Thành Phố Nguy Hiểm

Chương 11

Edit + Beta : Ly

___________

Anh ném chăn bông sang một bên , một đôi mắt hồng đào hấp dẫn lóe lên.

“...” Cô uể oải đứng dậy khỏi giường.

Thấy anh bước ra ban công với hộp thuốc tối qua , cô cau mày hỏi: “Lại là ban công à?”

“Nếu anh ta từ tầng 22 rơi xuống mà chết thì mình có bị coi là sát nhân không?” Cô vừa lẩm bẩm vừa nghĩ. .

Ngụy Thành đặt hộp thuốc xuống, dễ dàng trèo lên ban công, nhảy sang một ban công khác.

"Tối qua tôi ra ngoài quên mang theo chìa khóa. Lần sau tôi giữ chìa khóa dự phòng bên mình . "

Anh vừa nói vừa cầm bộ thuốc nhảy qua.

“Được rồi.” Bùi Cảnh Châu trong tiềm thức đáp lại, nhưng sau đó liền cảm thấy có điều gì đó không ổn.

“Tôi chuẩn bị đi làm rồi, em hãy nghỉ ngơi thật tốt ” Sau đó, anh xoay người rời đi.

“Anh làm trong khoa nào?” Lần đầu tiên Bùi Cảnh Châu tò mò về anh.

Ngụy Thành khóe miệng nhếch mép nhìn lại cô: " Em nghĩ thế nào ?”

“Nhất định không phải là phụ khoa, chẳng lẽ…” Cô suy nghĩ một hồi.

“Nội y ?” Cô đoán.

Ngụy Thành thản nhiên nói : “Muốn biết thì em có thể tìm hiểu tôi.”

Sau đó , anh vào nhà, biến mất trước mặt cô.

Tìm cách làm quen với anh ấy?

Bùi Cảnh Châu thường nghĩ ngợi những lời anh để lại, và không ngừng suy nghĩ về việc khi nào anh sẽ đưa cho cô chìa khóa dự phòng ngôi nhà của anh .

Khi cô nhận ra mình có cảm giác mong đợi anh, cô lập tức sửng sốt trong giây lát, và nhanh chóng xua tan suy nghĩ kỳ lạ của mình.

Bùi Cảnh Châu cảm thấy thất vọng không thể giải thích được khi không gặp Ngụy Thành trong vài ngày.

Là bạn thân của cô từ thời trung học, Tây Mẫn tự nhiên thấy cô có chút kỳ quái.

“ Cậu đang nghĩ đến người đàn ông nào vậy? Hả?” Cô nàng lên tiếng hỏi cô, bàn tay mảnh mai tạo lên hai tiếng “bốp” rồi nhét hai ống hút vào hai cốc trà sữa.

Bùi Cảnh Châu nhận lấy ly trà sữa từ Tây Mẫn , ánh mắt né tránh, "Người đàn ông nào? Bùi Cảnh Châu mình, vẫn luôn độc thân từ đó tới giờ , đâu có thời gian suy nghĩ về đàn ông ! "

Cô và Tây Mẫn là những người có phong cách khác nhau.

Một người là trong sáng và mềm mại, và một người là quyến rũ , trưởng thành.

Mặc dù hai người khó phân biệt về mặt ngoại hình, nhưng cô không phải là người có thể để người khác giới gần gũi như Tây Mẫn- sự kết hợp giữa các đối tượng không rõ ràng của Tây Mẫn có thể tạo thành một cặp .

Tây Mẫn vén mái tóc gợn sóng rũ xuống trên má cô, ánh mắt mang theo ý cười.

Cả hai sánh bước cùng nhau trên phố đi bộ.

Vì là buổi trưa nên lưu lượng người đi bộ ở phố ít hơn hẳn.

“Đương nhiên.” Khi một làn gió mát thổi qua, Bùi Cảnh Châu rụt cổ lại, hai tay ấn chặt vào cốc trà sữa ấm nóng .

Chẳng hiểu sao, Cảnh Châu chợt nhớ đến đêm hôm đó, côn ŧᏂịŧ to dài không ngừng cương cứng trong lòng bàn tay của cô .

Cô dừng lại và lắc đầu, cố gắng loại bỏ những suy nghĩ tục tĩu đó ra khỏi đầu

Tây Mẫn đưa cô vào một con hẻm nhỏ.

“ Cậu định mua gì vậy?” Bùi Cảnh Châu hỏi cô nàng.

“Hãy tới đây khi bạn đủ 18 tuổi và mở ra cánh cửa đến một thế giới mới.” Cô nàng nói một cách bí ẩn khi nhìn vào tấm biển được treo trước mặt , và dừng lại trước một cửa hàng đồ chơi tìиɧ ɖu͙© có tên là “Sεメ Fu World”.

Bùi Cảnh Châu kinh ngạc nhìn chằm chằm vào cửa hàng được sơn với màu tím nhạt.

Con búp bê thực thể silicone bên cạnh cửa sổ kính, đang mặc một bộ hầu gái, dưới sàn vung vãi đồ chơi tìиɧ ɖu͙© .

Rõ ràng là lần đầu tiên Tây Mẫn đến đây , nhưng cô nàng vẫn hào phóng đi quanh cửa hàng , theo sau là Bùi Cảnh Châu đang co rúm lại.

"Bạn trai mình nói anh ấy muốn thử sức với SM ..." Tây Mẫn vừa chọn đồ chơi tìиɧ ɖu͙© vừa nói

Bùi Cảnh Châu lơ đễnh lắng nghe, cúi đầu xuống, thỉnh thoảng không khỏi ngượng ngùng mà liếc nhìn những đồ vật treo trên tường.

Bαo ©αo sυ, gel bôi trơn, qυầи ɭóŧ khiêu gợi, côn ŧᏂịŧ nhân tạo…

Cô xấu hổ đỏ bừng cả lỗ tai.

May mắn thay, Tây Mẫn không ở lại quá lâu , sau khi lấy xong những thứ cần thiết thì liền kéo cô ra quầy thanh toán .

“Đây, cái này cho cậu ” Cô nàng nhét một cái túi màu đen vào tay Bùi Cảnh Châu , trông như một giáo viên già đang dặn dò học sinh của mình .

" Mình đang phân vân không biết có nên đưa cho cậu cái này hay không ? Nhưng cậu vẫn chưa có bạn trai cho đến bây giờ,nên cậu không thể cảm nhận được cực khoái ..."

" Cảnh Châu, tin mình đi, cậu phải cố gắng lên! Nếu cậu thực sự không biết làm thế nào khi sử dụng nó, mình không ngại giúp cậu . "

_______