[Đường Môn] Tiểu Phu Lang Của Pháo Ca

Chương 48: Tiêu tiền của anh rể, không đau lòng!

EDIT BY HÀ ROCKIN

Để bù đắp cho sai lầm vừa rồi của mình, tiểu nhị khi giới thiệu hàng hóa có thể nói là tận lực hết sức.

Bởi vì chủ yếu là mua cho Liên Anh và Liên Du, cho nên mỗi lần tiểu nhị lấy một bộ quần áo tới Liên Kỳ cũng sẽ hỏi ý kiến của cả hai. Liên Du dễ nói, dù sao tuổi còn nhỏ, ôm lấy thứ mình thích không buông tay.

Mà Liên Anh có chút xấu hổ, hoặc là đang tự đấu tranh với bản thân, nên mua loại mình thích hay loại rẻ tiền? Rất bối rối.

Chỉ là lúc này Liên Anh không phải rất giỏi che giấu cảm xúc, khi nhìn thấy một bộ quần áo vừa ý, yêu thích trong mắt hiện lên rất rõ ràng.

Có thể là muội muội nhà mình quá đáng yêu, Liên Kỳ trong lúc nhất thời cũng nổi lên tâm tư trêu chọc. Hắn vươn tay, "Nếu A Anh khó có thể lựa chọn, không bằng ta đến thay A Anh chọn! "

Nhìn tay Liên Kỳ di chuyển về phía chiếc váy rẻ tiền kia, môi Liên Anh mở ra tựa như muốn giải thích món này mình cũng không phải rất thích nhưng nhớ tới thuốc mình mỗi ngày đều phải uống, nàng liền mím chặt môi. Mình đã để cho đại ca tiêu tốn rất nhiều tiền, cũng không thể để cho đại ca lại vì mình hao phí tiền bạc!

Nào biết được, tay Liên Kỳ trước khi chạm vào bộ quần áo kia lại đột nhiên xoay chuyển cầm lấy quần áo màu hồng bên cạnh đưa cho tiểu nhị, "Cái này thôi! "

Trong mắt Liên Anh lập tức phát ra quang mang kinh hỉ.

" Cảm ơn đại ca!" Ôm quần áo mới thuộc về mình, Liên Anh cười cong mắt, giòn tan nói.

Liên Kỳ lấy túi tiền ra chuẩn bị thanh toán, dư quang lại thoáng nhìn thấy Đường Vô Dục bên cạnh cũng cầm hai thân quần áo tới, đưa cho tiểu nhị, "Quấn lại. "

Tiểu nhị kia vội vàng nhận quần áo, chẳng qua, "Khách nhân, là cùng nhau tính tiền hay là..."

"Cùng nhau." Không đợi Liên Kỳ trả lời, Đường Vô Dục liền mở miệng trước.

"Được rồi! Tổng cộng là hai lượng bạc! "

Động tác móc tiền của Liên Kỳ dừng lại, muốn bày tỏ mình sẽ thanh toán nhưng lại bị ánh mắt của Đường Vô Dục trừng trở về.

※※※

Sau khi từ trong y phường đi ra, tính toán thời gian bên Liên Thụy hẳn là khảo sát cũng sắp kết thúc, Liên Kỳ lại đi cửa hàng điểm tâm mua một ít điểm tâm nhỏ để Liên Thụy lấp đầy bụng.

"Trước kia ta thi xong sẽ rất đói, mỗi lần đều hận không thể hung hăng ăn một bữa, cho dù thi không tốt trong lòng cũng cân bằng." Liên Kỳ cùng Đường Vô Dục nhỏ giọng nói thầm.

Chỉ là lúc này Liên Kỳ có chút hưng phấn cũng không ý thức được, chính hắn hình như là nói ra thứ không tầm thường!

Mấy người đi Kim Thạch học viện rất kịp thời, vừa lúc gặp Liên Thụy cảm tạ phu tử cùng quản sự, bước ra đại môn thư viện.

"A Thụy, thế nào?" Mấy người Liên Kỳ vội vàng nghênh đón.

"Ta thông qua." Liên Thụy cười rất vui vẻ, cố gắng làm cho ngữ khí của mình nghe không cần kích động như vậy, bình tĩnh một chút, "Phu tử nói ngày mai ta giao chút học phí là có thể đến nghe giảng. "

Chỉ là, cậu bình tĩnh, những người còn lại trong nhà lại rất kích động.

Liên Anh: "Chúc mừng nhị ca! "

Liên Du" Nhị ca là tốt nhất! "

Liên Kỳ: "A Thụy, chúc mừng! "

Ngay cả Đường Vô Dục cũng mở miệng, "Chúc mừng. "

Liên Kỳ đề nghị, "Nếu A Thụy đã thông qua, vậy chúng ta tìm một chỗ chúc mừng đi! "

"Đi đâu?" Liên Anh và Liên Du đồng thanh, Liên Thụy lại có chút xấu hổ.

"Sư huynh, đi đâu vậy?" Đối với vấn đề nan giải như đi đâu ăn cơm, Liên Kỳ luôn luôn trực tiếp ném cho sư huynh nhà mình.

Đường Vô Dục nhìn mấy người hưng phấn, "Thái Hòa tửu lâu. Tôi sẽ mời. "

Liên Kỳ:... Có quá đắt không?

Bất quá, nhìn bộ dáng kích động của mấy tiểu tử kia, Liên Kỳ cuối cùng vẫn đáp ứng, khó có được một lần nha!

Nhưng trên thực tế, ba đứa nhỏ kia trong lòng nghĩ chính là dù sao tiêu tiền của Đường đại ca, không đau lòng! Chúng ta phải đi!

※※※

Nhưng sau khi đi Thái Hòa tửu lâu, chân chính mời khách lại biến thành Kinh quản sự, xem như là vì cảm tạ Liên Kỳ đưa tới hai công thức kia.

"Hồ lô ngào đường kia rất được tiểu hài tử thích, không ít người đều phái gã sai vặt nhà mình đến mua. Người thích tỏi ngâm đường cũng không ít, nhưng giống như lúc đầu ngài nói, người thích thật sự thích, không thích thậm chí ngay cả mùi cũng không muốn ngửi thấy. " Trước khi thức ăn lên, vì chiều khách Kinh quản sự đang cùng bọn họ tán gẫu.

"Kinh quản sự, ta lại mang đến thứ mới ngươi có muốn nhìn xem không?" Nghe Kinh quản sự nói, Liên Kỳ lúc này mới nhớ tới thứ mình tạm thời nhét vào trước khi ra cửa.

"Ồ? Cái gì mới vậy? "Lòng hiếu kỳ của Kinh quản sự lập tức được nâng lên.

"Trứng vịt." Liên Kỳ từ trong ba lô của mình lấy ra hai quả trứng vịt muối đặt ở trên bàn.

Kinh quản sự cầm trứng vịt muối lên quan sát một phen, nghi hoặc hỏi Liên Kỳ, "Trứng vịt này có chỗ kỳ dị gì? "

Liên Kỳ gật gật đầu, "Kính xin quản sự cắt ra xem một chút. "

Bởi vì coi trọng Liên Kỳ, sau khi tiểu nhị lấy được dao làm bếp, Kinh quản sự tự mình thái, đem trứng vịt kia phân ra làm hai.

Nhìn thấy vật thể hình dầu màu vàng chảy ra bên trong, Kinh quản sự nhìn về phía Liên Kỳ "Đây là chỗ mà Liên gia tiểu ca nói không giống nhau? "

"Kinh quản sự có thể nếm thử, xem hương vị như thế nào."

Dùng đũa nhấc lên một chút đưa vào trong miệng, Kinh quản sự tinh tế nếm mùi một phen, một lúc lâu sau lại chọn một chiếc đũa đưa vào miệng, "Mềm mại tươi thơm, hương vị này hơi bột, lại dư vị vô cùng, quả thực là hàng chất lượng! Liên tiểu ca nhi, không biết trứng vịt này bán như thế nào? Nếu là Thái Hòa tửu lâu ta muốn mua công thức này thì ra giá bao nhiêu? "

Liên Kỳ nở nụ cười, "Ta chính là thích Kinh quản sự sảng khoái, như vậy ta cũng không chiếm tiện nghi của ngươi, phương pháp chế tác trứng vịt này tuy rằng đơn giản nhưng phải hao phí thời gian lại rất lâu. Trước mắt, cũng chỉ có ta làm xong một trăm quả kia, ta mang đến hai quả, trong nhà lưu lại chín mươi tám quả, tổng cộng còn có thể lấy ra là chín mươi trứng, không bằng Kinh quản sự đưa ra một cái giá? A, quên nói, những quả trứng vịt này, nhanh nhất cũng phải một tháng mới có thể làm tốt, thời gian càng dài, tư vị càng ngon. "

Kinh quản sự tự nhiên hiểu được ý tứ của Liên Kỳ, hắn thoáng suy tư một hồi, nói: "Như vậy đi, trứng vịt muối bên kia ngươi làm chủ, một quả một lượng bạc, mà cách làm trứng vịt lộn này, ta ra năm mươi lượng thì sao? "

Mẹ kiếp!

Liên Kỳ đang cố gắng khống chế biểu cảm trên mặt mình, nghĩ thầm khi nào tiền dễ kiếm như vậy?

Một lượng bạc, tám mươi trứng kia chính là tám mươi lượng, hơn nữa còn thêm năm mươi lượng phương thuốc, tổng cộng là một trăm ba mươi lượng.

Chỉ là nghĩ đến cách làm trứng vịt muối kia, Liên Kỳ hơi chột dạ...

"Kinh quản sự, không bằng ngươi nếm thử lòng trắng đi, hẳn là đại khái đoán ra làm như thế nào." Thanh âm của Liên Qi bởi vì chột dạ mà có chút phiêu, bất quá lại nhớ tới cuộc sống trong nhà khắp nơi đều muốn tiền, thắt lưng liền nhanh chóng thẳng tắp một chút.

"Mặn? Điều này được làm bằng muối? "Kinh quản sự không phòng bị, trực tiếp ăn một ngụm lớn, suýt nữa bị mặn chết.

Liên Kỳ gật đầu: "Biện pháp đơn giản nhất chính là ướp muối, bất quá muốn làm ngon hơn, còn có những thứ khác cần chú ý. "

Kinh quản sự sai người lấy bút mực tới, tinh tế đem những thứ Liên Kỳ nói qua đều ghi nhớ, một ít địa phương không rõ ràng còn cố ý hỏi thêm vài lần.

Liên Kỳ nói rất tường tận, bởi vì thật sự là rất chột dạ, dù sao ở hiện đại trứng vịt muối cũng chỉ là một khối năm, mà đến nơi này ít nhất cũng là tăng gấp mấy chục lần.