản thân, thỏa mãn bản thân trong bóng tối, còn bị một người khác tham lam thị gian, khiến cả người Úc Hoan nổi da gà vì hưng phấn.
Cậu càng cắm càng nhanh, tiếng rêи ɾỉ cũng càng lẳиɠ ɭơ, Cố Nhiên biết cậu sắp cao trào, thế nhưng lạnh giọng ngắt lời: “Đồ dâʍ đãиɠ, ngậm dươиɠ ѵậŧ lớn của ông xã, bò lại đây.”
Úc Hoan bị ngắt khi đang lêи đỉиɦ, cảm giác nửa vời đặc biệt khó chịu, nhưng cậu không dám vi phạm mệnh lệnh của người đàn ông, đành phải nghe lời dừng động tác lại, ngoan ngoãn quỳ, rồi bò về hướng có tiếng nói.
Trong khi bò, huyệt da^ʍ vẫn còn không ngừng mấp máy, dươиɠ ѵậŧ giả màu đen được huyệt da^ʍ tự động hầu hạ, phun ra nuốt vào, có mấy lần còn trực tiếp đυ.ng vào miệng tử ©υиɠ non mềm, kɧoáı ©ảʍ trong nháy mắt như bị điện giật, khiến Úc Hoan thiếu chút nữa ngã vào giường.
Nhìn thấy cảnh này, Cố Nhiên trợn to mắt.
Vốn dĩ hắn còn cảm thấy, gậy mát xa không chạy bằng điện thì không đủ hăng hái, nhưng không nghĩ tới, gặp gỡ huyệt nhỏ cực phẩm của cục cưng nhà hắn, dươиɠ ѵậŧ giả bằng ngọc thế nhưng giống như tự động chạy bằng điện vậy!
Bị dươиɠ ѵậŧ giả bằng ngọc “tự động” đâm chọc, Úc Hoan vừa mới sờ đến mép giường, đã run rẩy cao trào, gậy thịt nhỏ bắn phùn phụt ra dịch trắng, hoa huyệt cũng run rẩy phun ra một lượng lớn dịch da^ʍ, khiến sεメ toy bằng ngọc màu đen ngâm trong dịch da^ʍ ấm áp.
Sau khi cao trào, cơ thể cậu mềm nhũn sắp ngã, lại bị người cầm lấy vai và cắm, ép cậu mở miệng.
“A!”
Da thịt thình lình chạm vào nhau, khiến cậu không nhịn được phải ngạc nhiên kêu lên, nhưng miệng cậu vừa mới mở ra, đã bị lấp kín mít, tràn đầy!
“Ưm ưm……”
“Sướиɠ quá!” Cố Nhiên đứng trên mặt đất mà cơ bắp căng chặt, cả người đổ mồ hôi, trước ngửa đầu nhắm mắt hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ dươиɠ ѵậŧ được khoang miệng ngậm vào trong chốc lát, sau khi thích ứng, mới ôm người đang quỳ dưới đất lên giường rồi điên cuồng đâm chọc, không lưu tình chút nào.
Gậy thịt toát ra mùi vị nam tính mạnh mẽ nhanh chóng ra vào trong cái miệng nhỏ hồng hào, nhiều lần đâm thẳng tới yết hầu ở sâu bên trong, lấp đầy cái miệng nhỏ của cậu, thỉnh thoảng còn lôi ra sợi chỉ bạc đầy ái muội.
Khoang miệng ướŧ áŧ cùng với yết hầu chật hẹp mang lại cho Cố Nhiên sự hưởng thụ kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhất, sau mấy trăm lần thọc vào rút ra, hắn nhanh chóng cảm nhận được cảm giác muốn bắn!
Nhưng hắn nhớ thương một màn vừa nãy Úc Hoan hầu hạ sεメ toy bằng ngọc kia, thế là hắn nắm lấy gáy Úc Hoan hung hăng đóng cọc vài cái rồi rút ra, sau đó duỗi tay bóp lấy hai bầu vυ' của thiếu niên, ép mạnh vào nhau để kẹp lấy dươиɠ ѵậŧ lớn của mình.
Dươиɠ ѵậŧ xấu xí dữ tợn thô to, nhanh chóng thọc vào rút ra giữa hai bầu vυ' trắng nõn, bởi vì dươиɠ ѵậŧ quá thô dài, qυყ đầυ khổng lồ như mũ nấm của hắn lúc nào cũng đập vào cái cằm thanh tú của thiếu niên.
“Ngoan nào, tự ôm lấy vυ', thè lưỡi ra, liếʍ dươиɠ ѵậŧ cho ông xã!” Cố Nhiên khàn giọng ra lệnh.
Thiếu niên bị sức lực rất lớn của hắn khiến cho quỳ cũng không quỳ nổi, còn phải tự ôm lấy hai bầu vυ' lớn của mình để nhũ giao cho người đàn ông, sau đó vươn lưỡi ra, mặc cho qυყ đầυ dính đầy dịch nhầy đυ.ng vào lưỡi một cách mãnh liệt!
Ở trong mắt của Cố Nhiên, cây dươиɠ ѵậŧ thô dài của bản thân trượt từ đáy vυ' lên trên như một con rồng đang bay vậy, đi ngang qua vùng đồi núi cao, cuối cùng chạm vào cái lưỡi hồng phấn non mềm.
Loại kɧoáı ©ảʍ thị giác khi Úc Hoan bị dươиɠ ѵậŧ giả làm đến mức chảy nước da^ʍ ào ào, còn mình thì dùng dươиɠ ѵậŧ thật đυ. vυ' và cái lưỡi của cậu, khiến adrenalin của hắn được kí©ɧ ŧɧí©ɧ tăng lên không ngừng.
Nhưng hắn vẫn chưa thỏa mãn, rồi trước khi hắn lại đâm lên một lần nữa, thì hắn đột nhiên đè đầu cậu xuống, cắm thẳng qυყ đầυ lớn vào cái miệng nhỏ đang khẽ há ra của cậu!
“A…… Sướиɠ quá! Vυ' bự và miệng nhỏ của cục cưng đều thật tuyệt…… Vυ' bự thì mềm, cái miệng nhỏ thì mυ'ŧ giỏi…… Ưm…… Bé cưng dâʍ đãиɠ…… Ông xã sắp bắn, bé cưng muốn ông xã bắn vào vυ', hay là cái miệng nhỏ? Hử?”
Người đàn ông lạnh giọng ép hỏi, Úc Hoan thì căn bản không thể trả lời, bởi vì lúc này cái miệng nhỏ của cậu không chỉ bị lấp kín mít, mà huyệt nhỏ phía dưới cũng đang ngậm chặt sεメ toy bằng ngọc, nhỏ nước da^ʍ tong tong như cống thoát nước, run rẩy lại cao trào lần nữa.
Cảm nhận được phản ứng kịch liệt của cơ thể đối phương, Cố Nhiên vừa siết chặt cơ bụng để tận tình đâm chọc, vừa tưởng tượng đến cảnh tuyệt đẹp khi huyệt nhỏ non nớt bị dươиɠ ѵậŧ giả làm đến phun nước, đột nhiên, hắn rùng mình, rồi cực kỳ tùy ý bắn tinh trong quá trình đưa đẩy!
“Hô……”
Hắn thở dài một tiếng cực kỳ sảng khoái.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng nóng bỏng, giống như hạt mưa dày đặc, rơi vãi ở trên bầu vυ' đang run run, cái miệng nhỏ đỏ thắm, khuôn mặt xinh đẹp và mái tóc đen nhánh của Úc Hoan.
Cố Nhiên bị Úc Hoan chiều hư, nhịn hơn nửa tháng, ngay cả thủ da^ʍ bằng tay cũng không muốn, cho nên lần bùng nổ này vừa nhiều vừa đặc, hương vị còn vô cùng nồng nặc.
“Ngoan nào, liếʍ sạch dươиɠ ѵậŧ lớn của ông xã đi.”
Người đàn ông trìu mến vỗ về gáy của thiếu niên, cảm nhận được sự mỏng manh trong lòng bàn tay, hắn không nhịn được chạm ngón tay vào hầu kết nho nhỏ của thiếu niên rồi nhẹ nhàng vuốt ve.