Giọng nói của mười vệ sĩ vang vọng, khiến tai hơi đau.
Tuy nhiên không ai thèm để ý chuyện nhỏ này, Công tước Otto nói xong liền gật đầu, xoay người rời đi.
Bên này phân phó đi cứu người, Abel bên kia cũng đã tập hợp một số lượng lớn người, sẵn sàng chiến đấu.
“Thưa ngài, ngài có thực sự chắc chắn muốn làm điều này không?
Nếu thất bại, hậu quả sẽ không thể lường được” Cuộc tấn công bất ngờ đúng là một phương pháp rất tốt, nhưng không ai có thể khẳng định có bao nhiêu người xung quanh Công tước Otto, cũng không ai chắc chẳn liệu Công tước Otto có thể đoán được lần hành động này không, tính không xác định như thế khiến cho hành động lần này càng.
thêm phần nguy hiểm, không có cách nào khiến người khác yên tâm.
“Ông cứ làm theo là được” Abel sốt ruột vẫy lui người quản gia, nhìn bản đồ trong tay với vẻ mặt không mấy thiện cả Ngôi nhà của ông già hiện thuộc về người dưới quyền của ông ta.
Anh ta có sơ đồ mặt bằng cụ thể ở đây. Bản đồ có sẵn, mặc dù việc phân bố nhân viên còn không rõ ràng lắm nhưng lần trước đã đi thăm dò, vì vậy dù có những yếu tố không xác định nhưng cũng không kém bao nhiêu.
Cầm chắc năm mươi phần trăm trong tay, rất lớn, rất đáng để thử, chưa kể lần này nếu không ổn, lần sau lại đến. Ông già từ vụ ám sát lần trước đã trở nên vô cùng ốm yếu, sợ đến bây giờ cũng chưa dưỡng khỏe lại, thừa dịp ông ta bệnh gϊếŧ chết ông ta, lúc này chính là thời điểm tốt nhất, chờ đến khi vết thương của ông ta đã lành lại, cuộc tấn công bất ngờ sẽ chỉ càng khó khăn hơn chứ không thể giảm bớt!
Mọi thứ hai phía đã chuẩn bị sẵn sàng, đêm nay là đêm trăng mờ.
tiện gϊếŧ người, gió cao tiện phóng hóa, xưởng dược phẩm tuy vẫn đang cháy nhưng vẫn nằm trong phạm vi có thể kiểm soát được, căn bản không mấy người quan tâm, chỉ là một chút ánh sáng mà thôi, không có vấn đề gì!
Đội ngũ hai bên cùng lúc lên đường, vệ sĩ do Công tước Otto cử đến đã thành công tìm thấy Nguyễn Kiến Định, mất chưa đầy chục phút, mọi chuyện suôn sẻ có chút kỳ lạ, nhưng bọn họ không suy nghĩ, mang Nguyễn Kiến Định chạy ra ngoài.
Nguyễn Kiến Định không phải là một người không có đầu óc như bọn họ, ngay khi bước ra ngoài, anh đã nhận ra có điều gì đó không ổn.
Liên tục hỏi vài câu, sau khi hiểu rõ ràng, anh liền biết Abel chó cùng rứt giận mang người đi tìm ông ngoại.
“Bây giờ lập tức trở về!” Tất cả mọi người đều được phái tới cứu anh, bên người ông ngoài còn lại bao nhiêu người, còn có thể chống cự bao lâu, Nguyễn Kiến Định không muốn nghĩ tới, cũng không dám nghĩ tới, hẳn. chỉ có thể nín thở kêu tài xế lái nhanh hơn.
Xe chạy vù vù, buổi tối trên đường không có ai đi. Dưới sự thúc.
giục liên tục của Nguyễn Kiến Định, chưa đầy năm phút đã tới nơi, khi tên vệ sĩ xuống xe vấn còn hơi choáng váng, chắc là chưa từng ngồi một chiếc xe nào chạy nhanh như thế Bên ngoài ngôi nhà trông vẫn còn nguyên vẹn, nhưng chỉ cần đi vào một chút liền có thể nghe thấy tiếng la hét gϊếŧ chóc mơ hồ.
Sau lưng đám vệ sĩ trố mắt nhìn nhau kinh ngạc một hồi rồi cùng với Nguyễn Kiến Định xông vào trong.
Đi vào trong hai bước, đi qua bức bình Hàn chặn cửa, bên trong đã vô cùng lộn xộn, có vài vệ sĩcao lớn cường tráng mặc đồ đen đầy, mặt mày dữ tợn, chỉ là lúc này đề té ngã trên mặt đất Âm thanh từ bên trong truyền ra, Nguyễn Kiến Định vẫy tay, một đám người giống như là ăn trộm, lặng lẽ không tiếng động lén lút đi vào trong, càng đi vào bên trong, âm thanh càng lớn, cuối cùng Nguyễn Kiến Định dựa vào ánh trắng núp ở cửa nhìn vào trong.
Quả nhiên là Abel đang hét lên, bên người được bao quanh bởi hàng chục vệ sĩ, đem những người trong phòng vây lại.
“Bốn người đi vòng qua cửa sau lẻn vào, đứng chờ ở chỗ thích hợp, nhìn cử chỉ tay của tôi, tôi bỏ tay xuống, các người liền xông lên, ưu tiên khống chế tên gần nhất, không với tới không thành vấn đề, trước tiên đối phó với mấy người phía ngoài cũng được”