Xuyên Nhanh: Vì Mạng Sống Mỗi Ngày Đều Cầu Thảo

Quyển 1 - Chương 4

【 4】 Cuộc giao hoan da^ʍ mỹ trong văn phòng hội học sinh (3p)

Khi Tô Hạ tỉnh lại, bầu trời bên ngoài đã sầm tối, hạ thân ngứa ngáy và phần ngực nóng ran khiến cậu không khỏi rêи ɾỉ ra tiếng.

“Ưm a……”

“Cuối cùng em cũng tỉnh.”

“Anh không khách khí nữa.”

Giọng nói của hai người đàn ông đồng thời vang lên.

Lúc này đây Tô Hạ mới nhận ra trong văn phòng bỗng dưng xuất hiện nhiều người hơn, cậu kinh ngạc nói: “Tần Minh Dã? Sao cậu lại tới đây?”

Tần Minh Dã mặc chiếc áo đỏ rực, chống một cánh tay lên mép giường, nhìn cậu với vẻ thèm khát, “Trận bóng của anh đã xong nhanh nên anh muốn tìm em sớm, nhưng suýt chút nữa anh đã bỏ lỡ rồi, sao vậy, hai người hầu hạ em có sướиɠ không?”

Nói xong, hắn khom lưng liếʍ mυ'ŧ đầṳ ѵú của người trước mặt, một tay vân vê món thịt viên khác đang chịu cảnh trống vắng.

Tô Hạ bị Hứa Ngạn ôm trong ngực, người đàn ông phía sau không cam lòng yếu thế, ngón giữa thon dài lần vào trong huyệt nhỏ của cậu, ấn kɧıêυ ҡɧí©ɧ vào chỗ mẫn cảm nhất.

“Không…… Đừng…… Đừng đυ.ng vào đó,” Tô Hạ không thể tự chủ tuôn ra dòng dâʍ ŧᏂủy̠, sau khi nghỉ ngơi, huyệt nhỏ chặt chẽ của cậu lại mấp máy nuốt lấy ngón tay đang thong thả xâm lấn.

Hứa Ngạn bỗng nhiên rút tay ra, đôi tay cường tráng tách hai chân của Tô Hạ, da^ʍ huyệt ướt đẫm chưa từng bị khai phá lộ ra ngay trước mắt, giọng nói đê mê quyến rũ của người ấy cất lên: “Mở rộng một chút.”

Tần Minh Dã gật đầu, bàn tay thô to dính chút mật dịch bôi trơn, không từ chối bình tĩnh xâm nhập vào hậu huyệt đang đóng chặt.

“A……” Tô Hạ đoán được ý đồ của bọn họ, cậu dựa lên người Hứa Ngạn động tình không thôi, ngoài miệng vẫn cứ xin tha, “Các anh đừng vậy, ưm……”

Nhưng lời còn chưa nói bị Hứa Ngạn chặn lại, khoang miệng bị một cú đẩy mạnh xâm chiếm, đầu lưỡi được liếʍ mυ'ŧ mạnh mẽ, hung ác đến nỗi muốn nuốt sạch cậu vào trong bụng.

Ruột dần dần phân bố chất nhầy, Tần Minh Dã mau chóng đút thêm ngón tay nữa, còn bàn tay khác thì xoa nắn nhẹ vật nhỏ đang cương cứng lên của Tô Hạ.

Tô Hạ sung sướиɠ tới nỗi quên phản kháng, dẫu Hứa Ngạn có buông lỏng hai tay, đôi chân của cậu vẫn dâʍ đãиɠ mở rộng, không khỏi rêи ɾỉ lớn, “Ha…… Thoải mái quá…… Ừm hư!”

Động tác của Tần Minh Dã càng lúc càng nhanh, kɧoáı ©ảʍ ngày càng dâng trào mạnh mẽ, cuối cùng Tô Hạ chịu không nổi nên phải quàng tay ôm cổ hắn, toàn bộ thân thể ưỡn thành đường vòng cung xinh đẹp, hạ thân giơ lên về phía trước, xuất tinh vào bàn tay của Tần Minh Dã.

Hưng phấn cao trào cực độ khiến Tô Hạ mềm nhũn người, hai lỗ nhỏ không ngừng co rút phun nước, vẻ quyến rũ trên mặt cùng cơ thể dâʍ đãиɠ trời sinh khiến cho không người đàn ông nào chống cự được.

“Fuck, không chịu nổi nữa!” Tần Minh Dã rút tay ra khỏi huyệt hậu mềm mại, hắn cởϊ qυầи buông thả cự vật dữ tợn, qυყ đầυ to lớn cọ xát qua lại trước cửa huyệt hậu cho đỡ thèm, nhưng cơn thống khoái không thể đến như mong muốn.

“Vào đi, em muốn,” Tô Hạ duỗi tay cầm lấy côn ŧᏂịŧ trước mặt đút vào hoa huyệt da^ʍ mỹ của mình, đang định nuốt trọn, thì người đàn ông phía sau bỗng bế cậu dời đi một phen

“Muốn?”

“Ô ô ô, muốn……”

“Kể từ bây giờ trở thành người của bọn anh?”

Mục tiêu công lược đã chủ động đưa mình tới cửa, Tô Hạ tất nhiên phải thuận nước đẩy thuyền giả vờ ý loạn tình mê đồng ý.

Nhận được câu trả lời như ý muốn, Hứa Ngạn hôn lên môi cậu mãnh liệt, “Đúng là yêu tinh hư hỏng mà.”

Thoáng nâng mông cậu lên, côn ŧᏂịŧ sẵn sàng từ sớm tiến vào hậu huyệt đang co rút, anh với Tần Minh Dã liếc mắt nhìn nhau, cả hai cùng hung hăng cắm vào!

“Thao,” côn ŧᏂịŧ bị ấm áp ẩm ướt địa phương gắt gao bao vây, Tần Minh Dã ngửa đầu mắng câu thô tục. Hứa Ngạn cũng vô pháp tự ức mà phát ra một tiếng thở dài.

“Em không được!” Kí©ɧ ŧɧí©ɧ mạnh mẽ khiến Tô Hạ tới cao trào trong nháy mắt, vật nhỏ đã xuất tinh một lần giờ lại bắn ra thêm lần nữa, cái miệng nhỏ phía dưới cực kì đói bụng, vách thịt của hoa huyệt điên cuồng co rút, hai dươиɠ ѵậŧ khác nhau đã hoàn toàn bị hút vào.

Cái phía trước là của Tần Minh Dã, vừa to vừa lớn, từng đường gân xanh nổi lên trên dươиɠ ѵậŧ giống như ngọc bích được khảm lên, mang đến sự kɧoáı ©ảʍ gấp bội.

Cái phía sau là của Hứa Ngạn, vừa dài vừa bóng loáng, lúc tiến vào hậu huyệt sẽ không mang lại cho cậu cảm giác đau, thậm chí bởi vì đâm vào một điểm sâu nào đó mà anh đã khiến cậu khuất phục ngay lập tức.

Hai người đàn ông ấy biết cậu chịu không nổi, trong lòng tự hiểu rồi ngầm dừng lại, đến khi cao trào trong cơ thể Tô Hạ biến thành đợt ngứa ran, cậu vô ý thức vặn vẹo mông, hai món dươиɠ ѵậŧ mới bắt đầu hưởng thụ bữa tiệc lớn.

Tần Minh Dã đã sớm thấy ngột ngạt rồi, hai tay hắn đỡ phần eo mảnh khảnh của Tô Hạ, thứ thô to gắng gượng cắm vào ngay chính diện, thống khoái mà thọc vào rút ra.

Hứa Ngạn ngồi ở mép giường nên tư thế khó triển khai, Tần Minh Dã thao với lực cực lớn khiến cho cơ thể Tô Hạ run rẩy tột độ, hậu huyệt co rút nhả ra rồi cắn nuốt, tiết kiệm cho Hứa Ngạn không ít sức.

“Ưm……Nhanh quá…… A, thật thoải mái,” Tô Hạ rêи ɾỉ, gấp gáp bám chặt vào thứ gì đó, Tần Minh Dã chống tay ghé sát người vào cậu, hôn lên bờ môi nóng bỏng ấy.

Tần Minh Dã tất nhiên không bỏ qua cơ hội tốt này, hắn hé miệng linh hoạt quấn lấy đầu lưỡi của cậu, thuận thế bế người phía dưới lên, Hứa Ngạn dán ở đằng sau, mỗi người ôm một chân, đôi chân của Tô Hạ không còn hạ xuống đất, thân dưới chống đỡ dựa vào hai cự vật.

Thừa dịp hai người động tình hôn môi, Hứa Ngạn cuối cùng cũng có thể buông tay chân ra, ôm lấy bờ mông tròn trịa dùng sức thao đến đỉnh, tinh hoàn kịch liệt va chạm mông thịt, kết hợp với chất lỏng trong suốt sền sệt vừa tiết ra, âm thanh da^ʍ mỹ vang vọng khắp cả văn phòng hội học sinh.

Tô Hạ không khỏi rêи ɾỉ ra tiếng, Tần Minh Dã bất chấp hôn môi, cười ác nói: “Thao sướиɠ lắm đúng không? Hửm? Phía dưới cắn anh chặt như vậy,” côn ŧᏂịŧ không chịu cam lòng yếu thế bắt đầu động mạnh.

“Ưm…… A…… Chậm, chậm một chút.” Hai cái huyệt nhỏ của Tô Hạ đồng thời bị hao, kɧoáı ©ảʍ xưa nay chưa từng có bỗng dưng hành hạ khiến cậu vừa sướиɠ vừa sợ, nói cái gì cũng không có logic.

“Ưm, sâu một chút, vào tiếp đi.”

“A a, đừng……”

Tần Minh Dã thở hổn hển, không ngừng động tác, “Cuối cùng là cần hay không cần, hửm?”

Hứa Ngạn hung hăng đâm vào, Tô Hạ lại đạt cao trào một lần nữa, ngón chân cuộn tròn thét chói tai: “A, tới rồi, em không được nữa!”

Hai người dừng lại tận hưởng cơn cao trào cực khoái.

“Muốn đổi tư thế không?”

“Được.”

Tô Hạ còn đang thất thần, cậu bỗng thấy dươиɠ ѵậŧ chậm rãi rời đi, huyệt hậu lập tức co rút lại, không chịu buông tha.

“Fuck, hư hỏng quá, thả lỏng chút đi, chút nữa anh sẽ thương em,” Tần Minh Dã duỗi tay cầm lấy dươиɠ ѵậŧ vừa mềm vừa sưng đỏ rút khỏi huyệt hậu của cậu.

Dư vị cao trào chưa tan biến, hai người kia thay đổi tư thế khác, Hứa Ngạn đứng trước mặt Tô Hạ hôn xuống, hạ thân không nói hai lời thọc vào hoa huyệt chưa kịp khép kín sau cao trào.

Buổi tối nay, Tô Hạ không thể đếm được tư thế thay đổi của cả ba, vài lần cao trào đến rồi đi, tâm trí của cậu trở nên mơ màng, chỉ nhớ cậu bị hai người kia ôm vào phòng tắm rửa sạch thân mình.

Chất lỏng da^ʍ mỹ trên mặt, trên người đã biến mất, dẫu đã lâu ngày nhưng hai lỗ huyệt sưng đỏ vẫn chưa thể trở lại bình thường, bên trong động co rút tiết ra dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c.

Một giây trước khi mất ý thức, trong đầu Tô Hạ chỉ còn ý nghĩ: Sung sướиɠ quá, cậu muốn được trải nghiệm thêm lần nữa.

【 Hảo cảm của mục tiêu công lược thứ nhất đạt tới 100%.】

【 Hảo cảm của mục tiêu công lược thứ hai đạt tới 100%.】

【 thu thập được tϊиɧ ɖϊ©h͙ lượng lớn, hệ thống có thể kéo dài thêm 7 ngày.】