Nhục Dục Giam Cầm

Chương 6: Hắn gấp không chờ nổi muốn xâm phạm cô

Đồng Ân trở lại phòng thì trời chiều đã buông xuống, căn phòng to như vậy vẫn chưa được đèn. Trong bóng tối hắn không thấy khối thân thể mềm mại kia ở trên giường .

Trái tim hắn trống rỗng đập lỡ một nhịp.

Cho đến khi hắn nhìn thoáng qua sô pha mới thấy được thân ảnh mà hắn muốn gặp đang cuộn tròn rúc người trên đó.

Hắn mở đèn, cô vì ánh sáng đột ngột mà bừng tỉnh, mở to hai mắt nhìn.

Giờ phút này , cô làm hắn nhớ tới hình ảnh nai con trong rừng rậm, nhu nhược lại chọc người yêu thương. Ánh mắt cô bất an cùng kinh hoàng nhưng trong mắt hắn lại là không tiếng động mời gọi , làm hắn nhịn không được hồi tưởng xúc cảm da thịt non mềm đêm qua của cô .

Hắn gấp đến không chờ nổi--- muốn xâm phạm cô.

Liếc mắt nhìn qua thức ăn được đặt trước mặt cô, Đồng Ân xem xét một chút thức ăn , phát hiện trừ bỏ nước thiếu một ít, những món ăn khác vẫn chưa hề động vào.

Một tia tức giận loáng thoáng từ ngực hắn hiện lên.

Mâm đồ ăn đều là do hắn cố ý sai người chuẩn bị một ít những món ăn mà cả những người ở khu 13 cũng chưa từng nghe thấy làm cho cô. Nhớ đến lúc trước khi bị thương được cô thu lưu, hắn ở nơi đó của cô đều phải ăn một ít đồ ăn thô ráp khó có thể nuốt xuống .

Lần duy nhất được ăn thịt là bởi vì miệng vết thương hắn bị nhiễm trùng mà phát sốt, cô đã cầu xin cha nuôi mình thật lâu, nam nhân kia mới miễn cưỡng đồng ý gϊếŧ một con gà đã nuôi rất nhiều năm, thịt đãdai đến mức cắn không nát.

Kết quả tớii buổi tối, Đồng Ân phát hiện cô thế nhưng dùng thức ăn mà hắn ăn thừa nấu lại một nồi nước, bị hắn phát hiện , khi đó còn làm ra bộ chẳng hề để ý , nói canh gà uống tương đối ngon.

Nghĩ đến đây, ánh mắt nhìn cô cũng vì thế mà vô ý thức ôn tồn hơn một chút.

Bởi vì vật chất cằn cỗi, khoảng thời gian hắn ở trong căn nhà cô dưỡng thương là đoạn thời gian phải nói là cực khổ cũng là hồi ức không đành lòng buông bỏ nhất của hắn.

Nhưng dù là khổ cực bất kham thì đoạn thời gian đó cũng là đoạn kí ức đẹp nhất trong cuộc đời của hắn.

Lúc ấy, hắn liên tục sốt cao liên miên , cô vì hắn mà không ngừng lo lắng, cô còn ghé vào hắn trước giường gác đêm cho hắn, nhắc đi nhắc lại hắn phải ăn cơm thật tốt, nội tâm đã quen với lãnh khốc cùng thô bạo lại vì những hành động này của cô mà gợn sóng, hắn khi đó thậm chí nghĩ tới, nếu có thể thì không cần trở về, lưu lại ở bên người cô cũng rất tốt .

Nhưng hắn biết không thể làm như vậy.

Bởi vì thù hận nhiều năm đã được lấp đầy ở đáy lòng hắn , còn phải loại bỏ kẻ thù, trả thù cùng dã tâm chưa được diệt trừ hắn không thể ở cạnh cô . Vì thế hắn vứt bỏ lại nhu tình cùng ấm áp của cô, thẳng đến…… Thẳng đến khi cô tự mình đưa tới cửa……

Đồng Ân cởi bỏ xích bạc buộc trên đầu giường , ở trên tay vòng hai vòng, sau đó đi từng bước một đến gần cô.

Nhưng ánh mắt cô không bao giờ nhìn hắn ôn nhu như ngày xưa , trong ánh mắt chỉ toàn là hoảng sợ, nhất cử nhất động đều tràn đầy chán ghét.

Lửa giận trong lòng Đồng Ân một lần nữa lại bùng lên vài phần, trên mặt hắn không hề ôn tồn, thay vào đó là lãnh khốc tàn nhẫn .

Hắn tự nói với chính mình, hắn muốn, chỉ là thân thể mềm mại ướŧ áŧ kia của cô mà thôi.

Chỉ thế mà thôi.

Dưới ánh mắt đan xen kinh sợ, hắn ngồi xuống ở bên người cô .

“Ngồi lên.” Hắn vỗ vỗ chân của mình , đưa ra mệnh lệnh nói.

Nhược Y sợ hãi lắc lắc đầu.

“Ngồi xuống, sau đó tôi sẽ nói cho em biết, hôm nay tôi đã làm gì Lại An .”

Cô ngây ngẩn cả người.

Hắn tựa như từng bước dẫn đường, giữa mày lại ẩn ẩn lộ ra vài phần không kiên nhẫn.

Hắn nghĩ, nếu không có Lại An, cô làm sao có thể cụp mi rũ mắt chịu nằm dưới thân hắn?

Ánh mắt Đồng Ân lạnh lẽo đảo qua trên người cô, như đang nói: Tôi sẽ không lặp lại lần thứ hai.

Nhược Y không có đường lui.

Mối tình đầu của cô là Lại An , cũng là nhất kiến chung tình. Cô từ nhỏ đã bị được cha của Lại An nhận nuôi, miệng cô Lại An là anh trai, nhưng cảm tình đối với Lại An đã sớm vượt qua tình cảm anh em.

Cô vẫn luôn lo sợ bất an cất giấu cảm tình của chính mình, thẳng đến năm mười bốn tuổi , Lại An hôn cô.

Bọn họ giấu cha mẹ lén lút yêu say đắm điên cuồng , Lại An biết rõ mỗi góc thân thể cô , nhưng mà trước sau vẫn không tiến đến một bước cuối cùng.

Lại An nói, phải đợi cô làm cô dâu của hắn, hắn mới có thể lmaf chuyện người lớn với Nhược .

Nhược Y nói “Vâng”.

Lòng cô tràn đầy mong đợi ngày Lại An thực hiện hứa hẹn, nhưng sau khi người đàn ông Đồng Ân này xuất hiện, thì đột nhiên lại im bặt.

Nhược Y nghĩ, nếu vào cái đêm mưa to tầm tã , cô không lo chuyện bao đồng, cứu người đàn ông vết máu đầy người này, không đem hắn giấu ở trong nhà, vậy hiện tại cô vẫn như cũ sông ở khu 0 giờ , tuy rằng phòng nhỏ nhưng ấm áp, còn cùng Lại An tránh ở né , lén lút làm chút chuyện làm người đỏ mặt tía tai.

Khi đó cô cho rằng Đồng Ân chỉ là một đào phạm bị đuổi bắt ở khu 0 giờ . Loại sự tình này ở khu 0giờ vẫn thường hay gặp —— có nhiều người hầu chịu quá nhiều ngược đãi muốn chạy thoát khỏi khống chế của chủ nhân , sau khi bị bắt được, thường lấy mạng ra để trả giá cho sự liều lĩnh đó.

Đồng Ân rõ ràng là tóc đen, cô đinh ninh nghĩ hắn là người hầu chạy ra từ khu 13.

Chờ cô thấy rõ đôi mắt ám dạ lưu quang màu xanh lục , thì mọi chuyện đã quá muộn.

Hắn dưỡng thương tốt rồi, đi không từ giã, nhưng trước khi đi còn để lại cho cô một khối bài thông hành .

Khi Lại An bị đội bảo vệ thống soái giam vào thủy lao , cô phải dùng trăm phương nghìn kế mới tìm được Đồng Ân.

Cô cho rằng người đàn ông này sẽ quả quyết cự tuyệt.

Nhưng hắn đáp ứng rồi, nhưng đổi lại, cô phải trao thân thể của cô cho hắn.

Khi đó cô căn bản không biết, người nam nhân này thế mà lại là người có quyền lực cao nhất đế quốc .

Giờ phút này Nhược Y nhìn ra được thần sắc không kiên nhẫn của hắn, ánh mắt trầm xuống một chút , như là đang ấp ủ một cơn gió lốc.

Cô quá muốn biết tình hình gần đây của Lại An.

Không chờ hắn hao hết kiên nhẫn , liền nơm nớp lo sợ bò tới trên người hắn.

Kết quả nam nhân lại nói, “Đem chân mở ra.”

Nhược Y không biết Đồng Ân muốn cô làm cái gì, nhưng cô biết mình không thể cự tuyệt. Cô nắm chặt tay làm đây ngón tay trắng bệch, đây là biểu hiện cô đang cân nhắc .

Kết quả không đợi cô kịp phản ứng , nam nhân đã không kiên nhẫn đem xích bạc vòng hai vòng trước ngực cô, cũng đem cánh tay gắt gao trói lại.

Hắn hạn chế hành động của cô, tiện đà không lưu tình chút nào tách ra hai chân thon dài trắng nõn, để cô dựa lưng vào mình, khóa ngồi ở trên người hắn.

Kim loại lạnh lẽo dính sát vào đầṳ ѵú cô, một tia lạnh lẽo thấm vào trong cơ thể, làm cô hơi hơi run rẩy.Xích bạc gắt gao trói buộc hai vυ' đẫy đà , khiến cho bộ ngực bị bắt lấy dựng thẳng tư thái mê người , miêu tả sinh động dụ hoặc.

So pha đối diện chính là cửa kính sát đất, bên ngoài là cảnh đế quốc phồn vinh sau khi được hồi sinh. Hôm nay Nhược Y liền cuộn người trên sô pha nhìn xuống phong cảnh phía dưới, nhưng lúc này, dưới phản chiếu của cửa kính, ánh vào mắt cô, lại là bộ ngực cao thẳng ngồi ở trên người nam nhân, hai chân cũng bị tách ra.

Thiếu nữ kinh hô một tiếng.

Đèn trong phòng được bật lên, kính pha lê trong suốt ở sôpha đối diện biến thành kính một chiều.

Bên ngoài là cảnh về chiều, mà trong phòng lại bào trùm trong ánh sáng mãnh liệt, làm mỗi tất ở nói bí ẩn đều lộ ra không thiếu gì .

Giờ phút này trong gương , hạ thể thiếu nữ đỏ bừng ướŧ áŧ , không hề che lấp khó khăn bại lộ ra bên ngoài, cái miệng nhỏ kia bị bắt căng ra mượt mà, đang từ từ mấp máy, phảng phất như đang nhiệt tình mời gọi nam nhân dùng dươиɠ ѵậŧ lấp đầy nó, xâm phạm cô.