Edit: Điềm Điềm
**********************
” Em thích thanh âm của anh.” Nếu như nói lúc trước chỉ là nghi hoặc, Hàn Cố hiện tại đã có thể khẳng định sự thật này. Nhận thức này dường như làm cho hắn có một chút mất kiểm soát, không thể không sử dụng một tư thế giống như bức cung hỏi: ” Bắt đầu từ khi nào?”
Sở Lệnh lắc đầu, ngửa cổ rêи ɾỉ không cách nào trả lời. Thứ xuyên qua thân thể quá nóng quá cứng, còn có xu hướng không ngừng trướng lớn, mỗi một lần tiến vào đều chuẩn xác ở chỗ sướиɠ muốn chết, làm cho cậu bị ép thừa nhận kɧoáı ©ảʍ hung mãnh, đỉnh tính khí bị ép không thể phát tiết, cả người không khống chế được run rẩy. Cậu vẫn duy trì bộ dáng mở rộng ngồi trên người đối phương, chỉ là hai tay bị cà vạt trói ngược vào người, nhược điểm toàn thân trên dưới đều bị sờ qua, thân thể mẫn cảm đến mức gần như yếu ớt.
Người đàn ông lại ở bên tai cậu dụ dỗ nói: ” Trả lời ra liền để cho em bắn.”
Bộ phận bị bàn tay kia ấn chặt lại bởi vì thanh âm của nam nhân mà kích động nhảy vài cái, có một ít dịch thể không nhịn được từ lỗ nhỏ chậm rãi chảy ra, bởi vì không được phát tiết mà càng thêm đau đớn không chịu nổi. Hốc mắt Sở Lệnh đã đỏ lên một vòng, đáng thương nói: ” Văn phòng. ”
Hàn Cố dừng lại, giống như đang hồi tưởng.
Sở Lệnh lại đã chờ không kịp, cầu xin nói: ” Để cho em bắn ───”
Hàn Cố sau khi nhận được đáp án quả nhiên không làm khó cậu, buông tay để cho cậu phát tiết, đồng thời, chính mình cũng ở trong cơ thể cậu mãnh liệt bắn ra, hai người cơ hồ là cùng nhau đạt tới cao trào. Nhưng một lần hiển nhiên là không đủ, người đàn ông lại hôn lên môi cậu, côn th*t sau khi phát tiết còn nằm ngủ trong cơ thể cậu không có rút ra, cũng không có mệt mỏi, hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ bị thân thể sau khi cao trào căng thẳng bao phủ.
Sau đó Hàn Cố đột nhiên ôm người lên, kéo ghế đi tới trước gương.
Sở Lệnh đại khái là ý thức được hắn muốn làm cái gì, bối rối dùng chân kẹp lấy eo nam nhân không chịu buông ra. Cứ như vậy cọ cọ lại có phản ứng, theo bước chân đi lại đồ vật chôn trong cơ thể hình như tiến vào càng sâu, tính khí của cậu cũng bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhảy vài cái.
Hàn Cố dùng nụ hôn nóng bỏng làm Sở Lệnh buông bỏ phòng bị, sau khi cảm thấy hai chân đối phương có dấu hiệu buông lỏng, hắn lập tức nhân cơ hội xoay người trong ngực lại đối diện với gương. Bởi vì khoảng cách đủ gần, hắn để cho chân Sở Lệnh trực tiếp giẫm lên mặt gương.
Sở Lệnh xấu hổ kẹp chặt hai chân, đỏ mặt như sắp cháy lên, cậu không làm được việc đối mặt với nội tâm khát vọng của mình. Nhưng cậu vẫn không cự tuyệt đề nghị của Hàn Cố, thậm chí đối phương cũng không miễn cưỡng cậu.
Ngược lại, trong mắt Hàn Cố không hề che dấu du͙© vọиɠ. Ánh mắt của hắn tuy rằng nhìn thẳng vào gương, nhưng nói với Sở Lệnh: ” Sở Sở, mở chân ra cho anh xem nào. ”
Đây là một yêu cầu trực tiếp dễ hiểu. Ngữ điệu ôn nhu, nhưng lại không mất đi thế mạnh. Quan trọng nhất là hắn đã hoàn toàn nắm giữ nhược điểm của cậu.
Hàn Cố bình thường tuy ôn nhu, nhưng bản tính tiềm ẩn trong tìиɧ ɖu͙© cơ hồ là rất khó khống chế. Nhất là, Sở Lệnh lại dùng phương thức đáng yêu như vậy biểu đạt yêu thích của mình, thậm chí không chỉ một lần bởi vậy mà đạt tới cao trào. Nhận thức như vậy làm cho hắn cơ hồ mất đi bình tĩnh, chỉ muốn triệt để mở ra thân thể cậu, dùng phương thức đơn thuần nhất nguyên thủy tiến vào chỗ sâu nhất, để cho hai người hợp thành một thể.
Nhưng dù sao hắn vẫn là Hàn Cố vô cùng tự chủ, cùng với Hàn Cố cực kỳ chừng mực.
Sở Lệnh hình như trầm mặc thật lâu, lại giống như thời gian không qua mấy giây, cậu khẽ run lên, chủ động tách hai chân ra, từng chút từng chút chậm rãi dời bước chân ra để gương phản chiếu bộ vị bị che khuất.
Đầu ngón chân của cậu trắng nõn tròn trịa, khi đạp lên gương di chuyển có vẻ hơi đáng yêu; bắp chân thon dài, độ cong duyên dáng của bắp chân khiến người ta mơ mộng; đùi và chân của cậu kết nối với mông tròn trịa có thịt, nhưng rất gợi cảm. Động tác gian nan mà xấu hổ của cậu cứ như vậy, cho đến khi tình hình hạ thân hoàn toàn lộ ra trước mắt hai người.
Lần này không còn là mờ ảo chỉ có thể chiếu ra từ cửa sổ thủy tinh sát đất, mà là gương có thể hoàn toàn chiếu ra tư thái chân thật của hai người.
Đây rõ ràng không phải là yêu cầu cưỡng chế, nhưng Sở Lệnh lại không cách nào cự tuyệt hắn. Bởi vì dù là tư thế xấu xí nhất, cậu cũng muốn thỏa mãn đối phương.
Sở Lệnh hiểu được đây không phải là hy sinh cống hiến, cũng không phải bởi vì được chiếu cố hoặc hồi báo, muốn có hành động lấy lòng đều là bởi vì yêu. Ngay cả khi cậu sợ hãi đến lông mi run rẩy không ngừng.
Mà hành động này cũng khiến Hàn Cố hoàn toàn hiểu được, cho dù hắn không dùng đứa nhỏ trói cậu vào người, cũng sẽ không buông tay nữa, càng sẽ không có cơ hội bỏ qua giống như Lâm Hiên.
Hàn Cố ôm chặt người trong ngực, hôn lên cổ cậu, trấn an cậu. Động tác một giây này rõ ràng là ôn nhu, một giây sau lập tức biến thành tìиɧ ɖu͙©.
Lúc có tiếng nước ái muội vang lên bên tai, tính chất nụ hôn này đã thay đổi. Cằm Sở Lệnh bị bóp ngửa cao, bộ dáng yếu ớt khiến Hàn Cố khẽ cắn tuyến thể của mình. Có lẽ là lo lắng đến vết thương ở gáy còn chưa lành, động tác của đối phương rất nhẹ, cơ hồ không lưu lại bất kỳ dấu vết nào, lại có hơi thở nóng ẩm đảo qua, làm cho người ta nhịn không được run rẩy.
Hô hấp của Sở Lệnh dần dần tăng thêm, đây không chỉ là bởi vì động tác của Hàn Cố mang đến ảnh hưởng, mà còn bởi vì cậu có thể thấy từ trong gương phản chiếu rõ ràng bộ dáng Hàn Cố hôn môi cùng vuốt ve mình.
Cậu nhìn đối phương nhìn đến không dời mắt được, cả người khô nóng, giống như khó chịu hừ ra giọng điệu dục cầu bất mãn.
Hàn Cố biết cậu lại đến.
Lực đạo nắm cằm buông lỏng không ít, ngón trỏ chui vào trong miệng, gạt đầu lưỡi mềm mại cùng hàm trên mẫn cảm. Sở Lệnh híp mắt, phát ra thanh âm ô ô, lại dùng đầu lưỡi tinh tế liếʍ liếʍ ngón tay đối phương. Từ trong gương có thể nhìn thấy đầu lưỡi đang lật trong miệng như ẩn như hiện, rất là câu dẫn người.
Thế là tay kia của Hàn Cố liền véo núʍ ѵú cậu, ở đầu v* đánh vòng một cái, đến khi nó dựng thẳng, mới đổi sang bên kia. Cuối cùng trực tiếp trượt xuống, cầm lấy chỗ đã bị đùa bỡn đến cương cứng. Đỉnh bởi vì hưng phấn mà chảy ra chất lỏng màu trắng, theo thân thể chảy về phía hậu huyệt, huyệt khẩu còn có tϊиɧ ɖϊ©h͙ vừa rồi lưu lại ở bên trong, hỗn hợp dịch thể liền rơi trên mặt đất.
Thân thể Sở Lệnh đã bị sờ đến nhũn ra, mặc người bày bố tựa vào trước ngực Hàn Cố, mặc dù còn có một chút thẹn thùng, nhưng đã không còn sợ hãi như lúc đầu.
Hàn Cố lúc này nói: ” Muốn không? ”
Sở Lệnh nhẹ nhàng ừ một tiếng.
Hàn Cố lập tức cởi cà vạt trói hai tay cậu, buông hai chân cậu từ trên gương xuống, điều chỉnh tư thế ngồi của hai người, nói: ” Em biết làm thế nào mà. ”
Sở Lệnh cơ hồ không do dự nâng thắt lưng có chút bủn rủn, hai tay vịn côn th*t của đối phương trực tiếp ngồi xuống.
Bởi vì đối mặt với gương, Sở Lệnh trước tiên nhìn thấy vẫn là bộ dáng đầy xuân tình của mình, cậu nhắm mắt lại, tùy ý du͙© vọиɠ thúc đẩy, hai tay chống gương rất nhanh lên xuống. Hàn Cố thì đỡ thắt lưng cậu, hai người phối hợp không gian để cho côn th*t tiến vào chỗ sâu nhất trong thân thể, đột nhiên rút ra sau đó hung hăng tiến vào, trong lúc nhất thời chỉ có tiếng ba ba của thân thể va chạm, mỗi người phát ra tiếng kêu rên đầy sung sướиɠ.
Sở Lệnh bị đâm càng ngày càng gần mặt gương, cuối cùng cả người bị đè lên.
Hàn Cố không biết lúc nào đá cái ghế ra, dùng tư thế phía sau vào tiến vào thân thể Sở Lệnh, có mấy lần không khống chế được, trực tiếp đυ.ng vào miệng khoang sinh sản, đem Sở Lệnh trực tiếp bắn ra.
Lúc này là thời điểm yếu ớt nhất, nếu Như Hàn Cố muốn mạnh mẽ thành kết, Sở Lệnh một chút cơ hội cự tuyệt cũng không có.
Nhưng hắn không làm như vậy, liên tục mấy lần làʍ t̠ìиɦ cường độ cao cùng với thức đêm đã khiến cho thân thể cùng tinh thần Sở Lệnh đều ở trong cực hạn, cậu hiện tại cần nhất là nghỉ ngơi.
Hàn Cố rất nhanh phát tiết du͙© vọиɠ của mình, đem hai người đều thanh lý sạch sẽ, ôm Sở Lệnh nằm ở trên giường, nhắm mắt không bao lâu, hai người liền cùng nhau ngủ thϊếp đi.
Giấc ngủ này trực tiếp ngủ đến buổi tối, nửa đêm hôm trước bắt đầu thời kỳ phát tình khiến hai người bọn họ đột nhiên phải làm việc điên đảo.
Sở Lệnh đã đói đến không chịu nổi, chờ không kịp tắm rửa trước liền đi thẳng đến bàn ăn. Lần này không ăn bữa ăn dinh dưỡng nữa, mà là căn cứ vào tình trạng thân thể của Sở Lệnh điều phối bữa ăn bổ thận.
Sở Lệnh kinh ngạc một chút, ý đồ này đã tương đối rõ ràng.
Cậu ngẩng đầu nhìn Hàn Cố.
Hàn Cố nói: ” Đây là ý của bác sĩ. ”
Sở Lệnh nói: ” Em từ trước kia đã rất muốn nói, hắn hình như tương đối hướng về anh. ”
” Tất nhiên rồi.” Hàn Cố cười nói: ” Là anh trả lương mà. ”
Sở Lệnh tâm tình rất phức tạp, ” Hẳn là vậy. ”
” Ăn nhanh đi. Nếu em không muốn xảy ra việc như lần trước”.
Sở Lệnh sửng sốt, lập tức tăng nhanh tốc độ dùng cơm.
Cho dù trên bàn ăn chạy thoát, trong phòng tắm cậu vẫn không thể trốn thoát.