"Coi như đã rõ ràng."
Tiểu Ngư không tránh khỏi việc suy nghĩ quá nhiều, giọng nói của Thấu thiếu gia đã vang lên ở sau lưng.
Tiểu Ngư đang muốn nói, liền cảm giác đàn ông phía sau lưng đột nhiên đến gần, cô lập tức im lặng.
Nam Cung Thấu đứng ở sau lưng cô, thân ảnh cao lớn cúi xuống, cánh tay dài vòng qua thân thể cô, cánh tay trái anh để trên vai cô, còn bàn tay phải thì nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô cùng với con chuột, mở ra mấy cái chương trình...
Hô hấp thoang thoảng ấm áp, mê người bỗng nhiên đến gần, Tiểu Ngư phát hiện hình như mình bị anh ôm vào trong ngực, theo bản năng cô liền muốn tránh nhưng trong lúc tránh né cô vô tình ngẩng đầu lên, nhìn thấy chiếc cằm xinh đẹp tinh xảo của anh, cùng một bên khóe miệng ưu nhã cong lên mỉm cười làm Nhan Tiểu Ngư không có tiền đồ bị lỡ mất mấy nhịp.
Mà cùng lúc này, phần lưng cô dán lên bờ ngực rộng rãi của người đàn ông, cảm nhận được nhịp tim vững chãi của anh ngược lại làm trong lòng Tiểu Ngư bỗng nhiên yên tĩnh lại, nên cô quyết định mặc kệ.
Cô cũng không giãy giụa.
Nguyên nhân —— không phải bởi vì hành động của vị thiếu gia này quá mê hoặc người là hay là mùi hương quá dễ chịu...
"Anh đã tra xét cấu trúc của khách sạn này, để tiết kiệm không gian gồm có bốn lầu cùng hai phòng trong góc ở năm tầng, lỗ thông gió ở phòng tắm dùng chung đường ống", Thấu thiếu gia nắm tay cô, chậm rãi nói, "Phòng tắm ở khách sạn này làm bằng thủy tinh, hiệu quả cách âm không hề mạnh, máy nghe lén rơi thẳng xuống, nếu bên trong phòng yên tĩnh thì dự đoán có thể đạt tới hiệu quả thu âm cao nhất."
Mỗi một chữ anh nói, Tiểu Ngư liền cảm giác được giọng nói trầm trầm trong l*иg ngực anh ở sau lưng cô, mà tất cả hơi thở trong mũi anh đều như có như không lướt qua giữa cổ cô làm cô chợt thấy mặt mình nóng lên, tim cũng đập nhanh hơn một chút.
"Thì ra, là như vậy..."
Để che giấu khẩn trương trong lòng, Tiểu Ngư nhìn chằm chằm màn hình, lên tiếng hỏi, "Lúc nào anh biết Tiêu Nhã vào khách sạn này?"
"Ngày hôm qua", anh đơn giản đáp, "Sau khi các người gặp Tiêu Nhã thì anh đã dặn dò hai vị luật sư nghĩ cách ghi chép lại hành tung của Tiêu Nhã."
Tiểu Ngư hơi kinh ngạc ——
Từ lúc bắt đầu làm giấy bảo lãnh chờ xét xử, chờ đợi đến ngày mang Duy An rời khỏi cục cảnh sát, đến đêm đó anh có thể đưa ra những nhận xét cặn kẽ đối với vụ án lần này. Bây giờ, anh lại tiếp tục tự mình nhúng tay vào vụ án, mang cô tới chỗ của Tiêu Nhã...
Thật ra thì từ lúc vừa mới bắt đầu, anh đã chú ý đến vụ án. Hơn nữa, anh cũng đã sớm có dự định, không hoảng hốt không rối loạn, liền có thể lấy thân phận một người ngoài cuộc mà biết được toàn bộ, sau đó bày mưu lập kế, nắm trong tay toàn cục.
Giống như mới bắt đầu, trong lúc Tiểu Ngư còn đang hoài nghi một người luôn luôn ở phòng tổng thống xa hoa cao cấp nhất như Thấu thiếu gia, tại sao lại đột nhiên lại chọn một căn phòng với tiêu chuẩn đơn giản trên tầng chót như thế này, thì anh đã có mục đích của mình, sớm đã có dự định.
Giờ khắc này, Tiểu Ngư thật lòng bội phục Thấu thiếu gia, ít nhất trong phương diện điều tra vụ án, so với một người không có chút đầu mối nào như cô thì Thấu thiếu gia hoàn toàn có thể làm người hướng dẫn tư tưởng cấp bậc cao thủ cho cô.
"Nếu hôm qua đã biết hành tung của Tiêu Nhã thì tại sao ngày hôm qua anh không trực tiếp tới mà nhất định phải kéo dài đến bây giờ làm hoang phí thời gian như vậy chứ?" Tiểu Ngư hỏi, "Nếu như ngày hôm qua chúng ta kịp thời chạy tới, ít nhất có thể phán đoán chính xác người đàn ông ở cùng Tiêu Nhã có phải là Ngô Viễn An đang bị tình nghi lớn nhất hay không, không phải sao?"