Bạn Trai Tôi Thuê Là Đỉnh Lưu

Chương 24: Ghi điểm

Ánh mắt của khán giả ở bên ngoài đang dán chặt vào quả bóng trong sân, chỉ thấy nó lắc lư vài vòng trên lưới, giống như đang quay chậm, mãi không chịu rơi xuống.

Mặc dù Trịnh Thắng Đào là người xuất thân từ trường thể thao, nhưng thứ anh ta học lại là điền kinh, đối với những trò chơi thể thao liên quan đến bóng này thì anh ta không có thiên phú gì đặc biệt.

Sau khi tốt nghiệp, anh ta cũng không làm bất cứ công việc gì liên quan đến thể dục thể thao, năng lực thể chất cũng có phần giảm sút.

Trong trận thi đấu này, anh ta chỉ thắng ở phần cao to, có sức lực, về mặt này thì anh ta chiếm được ưu thế hoàn toàn trước một người có vóc dáng nhỏ bé như Khương Thi.

Mà một khi Khương Thi đã lựa chọn không đối đầu trực tiếp với anh ta, anh ta sẽ không thể làm gì được.

Chẳng hạn như lúc này, hai người đều lùi về giữa sân, vì vậy mà anh ta không kịp phản ứng, không cản được quả bóng rơi xuống.

Quả bóng sau một hồi xoay vòng cuối cùng vẫn rơi xuống bên của Chu Trì.

Đội của Tiểu Lục lại được thêm một điểm!

Khương Thi nhìn tay của mình, đột nhiên vui sướиɠ mà la lên một tiếng, quay đầu lại nhìn về phía Tiểu Lục, trong ánh mắt giống như có sao trời, tỏa ra tia sáng vui vẻ: “Tiểu Lục Tiểu Lục, em ghi điểm rồi!”

“Ừm, rất tuyệt!”

Hai tay Khương Thi đan vào nhau, đưa lên trên đỉnh đầu, duỗi thẳng hai lần, ánh mắt tràn đầy tự tin: “Tiếp tục đi, hình như em biết phải chiến đấu như thế nào rồi.”

Tiểu Lục một tay chống nạnh, tay kia đưa lên trên trán để che đi ánh nắng, thì thầm: “Đúng là nên nhanh một chút.”

Khương Thi thấy trên trán anh đã lấm tấm mồ hôi, nhớ tới những gì mà anh đã nói khi thay quần áo “nghịch nước sẽ làm trôi lớp trang điểm”, vậy còn đổ mồ hôi thì sao?

Trông có hơi không ổn.

Ban đầu mọi người đều cho rằng đây ít nhất vẫn là một trận đấu ngang sức, thậm chí đội của Chu Trì còn có hai nam, thể lực và chiều cao chắc chắn là sẽ chiếm ưu thế.

Không ngờ lại gặp phải hai con quái vật về thể lực, Tiểu Lục trông thì cao gầy, mong manh yếu đuối, nhưng kỹ năng thi đấu lại vô cùng tốt.

Mỗi đợt tấn công anh đều đối đầu với Chu Trì, anh có khả năng kiểm soát bóng rất ổn, mỗi lần đánh bóng đều đánh đến nơi vô cùng hiểm hóc, dụ dỗ, dẫn dắt cho Chu Trì phải đến đón bóng.

Mới chơi được nửa trận, cả người Chu Trì đã mồ hôi nhễ nhại, mái tóc ban đầu được chải vuốt gọn gàng giờ xõa tung trước trán, thở hổn hển trông vô cùng chật vật.

Lúc đầu mấy cô gái ở bên ngoài sân đều nghĩ rằng đội của Chu Trì sẽ thắng, nhưng trận thi đấu thứ nhất còn chưa kết thúc toàn bộ đã nghiêng về đội của Tiểu Lục.

Dáng vẻ Tiểu Lục chơi bóng thực sự quá đẹp trai, ném bóng, nhảy lấy đà, đập bóng, mỗi một bước đều rất bình tĩnh, đánh vô cùng ổn định, anh chơi bóng chuyền bãi biển mà khiến người ta cảm giác như anh đang chơi bóng rổ vậy.

Mỗi lần đến lượt Tiểu Lục phát bóng, một đám bạn học nữ đều sẽ che mặt la hét như thể họ là học sinh trung học vậy.

Khương Thi lo lắng Tiểu Lục sẽ bị trôi mất lớp trang điểm, cũng muốn nhanh chóng kết thúc trận thi đấu này.

Cô không có quá nhiều kinh nghiệm, cũng không có ưu thế về chiều cao, chỉ có thể dựa vào khả năng vận động xuất sắc và sự tập trung cao độ, cô dần dần có được sự ăn ý với Tiểu Lục.

Cô chịu trách nhiệm tiếp và chuyền bóng, Tiểu Lục sẽ đáp lại cô bằng một cú đập bóng hoàn hảo.

Sau khi thuận lợi dành được chiến thắng ở trận thứ nhất, trận thứ hai mới chỉ trôi qua được hơn một nửa, người trợ giúp Trịnh Thắng Đào ở phía đối diện đã giơ tay gục xuống: “Tôi nhận thua, mấy người thắng!”

Anh ta ngồi xổm trên mặt đất, gương mặt đỏ bừng, mồ hôi đổ như mưa, lúc nói chuyện còn không ngừng thở dốc.

Sắc mặt Chu Trì cực kỳ khó coi, đi qua kéo anh ta lên: “Anh nói cái gì vậy? Trận đấu còn chưa kết thúc, đứng lên.”

Trịnh Thắng Đào không nhúc nhích: “Chu Trì, bỏ cuộc đi, thật sự không thể đấu lại hai người đó đâu, bọn họ đều là quái vật.”

“Trịnh Thắng Đào, đứng lên, anh có chút tiền đồ đi có được không?”

“Trận thứ hai bọn họ dẫn trước tám điểm, đã thắng rồi. Chu Trì, dù gì cũng chỉ là một trò chơi mà thôi, không có gì ghê gớm cả, nhận thua đi.” Sau khi nói xong thì anh ta đứng lên đi ra ngoài sân.