Cực Phẩm Thần Y

Chương 1988

Chương 1988

Chỉ là nhà họ Sầm lại không phải là người của giới Trung y, qua lại với nhà họ Vũ ở núi Vụ Ẩn chúng ta tương đối ít, bọn họ đến núi Vụ Ẩn vào lúc này làm cái gì chứ, lẽ nào bọn họ có quan hệ gì với Trần Gia Bảo? “Sầm” và “Trần” phát âm cũng na ná nhau, mẹ kiếp, lẽ nào bản thân Trần Gia Bảo chính là người nhà họ Sầm, nên mới cải họ thành “Trần” để đùa cợt nhà họ Vũ chúng ta?”

Phát hiện ra điều này xong thì sắc mặt của Vũ Hoàng Việt trở nên vô cùng sốc.

Vũ Nhuận Nguyệt cũng giật bắn mình, lo lắng nói: “Cậu nói thế cũng có lý đấy, sợ là chỉ có gia tộc mạnh như nhà họ Sầm này mới có thể nuôi dưỡng ra một thiên tài như Trần Gia Bảo được, nếu như Trần Gia Bảo thực sự là người của nhà họ Sầm, chỉ sợ là lần không những không thể giữ Trần Gia Bảo lại được, mà quan hệ của núi Vụ Ẩn và nhà họ Sầm cũng sẽ trở nên tồi tệ đi nhanh chóng, chuyện này đối với núi Vụ Ẩn của chúng ta mà nói thì không phải là một tin tức hay ho gì.”

Trong quảng trường, Trần Gia Bảo có thể nhạy bén phát giác ra được từ trong máy bay trực thăng truyền đến hai luồng khí tức có sức áp bức vô cùng mạnh, mỗi một luồng khí tức ấy chỉ yếu hơn của Vũ Lâm Giang có một chút thôi, cũng có nghĩa là, trong chiếc máy bay trực thăng đó, có hai vị cường giả “truyền kỳ trung kỳ”!

Lần này, trong lòng Trần Gia Bảo cảm thấy kinh hãi, không dám coi thường, anh đã trải qua một loạt các trận chiến ác liệt, chân nguyên của anh cũng đã bị tiêu hao không ít, muốn đánh thắng Vũ Lâm Giang và Vũ Vô Song thì còn phải cần tốn thêm thời gian và công sức nữa, nếu như lúc này hai người cường giả “truyền kỳ trung kỳ” đó cùng xum vào tấn công, vậy thì đến nghĩ cũng không cần phải nghĩ nữa, anh ấy tuyệt đối là sẽ lành ít dữ nhiều!

Đầu ngón tay Trảm Nhân Kiếm của anh vung ra một đường kiếm quang màu đỏ mạnh mẽ, đẩy lùi Vũ Lâm Giang và Vũ Vô Song ra sau, rồi anh ấy lập tức nhảy lùi ra sau, một nửa sự chú ý của anh đều tập trung vào chiếc máy bay trực thăng lơ lửng giữa trời, trong lòng đầy cảnh giác.

Vũ Lâm Giang và Vũ Vô Song cũng phát giác ra khí tức cường giả đến từ chiếc máy bay trực thăng đó, bọn họ cũng cảm thấy kinh ngạc và nặng nề.

Trong nhất thời, ba người bọn họ đều dừng tay lại, ngẩng đầu ngước lên nhìn.

Ngay sau đó, dưới cái nhìn của tất cả mọi người, cửa của máy bay trực thăng mở ra, hai người đàn ông lần lượt từ độ cao hơn 50 mét giữa không trung nhảy uống, cuối cùng đáp xuống đứng vững trên quảng trường.

Trần Gia Bảo trong lòng chấn động, quay đầu nhìn Sầm Giang Hải và Sầm Bân Vĩ, lúc trước khi đang ở trong nhà họ Văn, anh đã từng nghe Văn Linh Lan có nói qua rằng nhà họ Sầm là gia tộc lớn nhất ở tỉnh Trung Thiên, cường giả trong gia tộc có thể nói là tầng tầng lớp lớp, ở trong một tỉnh lớn toàn võ lâm Trung Thiên này xưng bá gần trăm năm, mạnh mẽ đến mức hoàn toàn không nói đạo lý!

“Lần này ngay cả người nhà họ Sầm cũng tới đây, e rằng sẽ lại tái khởi phong ba.”

Trong lòng Trần Gia Bảo nổi lên một dự cảm không lành.

Lúc này, Sầm Giang Hải đầu tiên là nhìn xung quanh một vòng, sau đó lại nhìn Trần Gia Bảo nhiều thêm hai lần, trong mắt ông ta lóe lên một tia kinh ngạc, sau đó mỉm cười nhìn Vũ Lâm Giang nói: “Lão Giang, chúng tôi nghe nói núi Vụ Ẩn đã có tin tức về Thiên Hành Cửu Châm, vì vậy đặc biệt đến đây xem một chút.”

Ngay sau khi lời này vừa dứt, tất cả mọi người xung quanh đều ồn ào bàn tán, người nhà họ Sầm vậy mà cũng thật sự là vì Thiên Hành Cửu Châm mà đến, có vẻ như lần này Trần Gia Bảo đã thực sự gặp không may rồi.

Sắc mặt của Trầm Gia Bảo đột nhiên trở nên u ám.

Trên đài hội nghị, Vũ Hoàng Việt vỗ ngực một cái, thở phào nhẹ nhõm và nói: “Tốt quá tốt quá, hóa ra nhà họ Sầm cũng là đến vì Thiên Hành Cửu Châm, xem ra hôm nay Trần Gia Bảo thật sự sẽ gặp xui xẻo rồi, bị nhà họ Sầm ở tỉnh Trung Thiên nhìn chằm chằm vào, cho dù Trần Gia Bảo không chết cũng sẽ lột một lớp da.”

Vũ Nhuận Nguyệt khẽ cau đôi mi thanh tú, nếu Trần Gia Bảo thực sự rơi vào trong tay nhà họ Sầm thì chỉ sợ là sẽ lành ít dữ nhiều.