Hợp Đồng Tình Yêu: Ông Xã Quốc Dân Ly Hôn Đi

Chương 5: Có ᗷiếи Ŧɦái Quá Không?

Hàn Anh Kiệt chấp nhận liên hôn gia tộc, cưới một nữ nhân xa lạ mà hắn không quen.

Sau khi kết hôn, hắn liền bắt đầu ăn chơi đàn điếm, chạy xung quanh các tiểu hoa đán, dùng để che mắt những người trong gia tộc.

Kỳ thật hắn vẫn luôn âm thầm củng cố quyền lực của mình, chờ một ngày nào đó có thể hoàn toàn nắm giữ Đông Tinh.

Đối với người phụ nữ kết hôn mà gia đình sắp xếp, thậm chí hắn còn không nhớ nổi tên cô ấy.

Bất quá nữ nhân này cũng tự biết rõ, đối với hoa tâm của hắn chưa từng nói qua nửa chữ.

Mỗi tháng anh đều bảo trợ lý cho cô một vạn đồng tiền sinh hoạt, ngẫm lại làm Hàn thiếu phu nhân chút tiền này cũng quá ít một chút, anh tùy tiện mua một cái túi cho nữ minh tinh bên ngoài đều là mấy chục vạn.

Nhưng cũng không sao, chờ tương lai sau khi phẫu thuật thay tủy cho Tiểu Anh thành công, lúc ly hôn cho người vợ hiểu chuyện kia một khoản tiền cấp dưỡng cũng không tệ.

------------

"Hạ An Nhiên! Mở cửa ra! " Bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa dồn dập.

Hạ An Nhiên đang lên mạng gửi sơ yếu lý lịch thì giật mình, vội vàng chạy tới mở cửa.

Cửa vừa được mở ra, một cái bóng đỏ đầu đang bốc khói hung hãn xông vào, có đôi mắt sáng và hàm răng trắng, hành động thục nữ này ngoài Hạ Anh tiểu thư ra thì còn ai vào đây nữa!!

"Nghe nói cô đánh Giang Uyển Đình?" Hạ Anh vẻ mặt hưng phấn cộng thêm bát quái.

Hạ An Nhiên mím môi, hít sâu một hơi, nói: "Cô ấy chính là người phụ nữ Hàn Anh Kiệt mang về nhà. ”

"Cái gì?" Đồng tử Hạ Anh co rụt lại, mắng to: "Thì ra cô ta chính là tiện nhân kia! Tôi còn đang nghĩ, An Nhiên của tôi dịu dàng thực nữ làm sao có thể động thủ đánh người, ngoại trừ lúc đi học mấy lần đánh bạn học nhập viện ra thì mọi thứ vẫn bình thường !" Thao thao bất tuyệt xong, cô nàng dơ nắm đấm, oán hận nói: "Thật đáng tiếc là tôi không có ở đấy, nếu không tôi sẽ đánh chết tiểu tam không biết xấu hổ này."

Hạ An Nhiên bị cảm xúc của Hạ Anh dẫn dắt, vừa định nói gì đó thì tiếng chuông điện thoại vang lên phá tan bầu không khí.

Hạ An Nhiên trong lòng lộp bộp một chút, cùng Hạ Anh nhìn nhau, cầm lấy điện thoại, là một dãy số xa lạ.

"Xin hỏi cô có phải là Hạ An Nhiên không ạ?"

"Là tôi, xin hỏi anh là ...?"

Hạ Anh đưa đầu lại gần, lỗ tai dán lên điện thoại di động.

"Xin chào, tôi đến từ bộ phận nhân sự của Tập đoàn Quang Huy, chúng tôi nhìn thấy sơ yếu lý lịch của bạn trên website, muốn mời bạn đến phỏng vấn." Người kia lịch sự nói.

Hạ Anh hưng phấn vỗ thẳng lưng cô, nháy nháy mắt, làm khẩu hình miệng: "Mau đáp ứng! ”

Đối phương cùng cô hẹn xong thời gian, cúp điện thoại.

Lúc này Hạ Anh mới trừng to mắt: "Thế mà lại là tập đoàn Quang Huy a!! Hạ An Nhiên vận khí của cậu cũng tốt quá đấy! ”

Hạ An Nhiên vẻ mặt mờ mịt, Hạ Anh vội vàng giải thích: " Quang Huy là tập đoàn mới nổi hai năm trở lại đây. Nghe nói trụ sở chính là ở nước ngoài, có thể cạnh tranh ngang hàng ngang sức với Đông Tinh của chồng cậu đấy cô nương."

Vừa nói xong, Hạ Anh liền hung hăng vỗ vào miệng mình: "Tôi nói sai rồi, sao lại nhắc tới tên chó mặt lợn lai người kia chứ ? ”

Hạ An Nhiên nắm tay cô, hoàn toàn không để ý nói: "Anh Anh, cậu mau đến giúp tôi chọn trang phục phỏng vấn đi!”

" Tuân lệnh!" Hạ Anh lập tức nhảy dựng lên.

Lúc Hạ An Nhiên thay quần áo, Hạ Anh mắt nhìn chằm chằm vết sẹo trên cánh tay phải của cô, nhịn không được nói: "Vết sẹo này của cô không mất sao? ”

Hạ An Nhiên sờ lên vết sẹo gớm ghiếc trên cánh tay, cười nói: "Đây là vết bỏng, sẽ không khá hơn đâu."

Hạ Anh thở dài: "Thật đáng tiếc cho một cánh tay đẹp, để lại một vết sẹo."

Hạ An Nhiên chỉ cười cười: "Tôi lúc đó chỉ muốn cứu người, cũng không nghĩ được nhiều như vậy."

Hạ Anh trợn tròn mắt: "Người cô cứu cũng thật giống Hàn Anh Kiệt. Đều là những con sói mắt trắng, ngay cả lời cảm ơn cũng không nói liền biến mất! ”

"Lúc ấy khói quá lớn, tôi cũng không thấy rõ diện mạo của người kia.”

---------

"Chính là cô ấy sao?"

Trong văn phòng rộng rãi và sáng sủa của Tập đoàn Quang Huy, một người đàn ông đẹp trai cầm bản sơ yếu lý lịch của Hạ An Nhiên.

"Đúng vậy, căn cứ vào những gì chúng ta điều tra được, cô ấy chính là vợ của Hàn Anh Kiệt ." Trợ lý trả lời.

"Ha ha, thật sự là càng ngày càng thú vị." Nam nhân đột nhiên nâng mắt lên, đó là một đôi mắt xinh đẹp tràn ngập quý khí như thế nào a! Khóe môi của người đàn ông gợi lên một nụ cười hả hê:"Rất tốt, Hàn Anh Kiệt chắc chắn sẽ rất ngạc nhiên."

Hạ An Nhiên và những người xin việc khác đang chờ phỏng vấn trong phòng họp của Quang Huy.

Một lát sau, cánh cửa phòng họp được mở ra, có một người phụ nữ mặc quần áo thư ký bước vào, trong tay bưng đĩa, bên trong đặt một vài ly giấy chứa đầy đồ uống.

“Mọi người uống nước đi!” Người phụ nữ đưa những cốc giấy trên đĩa đến trước mặt từng người.

Ngay lúc phát đến Hạ An Nhiên, cô vừa định đưa tay đón ly, đột nhiên người phụ nữ đó trượt tay, nước trong cốc đều đổ lên người!

"Xin lỗi, tôi không phải cố ý!" Người phụ nữ liên tục xin lỗi.

Hạ An Nhiên cúi đầu, người phụ nữ kia bưng cho cô một ly nước ép dưa hấu, cô nhìn chằm chằm áo sơ mi trắng trên người mình bị nhuộm đỏ, nhất là trước ngực một mảng lớn, càng thảm không đành lòng nhìn.

"Không sao, tôi đi tẩy rửa." Hạ An Nhiên lễ phép nói một tiếng, mở cửa phòng họp ra, đi về phía nhà vệ sinh.

Hạ An Nhiên chật vật cúi đầu đi về phía nhà vệ sinh, may mà dọc theo đường đi không đυ.ng phải người nào.

Đi tới cửa nhà vệ sinh, cô cũng không chú ý nhìn, đẩy cửa đi vào.

Đi tới trước gương lớn của bồn rửa tay, Hạ An Nhiên nhìn chằm chằm chiếc áo sơ mi trắng bị nước trái cây nhuộm đỏ, nhíu chặt mày.

Nếu bây giờ trở lại thay quần áo, chắc chắn là quá muộn.

Hạ An Nhiên cắn răng, không chút do dự cởi nút áo sơ mi ra, cởi ra chiếc áo sơ mi trắng, trên người chỉ mặc áo ngực, làn da trắng nõn lộ ra trong không khí.

Vặn vòi nước, Hạ An Nhiên ấn nước rửa tay trên bồn rửa vào lòng bàn tay và bắt đầu chà xát để làm sạch vết bẩn trên áo sơ mi trắng.

Đột nhiên, cánh cửa nhà vệ sinh độc lập phía sau được mở ra, một thân thể cao lớn đứng ở đó, ánh mắt ngưng tụ dừng lại ở tấm lưng trắng nõn bóng loáng của Hạ An Nhiên.

Ánh mắt Hạ An Nhiên nhìn qua gương, thấy được bóng dáng cao lớn phía sau, đồng tử co rút lại, miệng nhỏ hé mở, trên tay là chiếc áo sơ mi đang giặt, cô kinh ngạc đứng ở nơi đó, thông qua chiếc gương cùng người đàn ông đằng sau nhìn nhau.

Qua nửa ngày, cô mới thét chói tai một tiếng, xoay người lại, động tác hoảng sợ đem áo sơ mi ướt sũng che lên người.

Nhưng... Có vẻ như đã quá muộn?

Người đàn ông tránh được tầm nhìn hoảng loạn của cô, ánh mắt di chuyển, cánh môi mỏng khẽ mở ra: "Thưa cô, cô đã đến sai chỗ rồi."

Hạ An Nhiên vội vàng nắm lấy áo sơ mi, liều mạng che ngực mình, lửa giận trong nháy mắt câu lên, nghiến răng nghiến lợi phản bác: "Anh mới đến sai chỗ, cả nhà anh đều đến sai chỗ rồi! Đồ biếи ŧɦái chết tiệt nhà anh lại chui vào nhà vệ sinh nữ! ”