Vu Hám đi nhầm thế giới.
Sự việc là thế này, anh khiển trách thậm tệ khi ở thế giới trước, hệ thống phân phối cho anh thân thể nhược thụ, bởi vì quá mải mắng mỏ nên đi sai cửa.
Kết quả là hiện tại, anh biến thành một con gâu gâu.
Là một con đấu khuyển được biếи ŧɦái nuôi. Biếи ŧɦái ở mức nào? Cậu ta nuôi rất nhiều đấu khuyển, khi nào không vui là chọn hai con ném vào l*иg sắt xem bọn nó tàn sát, khi nào vui cũng chọn hai con ném l*иg sắt cho chúng nó tàn sát.
Vu Hám: “...”
Alo, hệ thống đâu? Tao muốn về nhà.
Vu Hám đi vào thế giới này đã được nửa tháng, bởi vì sức chiến đấu hung mãnh, đánh nhau chưa bao giờ thua nên thành tân hoan của biếи ŧɦái, bị tròng vòng cổ nuôi bên người.
Chân chính kiến thức một mặt biếи ŧɦái khác của cậu ta: Càng biếи ŧɦái hơn.
Làm gì có ai sẽ bỏ thuốc hai con chó, rồi xem bọn nó giao phối mà tự sướиɠ.
Mấu chốt là vẻ ngoài của biếи ŧɦái này vô cùng đứng đắn.
Báo cáo lỗi lên hệ thống xong, Vu Hám bình tĩnh chờ đợi, ngoài việc biếи ŧɦái thích cho anh ăn thịt tươi thì mọi thứ cũng ổn, chỉ cần đánh nhau vẫn luôn thắng thì đời chó có thể an toàn.
Anh vẫn bình tĩnh cho đến một đêm nọ, biếи ŧɦái mang một chàng trai trẻ tuổi về, chưa đến hai mươi, hình như vì đắc tội biếи ŧɦái, cho nên...
Vu Hám không muốn lo chuyện bao đồng, ăn tối xong thì nằm ngủ gật, biếи ŧɦái đột nhiên đến kéo anh lên, dắt anh vào một căn phòng.
Thanh niên đáng thương kia đã bị lột sạch trói trên giường, cẳng chân cùng đùi bị buộc với nhau, lộ ra hạ thể bị cạo cạo trơn bóng, biếи ŧɦái cười khẽ, sau đó nói: “Vượng Tài, tối nay, nó là của mày đấy.”
Vu Hám: ???
Làm người không giữ nổi liêm sỉ, sao làm chó rồi vẫn không buông tha tôi!
Hiển nhiên biếи ŧɦái đã chuẩn bị toàn diện, cậu bôi chất lỏng có khí vị của cɧó ©áϊ động dục lên người thanh niên kia, còn bỏ thuốc Vu Hám, không thì làm sao dươиɠ ѵậŧ anh sẽ cương cứng thế này.
Tâm tình Vu Hám rơi xuống đáy vực, anh là một con chó săn to màu đen, hình thể rất lớn, cao đến hông biếи ŧɦái, tiền vốn cũng rất hùng hậu.
Nhưng anh không muốn dùng thân chó giao phối với người, bởi vậy vẫn luôn lùi về sau.
Biếи ŧɦái ngồi xổm xuống, vừa vuốt lông vừa búng chim. Vu Hám bị bắn sững sờ, lé mắt liếc biếи ŧɦái, thật ra biếи ŧɦái rất xinh đẹp, cậu ta đi chân trần trên tấm thảm mềm, trên người chỉ mặc một cái áo ngủ màu rượu đỏ, nhưng cười quá ‘khϊếp chó’...
“Vượng Tài, không phải là mày chưa từng ngủ cɧó ©áϊ chứ, nên không biết làm thế nào? Thôi, để tao dạy mày nha.”
Hắn bế nửa người trên Vu Hám lên, ép Vu Hám nằm trên người thanh niên kia, sau đó nắm nắm dươиɠ ѵậŧ anh trượt đến giữa đùi thanh niên.
Không biết là động tác kí©ɧ ŧɧí©ɧ biếи ŧɦái mà gương mặt cậu ta ửng hồng, tự duỗi tay vào áo ngủ mình bắt đầu thủ da^ʍ, cậu ta vừa tự an ủi, vừa phát tiếng thở dốc gợi cảm. Thanh niên bị dươиɠ ѵậŧ chó đặt trên người thì khóc lóc, nếu không phải miệng bị bịt thì đã khóc thành tiếng.
Vu Hám bò từ trên người này xuống, không có chút hứng thú nào. Biếи ŧɦái nhướn mày: “Vượng Tài, hóa ra mày không được à.”
Vu Hám quay đầu nhìn biếи ŧɦái, mặt cậu hồng phấn, diễm lệ kinh người, cẳng chân trắng nõn từ áo ngủ vạt áo lộ ra, ngón chân nhỏ nhắn vì sung sướиɠ khi tự an ủi mà cuộn tròn.
Tà ác nổi lên, miệng chó kéo ra một nụ tươi quái dị, sau đó Vu Hám vồ biếи ŧɦái ngã ra đất, chó to có sức lực rất lớn, biếи ŧɦái bị anh đè thế mà không hề giãy giụa, chỉ hơi bất ngờ, nhíu mày: “Vượng Tài, lên.”
A, cùng lắm thì biến thành lẩu chó, dù sao khiếu nại lâu như thế, trực tiếp nghẻo trở về còn nhanh hơn.
Vì thế Vu Hám không chút do dự, sét đánh không kịp bưng tai, ấn biếи ŧɦái trên mặt đất cᏂị©Ꮒ một trận.
Dươиɠ ѵậŧ chó rất lớn, mặt sau của biếи ŧɦái lại chưa từng dùng, quá trình quá thảm thiết, Vu Hám không muốn nghĩ lại.