Sau khi ra khỏi buồng vệ sinh, Thẩm Gia Ngọc đứng ở trước gương chỉnh lại trang điểm và quần áo lộn xộn của mình. Chợt có một người đàn ông mặc âu phục xám đi qua phía lưng cậu, sau đó hắn ta dừng lại và đứng ở phía sau cậu.
Người đàn ông mặc âu phục xám nhìn cậu một cái qua gương rồi nhướng mày.
Thẩm Gia Ngọc hơi căng thẳng mà mím bờ môi sưng đỏ loáng nước, cậu vô thức kéo cổ áo để che đậy những vết đỏ mơ hồ lộ ra ở đó. Cậu hơi cụp mắt xuống coi như không nhìn thấy ánh mắt xâm lược của người đàn ông này, sau đó cậu run rẩy tô lại son môi.
May là người đàn ông cũng không nhiều lời mà chỉ xoay người đi vào buồng vệ sinh.
Thẩm Gia Ngọc thầm căng thẳng: Buồng vệ sinh hắn ta tiến vào là nơi mà vừa nãy cậu và Lục Sướиɠ đã làʍ t̠ìиɦ ở trong!
Tay cậu lập tức run lên, suýt nữa không cầm nổi son môi trong tay nữa. Cậu giả vờ bình tĩnh mà vội vàng đóng nắp son môi lại rồi cất nó vào ví cầm tay đặt trên bồn rửa tay. Kéo khóa kéo xong, cậu xoay người muốn rời khỏi nhà vệ sinh nho nhỏ này.
Chỉ là chưa đợi cậu đi mất, eo cậu đã đột ngột bị một bàn tay to giữ lại và kéo cậu trở về. Thẩm Gia Ngọc lảo đảo ngã vào lòng đối phương, cậu bị ôm chặt lấy. Người đàn ông mặc âu phục xám ôm eo nhỏ của cậu rồi kéo làn váy đang buông xuống của cậu lên và duỗi ngón tay vào lỗ thịt hãy còn đang phun ra nuốt vào tϊиɧ ɖϊ©h͙. Hắn ta trầm giọng cười: “Ồ, quả nhiên là có đồ dâʍ đãиɠ chơi ở trong đây, chơi đến độ phòng này toàn là mùi tϊиɧ ɖϊ©h͙ đàn ông.”
Thẩm Gia Ngọc kịch liệt giãy giụa: “Anh buông tôi ra!”
“Buông cậu ra ấy à? Được thôi!” Người đàn ông cười đáp, sau đó, hắn ta đẩy cậu vào buồng vệ sinh mà cậu với Lục Sướиɠ vừa làʍ t̠ìиɦ khi nãy và nói: “Chẳng qua mùi ở đây khiến tôi rất khó chịu, đã cứng luôn rồi. Nếu cậu bằng lòng dùng miệng liếʍ cho tôi bắn thì tôi sẽ thả cậu đi.”
Hắn ta đến gần Thẩm Gia Ngọc và nói thầm bên tai cậu: “Nếu không tôi sẽ lột sạch rồi quăng cậu ra ngoài, khiến cho tất cả mọi người trong bữa tiệc biết rằng nơi này có một đồ dâʍ đãиɠ thèm cᏂị©Ꮒ, nhé?”
Thẩm Gia Ngọc run bắn cả người, cậu rưng rưng nhìn hắn ta.
Người đàn ông mặc âu phục xám xoa nắn cánh môi đỏ của cậu: “Đừng có nhìn tôi kiểu đó, nếu không tôi không chắc mình sẽ làm chuyện gì đâu.”
Thẩm Gia Ngọc cụp mắt xuống rồi run rẩy vén váy lên và quỳ xuống trước người đàn ông. Người đàn ông vẫn ung dung nhìn cậu kéo khóa quần của mình ra, nhìn cậu bị dươиɠ ѵậŧ thô dài của hắn ta quất vào má, tạo thành một vệt đỏ nhạt. Hắn đẩy eo về phía trước để côn ŧᏂịŧ đến gần mặt Thẩm Gia Ngọc hơn.
Thẩm Gia Ngọc nhục nhã cúi đầu, hốc mắt cậu đỏ hoe, nước mắt đong đầy ở khóe mắt trông vô cùng đáng thương. Cậu ngậm dươиɠ ѵậŧ của người đàn ông vào môi mình rồi mυ'ŧ mạnh một cái, sau đó phun ra nuốt vào thật sâu. Thịt mềm trong cổ họng không ngừng mυ'ŧ mát qυყ đầυ cứng ngắc của đối phương, dùng đầu lưỡi bôi đầy nước miếng ướt đẫm lên thân dươиɠ ѵậŧ của hắn ta. Cái lưỡi mềm của cậu sượt qua khe mũ bên cạnh qυყ đầυ, nhắm ngay đến lỗ niệu đạo đang không ngừng chảy chất lỏng mà mυ'ŧ mạnh.
Người đàn ông thở gấp một tiếng và cười nói: “Quả nhiên là đồ dâʍ đãиɠ, nhìn ngây thơ trong sáng như thế mà cái miệng nhỏ lại ăn dươиɠ ѵậŧ đàn ông giỏi đến vậy.”
“Ư.”
Thẩm Gia Ngọc khe khẽ nức nở một tiếng, cậu hơi cử động đầu để dươиɠ ѵậŧ người đàn ông càng tiến sâu vào trong họng hơn. Người đàn ông khẽ rên một chút, hắn ta ghìm chặt lấy đầu cậu rồi không ngừng đẩy đưa trong khoang miệng non mềm đó. Thẩm Gia Ngọc nức nở đứt quãng, cậu khép kín môi lại, đầu lưỡi dán sát thân cán theo tần suất đâm vào của hắn ta. Người đàn ông bị kỹ thuật thuần thục của cậu mυ'ŧ cho tê dại cả người, chỉ cảm thấy miệng cậu còn biết mυ'ŧ hơn cả lỗ da^ʍ của phụ nữ hồi trước hắn ta đã từng đâm. Hắn ta lập tức khẽ gầm lên một tiếng, sau khi mắng một câu “Đồ dâʍ đãиɠ”, hắn ta hung hăng cắm dươиɠ ѵậŧ vào cổ họng cậu rồi phun tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong.