Ba người Fujishima Senga, Koga Mayo với lga Chiho đều cảm giác mình bị khinh thường, hai tên oắt con từ Việt Nam này, một người nói chỉ cần ba mươi phút là gϊếŧ được Fujishima Senga mạnh nhất trong bọn họ, một người thì nói có thể dựa vào năng lực của mình, cầm chân hai vị còn lại. Điểm mấu chốt chính là, thực lực của hai tên oắt con này, lại chỉ có "Bán bước truyền kỳ" cùng với "truyền kỳ sơ kỳ"!
Đối với ba người Fujishima Senga mà nói, quả thực là một sự sỉ nhục cực kỳ lớn!
Fujishima Senga giận đến mức dựng lông mày, cầm kiếm tấn công về phía Trần Gia Bảo.
Trần Gia Bảo bay lên, ngửa mặt lên trời cười to, lộ ra vẻ điên cuồng, nói: "Nếu ông đã không thể chờ để được chết như vậy, thế thì tôi sẽ cho ông toại nguyện"
Người đã điên rồi, thanh kiếm thậm chí còn điên hơn!
Trong lòng Fujishima Senga càng tức giận, tuy răng cách nhau mười mét, đã giơ kiếm đâm Trần Gia Bảo lên không trung.
Chỉ thấy một đạo kiếm sắc bén khổng lồ chợt xuất hiện, mang theo ngàn vạn cự lực, đủ để chém Trần Gia Bảo với sân bên trong thành hai nửa.
Trần Gia Bảo thấy vậy cũng không sợ hãi, chân đạp Cửu cung bát quái bộ, ng như một con cá chạch trơn trượt, Thân hình vặn vẹo vài cái, đã di chuyển sang bên trái mấy mét, tránh khỏi một kiếm khổng lồ, nhân lúc đó cũng bước. lên, thuận thế quỳ chỉ đạo.
Một đạo kiếm khí sắc bén màu trằng, tấn công về phía ngực
của Fujishima Senga.
"Chỉ là đồ trẻ con mà thôi." Fujishima Senga khinh miệt mà cười, tâm niệm khẽ động, kiếm ở giữa đường đột nhiên biến chiêu, thay đổi từ bổ xuống sang quét ngang, đao kiếm mãnh liệt vung ra viên nguyệt đao mang thật lớn, chẳng những đánh trúng kiếm khí của Trần Gia Bảo ở giữa không trung khiến nó vỡ vụn, hơn nữa còn thuận thế chém về phía thắt lưng Trần Gia Bảo, liên tục muốn chém Trần Gia Bảo thành hai nửa.
Kiếm chỉ tay phải Trần Gia Bảo lần thứ hai ngưng tụ ra "Trảm Nhân Kiếm", chém về phía kiếm mang quét ngang tới. Trong phút chốc, đao kiếm giao nhau, cả sân trong giống như bị chấn động vài cái, một trận cự lực không thể đỡ được xông về phía Trần Gia Bảo.
Trần Gia Bảo lập tức âm thầm vận chuyển pháp môn "Thu hóa vận chuyển", hấp thụ trận cự lực này, ngăn cản nửa nguyệt kiếm mang.
Tiếp theo, chân Trần Gia Bảo bước không ngừng, nhanh chóng vọt về phía Fujishima Senga, trảm nhân kiếm màu đỏ. không ngừng ma sát với đao mang, dưới ánh trăng bộc phát ra tia lửa rực rốt
Đẹp! Quá đẹp!
Một giây sau, Trần Gia Bảo đã vọt tới trước mặt Fujishima Senga, xoay ngược cổ tay: "Trảm Nhân Kiếm" xẹt qua tia lửa rực rỡ trên kiếm mang, thuận thế đâm vào cổ họng của Fujishima Senga.
Fujishima Senga nhíu mày, nửa người trên đột nhiên nghiêng về phía sau, né tránh một kích trí mạng của Trần Gia Bảo, cổ tay mạnh mẽ nhấc lên, dùng chuôi kiếm đâm
vào ngực Trần Gia Bảo.
Lực kiếm này quá lớn, nếu thật sự bị đâm vào ngực, chỉ sợ xương sườn ngực Trần Gia Bảo cũng phải gãy mấy cái. Tay kia Trần Gia Bảo di chuyển ngang ngực, vận chuyển "Vô Cực Quyền" thi triển nhu kình vỗ vào chuôi kiếm của Fujishima Senga, hấp thu nội kình của đối phương, đồng thời mượn lực bay về phía sau chừng năm mét.
Không đợi hai chân Trần Gia Bảo chạm đất, Fujishima Senga đã quát lớn một tiếng, cầm kiếm đuổi theo.
Hai người trong phút chốc lại một lần nữa chiến đấu kịch liệt, khí kình mãnh liệt không ngừng bộc phát bốn phía, tựa như có bão lớn quét qua, căn phòng lớn như vậy cũng đầy vết nứt, thảm đến mức không đành lòng nhìn!