Edit: Điềm Điềm
**********************
Hai ngày sau, kết quả kiểm tra sức khỏe của hai người đều bình thường. Bác sĩ nói rằng không có vấn đề, có thể ngừng thuốc, phần còn lại là tự nhiên.
Lúc này đây hai người ngược lại không có cấp bách như lần trước, thái độ của bọn họ đều rất thả lỏng, nhàn nhã giống như ở nhà nghỉ phép vậy. Ước chừng là vì tâm tình vui vẻ, thời gian chờ đợi ngược lại không có gì khó chịu.
Tuần đầu tiên sau khi công bố thuốc mới là giai đoạn then chốt, Hàn Cố nhanh chóng nhận được báo cáo thống kê. Số lượng người đặt lịch xóa dấu hiệu không nhiều, thậm chí ít hơn nhiều so với dự kiến.
Sở Lệnh lúc ấy cũng ở một bên nhìn, vừa nhìn thấy tình cảnh thảm thương này lập tức nhíu mày.
Hàn Cố nói: ” Đây cũng được coi là một hiện tượng tốt. Số lượng người sẵn sàng xóa bỏ dấu hiệu càng ít, điều đó có nghĩa là càng có nhiều người sẵn sàng đối xử với nhau thật lòng.”
Hàn Cố nói như vậy cũng không phải không có đạo lý. Trên thực tế, ngưỡng tham gia vào kế hoạch này không cao, Chính phủ cũng đồng ý phối hợp thực hiện, AO hai bên chỉ cần một trong hai người nguyện ý, bên kia sẽ không có quyền cản trở. Đổi góc độ mà nghĩ, những người trước kia bởi vì bất đắc dĩ mà ràng buộc cùng một chỗ, hiện tại ngược lại sẽ bởi vì phát minh ra thuốc mới, đi suy nghĩ đi đối diện với chính mình. Dù sao người lâu ngày sinh tình cũng không ít, ngược lại càng giống như một cơ hội song phương xem xét lại tình cảm của mình.
Mặc dù không loại trừ một số hành vi cưỡng chế kiểm soát, nhưng nếu loại trừ những trường hợp nhỏ này, suy nghĩ theo hướng lý tưởng hơn và tốt hơn, vẫn sẽ rất hạnh phúc.
Sở Lệnh thậm chí có chút kinh ngạc Hàn Cố sẽ nghĩ như vậy, người làm kinh doanh cơ hồ đều lấy lợi ích làm trọng. Cho dù là Hàn Cố, cũng lăn lộn trong vũng bùn như vậy mấy năm. Để gạt sang một bên các mối quan hệ lợi ích, để phát triển lý tưởng, vẫn cần tâm lý mạnh mẽ, mức độ thực tế nhất, là phải đối mặt với tình trạng mất tiền đầu tiên. Thế là Sở Lệnh trêu ghẹo nói: ” Anh thật sự đang làm từ thiện nha. ”
” Coi như là như vậy đi.” Hàn Cố cũng cười nói: ” Anh chờ ngày này rất lâu rồi. Mặc dù người anh muốn giúp đỡ nhất đã biến mất. ”
Sở Lệnh biết Hàn Cố nhớ mẹ mình, không khỏi nắm chặt tay hắn, an ủi vỗ vỗ, ” Lần sau, chúng ta cùng nhau đi thăm bà ấy đi.”
Một hành động nhỏ đơn giản như vậy cũng có thể làm cho người nọ cảm thấy rất ấm áp.
Nửa đêm hôm đó, Sở Lệnh đột nhiên mở mắt, nhìn về phía Hàn Cố ở một bên. Họ đã ngủ cùng phòng kể từ khi bác sĩ nói rằng họ không có vấn đề gì nữa.
Hàn Cố giống như cũng nhận ra cái gì tỉnh lại, nhìn Sở Lệnh sắc mặt dần dần hồng nhuận lên, ” Tới chưa?”
” Ừm.”
Hắn xoay người ôm lấy cậu và nói, ” Làm một lần nào.”
” Được.”
Hai người vừa hôn nhau vừa cởϊ qυầи áo trên người.
Theo sau một ngón tay hướng chỗ riêng tư dò xét đi vào, Sở Lệnh phối hợp tách hai chân ra, để cho dị vật thuận lợi tiến vào chỗ sâu hơn. Nơi đó đã đủ ẩm ướt, cho dù không cần khuếch trương cũng sẽ không bị thương.
Hàn Cố lần này cũng không dạo đầu, nhanh chóng rút ngón tay ra, chống lên côn ŧᏂịŧ của mình, hướng huyệt khẩu mềm mại đẩy vào.
Sở Lệnh phát ra tiếng rêи ɾỉ trầm thấp, cố gắng thích ứng với loại cảm giác xâm nhập mạnh mẽ này.
Hàn Cố cơ hồ là hưởng thụ nhìn Sở Lệnh tiếp nhận quá trình này của mình. Trong tìиɧ ɖu͙©, ngoại trừ xuất tinh thống khoái ra, đại khái chính là khi hai bên ban đầu hoàn toàn hòa làm một thể, sẽ làm cho người ta cảm thấy thỏa mãn khác thường. Hắn thích nhìn Sở Lệnh nhíu mày, vì hắn thừa nhận loại thống khổ này.
Hàn Cố lần trước liền chú ý tới, Sở Lệnh lúc kỳ phát tình, đối với du͙© vọиɠ của mình sẽ trở nên phi thường thành thật, cũng phi thường ngoan noãn. Hắn nghĩ có thể thừa dịp này hơi khi dễ người một chút, lại dùng một ít tư thế bình thường sẽ không làm.
Sở Lệnh không biết Hàn Cố đang suy nghĩ cái gì, chỉ là đỏ mặt nhìn hắn, có chút ý thúc giục, ” Được rồi.”
Hàn Cố lại một lần nữa cúi đầu hôn lên môi cậu, bắt đầu động tác đưa đẩy.
Sở Lệnh ôm Hàn Cố, rên hừ hừ hưởng thụ, cậu không có cố ý đè nén thanh âm của mình, lúc thật sự cảm thấy thoải mái, ngữ điệu sẽ trở nên ngọt ngào một chút, để cho đối phương biết cảm thụ của cậu. Có lẽ gần đây phát sinh quá nhiều chuyện, cậu cơ hồ cũng không che dấu nhu cầu của mình, từng nhăn nhó thẹn thùng vào giờ phút này đều biến thành tự nhiên ôm cùng thì thầm.
” Sâu hơn một chút”
” Chịu đựng một chút, quá nhanh anh cũng sẽ rất lo đấy.”
” Còn muốn mà.”
” Em thật sự là tra tấn người khác.”
Hàn Cố trầm tư một hồi, đột nhiên thăm dò lướt qua miệng khoang sinh sản, chọc cho Sở Lệnh một trận rêи ɾỉ mẫn cảm, nhưng không có bất kỳ bài xích hay cự tuyệt nào, có thể cảm giác được phản ứng càng kịch liệt hơn một chút.
” Thích như vậy sao?”
Hô hấp Sở Lệnh lại càng nặng một chút, ” Ừm thích.”
Hàn Cố đương nhiên biết điều này có nghĩa là gì, nhưng hiện tại còn quá sớm. Hắn cơ hồ là cố nén xúc động muốn vào, thay đổi góc độ, đi chọc ghẹo điểm mẫn cảm ở nơi khác.
Cảm giác run rẩy này đột nhiên biến mất và thay thế bằng một kɧoáı ©ảʍ khác như dòng nước chảy dài. Sở Lệnh rêи ɾỉ, lại biến thành âm thanh chậm rãi kéo dài, thần thái lười biếng rất là dụ người.
Hàn Cố nghiêng toàn bộ thân thể về phía trước, cúi đầu hôn môi cậu, lần này hôn càng thêm sâu sắc động tình. Lần trước bị hắn cắn ra máu, giờ đã tốt rồi, mọc ra thịt mềm mới, vừa mềm vừa mẫn cảm, làm cho hắn nhịn không được ngậm chỗ kia liếʍ qua liếʍ lại. Cũng bởi vì tư thế quan hệ, hai chân Sở Lệnh bị ép càng mở ra hơn, côn ŧᏂịŧ tiến vào càng sâu, kɧoáı ©ảʍ theo nụ hôn sâu này cùng với lực đạo vừa phải rút ra chậm rãi tiến vào, làm mỗi một tế bào trên thân thể cả hai đều hưng phấn hẳn lên. Hàn Cố rõ ràng cảm giác được, hình như lại càng ướt rồi.
Giống như là muốn chứng thực ý nghĩ này, hắn rời khỏi môi đối phương, cũng hơi rời khỏi một chút, liền thấy đồ đạc của mình dính đầy dịch thể trong suốt, càng nhiều dọc theo huyệt khẩu chậm rãi chảy xuống.
Sở Lệnh tựa hồ thật sự cảm thấy cực kỳ thoải mái, mặc cho đối phương nhìn bộ dáng động tình của mình cũng không có chút phản kháng nào.
Thế là Hàn Cố lại đột nhiên tiến vào, chỉ thấy thân thể Sở Lệnh run một chút, thoải mái hừ ra, ánh mắt thẳng tắp không dời đi. Bộ dáng này càng nhìn càng giống như đang quyến rũ. Hàn Cố bị ánh mắt như vậy nhìn đến cả người nóng lên, cũng không khách khí, hai tay gắt gao đè bả vai Sở Lệnh, đem toàn bộ đường lui của cậu chặn lại, ngay sau đó chính là cuồng phong vũ bão rút ra đẩy vào, sau khi rút toàn bộ ra, lại dùng sức đẩy vào đến cùng, một lần lại nhanh hơn một lần, một lần lại mạnh hơn một lần, thỉnh thoảng còn cố tình lướt qua lối vào khoang sinh sản.
Sở Lệnh bởi vì kɧoáı ©ảʍ hung mãnh, căng thẳng thân thể, không khắc chế được ưm a kêu ra, bị du͙© vọиɠ tra tấn ngay cả nước mắt cũng không khống chế được chảy ra. Hậu huyệt co lại càng chặt, lúc này Hàn Cố biết Sở Lệnh sắp tới, lại đột nhiên vươn ra một tay nắm lấy gốc rễ, ngăn cản cậu xuất tinh, Sở Lệnh bối rối lắc đầu, vội vàng lấy tay đẩy ra, làm sao cũng không lay động được lực đạo của đối phương, ” Hư.. Hàn Cố, để em bắn… em sắp tới rồi!”
” Không được.” Hàn Cố lúc này chậm lại lực đạo chạy nước rút, cảm giác kɧoáı ©ảʍ bị cường ngạnh chặn lại khiến Sở Lệnh càng nhịn không được nước mắt rơi đầy mặt, ủy khuất hừ ra. Người dưới thân ý loạn tình mê, hắn còn muốn xem nhiều hơn.
Hàn Cố đè bả vai cậu lại, không biết tại sao lại sờ tới sau gáy, nơi đó còn có dấu vết bị mình cắn ra khi mất khống chế, vết thương còn chưa hoàn toàn khép lại, kết thành một lớp vảy mỏng. Hắn dừng một chút, đột nhiên lại có chút do dự, rõ ràng là muốn ôn nhu đối đãi với cậu, sao có thể bất tri bất giác biến thành như vậy. Sở Lệnh còn đang muốn bắn du͙© vọиɠ dày vò, thậm chí bất mãn vặn vẹo, khóe mắt treo đầy nước mắt, bộ dáng thoạt nhìn rất đáng thương. Giọng điệu mềm mại của cậu cầu xin tha thứ: ” Đừng bắt nạt em mà!”
Không đành lòng, Hàn Cố thở dài một hơi, hôn lên trán cậu, sau đó chậm rãi buông tay ra. Sở Lệnh cuối cùng có thể phát tiết, chủ động ôm lấy cổ nam nhân, lấy lòng tặng nụ hôn của mình. Chất lỏng dính trượt giữa bụng của hai người, bị hai cơ thể cọ xát, nhưng không ai có tâm trí để ý, họ lao vào một nụ hôn sâu khác. Sở Lệnh biết Hàn Cố còn chưa tới, liền chủ động vươn tay vuốt ve thân thể nam nhân, hai chân ôm lấy thắt lưng đối phương, phối hợp trút ra tiếng rêи ɾỉ, cậu không thèm để ý tư thái hiện tại của mình có phóng đãng hay không, chỉ nghĩ muốn cho hắn đạt được niềm vui giống nhau. Hành vi lấy lòng như vậy quả nhiên làm cho Hàn Cố đạt được cảm giác thỏa mãn cực lớn, dưới sự co rút kịch liệt của vách thịt nghênh đón cao trào. Sau khi làm xong, cũng gần như sáng rồi. Cả hai đều rất mệt mỏi, vì vậy không đi tắm, chỉ đơn giản là lau qua cơ thể.
Nhưng giấc ngủ này không ngủ quá lâu, Hàn Cố liền bị Sở Lệnh đánh thức. Khi hắn tỉnh lại, Sở Lệnh không nằm bên cạnh, vén chăn bông ra xem, Sở Lệnh không biết lúc nào đã nằm sấp giữa hai chân hắn dùng đầu lưỡi liếʍ côn ŧᏂịŧ, mắt ướŧ áŧ, giống như bộ dáng bị kɧoáı ©ảʍ bức bách. Bị đánh thức bởi sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ này, đổi lại là bất kỳ người đàn ông nào cũng không thể không cứng. Lúc này Hàn Cố đã hoàn toàn tỉnh táo lại, côn ŧᏂịŧ phi thường cứng rắn, nhưng hắn không có đυ.ng vào Sở Lệnh, chỉ ngồi dậy dựa vào đầu giường.
Sở Lệnh nhìn hắn một cái, theo động tác của nam nhân mà đi theo, còn ở trên đỉnh ngậm một chút, côn ŧᏂịŧ cực lớn đều bị nước bọt dính ướt, phi thường khiêu da^ʍ. Hàn Cố để cậu tùy ý, ánh mắt thâm trầm có chút đáng sợ, nhưng vẫn không nói một câu nhìn Sở Lệnh. Sở Lệnh rõ ràng giống như là biết mình đang làm cái gì, toàn bộ quá trình đều đỏ mặt, nhưng không dừng lại bất kỳ động tác nào.
Cậu chủ động trèo lên người đàn ông, tự mình mở chân ra, vịn côn ŧᏂịŧ to lớn từ từ ngồi xuống, quá trình này cũng không quá khó khăn, đợi đến khi tất cả đều ăn vào, hai người đều tự phát ra một tiếng cảm thán thỏa mãn. Sở Lệnh kỳ thật vừa mệt vừa muốn ngủ, nhưng cơn sốt bất thình khiến cậu căn bản không có biện pháp suy nghĩ. Chờ cậu vừa lấy lại tinh thần, đã ra tay với Hàn Cố rồi. Cậu chưa bao giờ táo bạo như vậy, nhưng dường như từ sau khi mơ thấy mộng xuân thường xuyên, đã không thể chịu đựng được nữa.
Ánh mắt của Hàn Cố làm cho cậu vừa cảm thấy xấu hổ vừa hưng phấn. Cậu bất chấp hôn lên, sau đó bị người đàn ông ôm hôn kịch liệt. Sở Lệnh được Hàn Cố dẫn dắt chủ động vặn vẹo thắt lưng, bởi vì không được mà có vẻ có chút gượng gạo, nhưng cậu vẫn là ra sức phập phồng lên xuống, cố gắng làm cho hai người đều có được niềm vui. Hàn Cố cũng không có cắt đứt cậu, cho dù đã cứng đến không được, cũng rất kiên nhẫn chờ đợi.
” Tự mình tìm địa phương mình thích” khoảng cách mặt đối mặt như vậy thật sự là quá gần, Hàn Cố áp lực thở dốc bị Sở Lệnh nhạy bén bắt được. Cậu có chút hưng phấn run rẩy, hơn nữa ý tứ không rõ cúi đầu ừ một tiếng, Hàn Cố phát hiện Sở Lệnh tựa hồ có chút cảm giác, tuy rằng hắn cũng không hiểu vì cái gì, rõ ràng không bị đυ.ng tới bất cứ nơi nào nhạy cảm, nhưng vẫn là cổ vũ hôn nói: “Sở Sở” cái này gọi là làm cho người trong ngực chết trong lòng một chút, kích động nổi lên phản ứng.
Hàn Cố đột nhiên cảm giác được phản ứng của vách thịt trong cơ thể Sở Lệnh, bị thành ruột ướt mềm kẹp đến ngoài ý muốn kêu lên. Tiếng hừ gợi cảm như vậy tự nhiên không thoát khỏi tai Sở Lệnh, cậu nghe đến thân thể mềm nhũn, tê dại không chịu nổi, hai chân không còn khả năng chống đỡ trọng lượng của mình, toàn bộ ngã xuống trên người đàn ông. Hàn Cố lại giống như phát hiện ra cái gì vậy, lại gần ở bên tai Sở Lệnh nói: ” Em sẽ không….”
Sở Lệnh thoạt nhìn lại sắp khóc, cả người không thể khống chế, cảm giác khát vọng được ôm càng ngày càng mãnh liệt: ” Ôm em.. em.. chịu không nổi”
” Đây là chính em nói đó. ” Giọng nói gợi cảm của người đàn ông một lần nữa trực tiếp xuyên qua lỗ tai, truyền đạt đến não.
” Đến lúc đó khóc cầu xin anh, cũng vô dụng.” nhưng nội dung là gì, Sở Lệnh đã không có cách nào để chuyên tâm lắng nghe. Cậu đã bị dụ dỗ bởi giọng nói của người đàn ông này, nói ra câu trả lời bán mình triệt để: ” Được.”