Giao Dịch Ngầm

Chương 4: [H] Hồ bơi

Hôm sau, khi Linh Lan thức dậy thì Bạch Diệp đã tỉnh từ lâu. Cô chống một tay nhìn nàng, tay còn lại dưới lớp chăn xoa bóp hai quả đào mềm.

"Chụt" Một nụ hôn chào buổi sáng như bao tình nhân khác, Bạch Diệp mỉm cười đẩy nụ hôn thêm sâu. Linh Lan hơi ngửa đầu, hai cánh tay vòng sau gáy cô, rất ăn ý phối hợp cùng Bạch Diệp. Bây giờ, nàng mới ra dáng tình nhân nhỏ lấy lòng kim chủ của mình. Nàng chủ động dâng hiến chiếc lưỡi hồng, mặc người dày vò đến sung sướиɠ. Cô không kiêng nể giả vờ như trước kia nữa, được voi liền lộ bản tính tham lam của mình. Vị ngọt này, cô muốn nữa, muốn mãi. Sau hơn mười phút, hai người tách nhau ra, kéo theo sợi chỉ bạc trong suốt lấp lánh.

Trong biệt thự của Bạch Diệp có một hồ bơi lộ thiên trên sân thượng, đợi sau khi Bạch Diệp giải quyết hết tất cả công việc trong công ty ứ đọng hai tuần qua, hai người kéo nhau lên hồ bơi giải trí. Bạch Diệp mặc một bộ bikini hai mảnh màu đen, thân hình cô đẹp không thua gì người nổi tiếng. Còn Linh Lan mặc một bộ bikini mini màu đỏ, chân ngực lấp ló như có như không. Nàng phải công nhận Bạch Diệp rất yêu thích đôi gò bồng đào của nàng, quần áo trong tủ đa số đều để khoe chúng ra cho cô ngắm.

Bạch Diệp đã bơi được vài vòng. Linh Lan ngồi trên bờ thoa kem chống nắng. Cô thấy vậy liền chạy đến chỗ nàng. - "Để tôi thoa kem chống nắng cho em."

Linh Lan nằm sấp trên một chiếc đệm mềm, khoe bờ lưng quyến rũ và hai bờ mông căng mẩy. Bạch Diệp đổ kem chống nắng vào lòng bàn tay, tỉ mỉ thoa khắp lưng, cánh tay, hai chân nàng. Cô tháo hai sợi dây hai bên quần bikini, lộ ra bờ mông căng tròn mềm mại. Kem chống nắng mát lạnh chạm vào cánh mông mẫn cảm, thêm khả năng xoa bóp kinh người của Bạch Diệp nữa, nàng bắt đầu không tự chủ vang lên tiếng rên khe khẽ. Nhưng Bạch Diệp chẳng trêu đùa nàng lâu, cô tát một cái thật to ngay khi kết thúc công việc thoa kem chống nắng. Cánh mông trắng của Linh Lan xuất hiện dấu tay đỏ hồng.

Linh Lan quay mặt lại hờn dỗi thì liền bị Bạch Diệp cuốn vào một nụ hôn khác. Cô vừa hôn vừa đỡ nàng ngồi dậy, để nàng tựa vào người mình, bản thân cô không quên công cuộc thoa kem chống nắng. Quả là kim chủ có tâm mà.

Cô xoa xoa hai bắp đùi non của nàng, lướt qua vùng tam giác mật tiến tới cái bụng nhỏ, cái eo thon, rồi lại như có như không vờn quanh chân đồi núi. Hai tay cô luồn vào áo bikini, nắm hai quả đào mềm trong tay, ra sức bóp nặn. Ngón tay vân vê hai nụ hoa nhạt, chơi đùa cho đến khi chúng dựng đứng lên. Khi nụ hôn vừa kết thúc cũng là lúc Bạch Diệp thoa xong kem chống nắng của Linh Lan. Nàng đỏ bừng mặt nhìn cô hơn dỗi. Cô giúp nàng chỉnh trang lại y phục, đợi nàng khởi động rồi cùng nàng xuống hồ bơi.

Bơi vài vòng chán chê, Bạch Diệp kéo Linh Lan lại, đặt lên môi nàng những nụ hôn vụn. Nang vui vẻ đáp trả những nụ hôn của cô. Rồi sau đấy là những nụ hôn sâu, Bạch Diệp quét qua hàm răng trắng của nàng, kéo theo chiếc lưỡi nhỏ về phía mình. Cô ngậm lấy lưỡi nhỏ, học theo hành động đen tối thụt vào rút ra. Tiếng nước "tách tách" vui tai. Tay cô vuốt ve tấm lưng trần của nàng, men theo dòng nước ôm lấy hai cánh mông. Linh Lan cũng học theo Bạch Diệp, hai tay nàng ôm lấy lưng cô, nhẹ nhàng ve vuốt.

Bạch Diệp nhanh chóng tháo dây áo bikini, vứt áo bikini của mình và Linh Lan xuống hồ. Hai chiếc áo tội nghiệp trôi bồng bềnh giữa làn nước hồ bơi. Kích thước chênh lệch hai bên làm Bạch Diệp có chút tuổi thân. Cô nắm lấy một nụ hoa, hơi kéo ra một chút, chọc nàng la oai oái. Nàng ôm lấy cô, nhẹ nhàng cọ sát đôi gò bồng đào của mình với Bạch Diệp. Hai quả đào tiên nẩy lên theo từng chuyển động của nàng.

"Ha... ah... " - Tiếng nàng đứt quãng giữa những nụ hôn.

"Của em mềm thật." - Cô cuối đầu thưởng thức món ngon mình mong chờ. Bạch Diệp áp mặt thung lũng mềm mịn, đôi gò bồng đào ở hai bên, vỗ dìu dìu vào mặt cô. Bạch Diệp tưởng chừng mình đã say, mãi hít hà hương sữa như có như không ở nơi đồi núi ấy. Cô nghiện hai khỏa mềm của Linh Lan mất rồi.

Bạch Diệp bắt đầu tấn công phía bên trái trước. Cô cắn nhẹ phía dưới chân ngực của Linh Lan, để lại dấu răng nhàn nhạt. Chưa kịp để Linh Lan phản ứng, cô lập tức rơ lưỡi lên vết cắn, rồi nhanh tay chuyển đến địa bàn khác. Suốt quãng đường tìm đến viên châu hồng, Bạch Diệp đều chăm chỉ liếʍ mυ'ŧ, từng tấc da tại đôi gò bồng đào ấy đều vương lại dấu ấn của Bạch Diệp. Cô ngậm viên châu hồng trong miệng, day day bằng răng của mình. Linh Lan bị nhột lắc lư thân mình, cô vội ôm lấy lưng nàng. Lưỡi Bạch Diệp liếʍ quanh viên châu, như mèo con đang liếʍ sữa. Cô mυ'ŧ t* của nàng, say mê như ăn kẹo. Quả đào tiên bên trái của nàng dưới sự trêu chọc của nàng ngày càng căng cứng, đẹp đẽ dụ hoặc.

Phía bên phải cũng không yên với tay Bạch Diệp. Tay cô xoa bóp không ngừng. Quả đào tiên của nàng rất vừa tay cô, lại vô cùng mềm mịn, rất thích hợp để cô nắn bóp. Cô giữ nụ hoa bằng hai ngón tay, ngón cái trêu ghẹo xoa nhẹ trên đỉnh nụ hoa, chốc chốc lại gảy nhẹ. Linh Lan sung sướиɠ phát ra những âm thanh mê mị trong cổ họng, như cổ vũ Bạch Diệp ra sức hành hạ nàng nhiều hơn.

Bạch Diệp đỡ nàng ngồi lên thành hồ bơi, còn mình vẫn đứng dưới hồ. Cô khẽ tách chân nàng ra thành hình chữ M, lộ ra quần bikini ướt đẫm. Cả người Linh Lan khỏa thân giữa hồ bơi lộ thiên. Quả là cảnh đẹp ý vui. Linh Lan mơ màng nhìn cô, nàng vẫn chưa định hình được chuyện gì đang diễn ra thì bên dưới chợt mát mát. Bạch Diệp khẽ cởϊ qυầи bikini của Linh Lan ra và vứt dưới hồ chung với áo.

"Miệng nhỏ này của em, chắc là nhớ tôi lắm. Lần trước chỉ mới làm một lần, lần này bù lại cho em nhé!" - Bạch Diệp nở nụ cười gian tà.

Cô giữ lấy chân Linh Lan, hôn lên đùi non mẫn cảm, để lại những vết hôn ái muội. Cô nhìn hai cánh hoa e ấp, che giấu bên dưới rừng rậm, đợi người đến khai phá. Bạch Diệp kéo người Linh Lan sát lại gần mình, bắt đầu công cuộc khám phá.

"Ưʍ... nhột quá" - Dị vật ẩm ướt vờn quanh lối vào huyệt động non mềm. Linh Lan cắn lấy ngón tay, xấu hổ không muốn rên lớn.

Bạch Diệp ngẩn mắt lên nhìn nàng, trong ánh mắt tràn đầy vẻ đắc ý. Cô gỡ tay Linh Lan ra, bắt nàng chống hai bên hông làm điểm tựa. - "Ở đây chỉ có tôi với em, rên lên cho tôi nghe."

Lưỡi của Bạch Diệp như con rắn đen trong giấc mơ của Linh Lan, không ngừng khuấy đảo nơi tư mật kia. Cô rất có kỹ thuật thụt ra rút vào, chăm sóc nơi kia rất kĩ càng. Ánh mắt Linh Lan bắt đầu động hình, hơi phiếm hồng. Những tiếng kêu rên mê hoặc cũng ngày càng không kiêng dè nữa, tần suất ngày càng dày đặc, Bạch Diệp cứ trêu chọc nàng khóc không thành tiếng.

Một dòng d*m thủy ấm áp thấm vào lưỡi Bạch Diệp, cô càng ra sức chăm sóc cho cái miệng nhỏ của nàng. Linh Lan mở to đôi mắt ngập nước khi Bạch Diệp chạm vào điểm nhạy cảm. Dường như cô cũng nhận ra được điều này, bản tính thích trêu chọc nổi dậy. Cô không chạm vào điểm ấy nữa, chỉ vờn xung quanh.

"Ah... chỗ đó... nhanh... ah... ah" - Linh Lan chìm đắm trong bể hoan ái nhưng không được đáp ứng, mèo nhỏ bắt đầu muốn cắn người. Nàng muốn đẩy Bạch Diệp ra để tự mình động thủ, mà Bạch Diệp nhanh tay hơn cản nàng lại.

"Em vội gì chứ. Cầu xin tôi đi" - Bạch Diệp lại cố tình chạm vào điểm G lần nữa, còn cố ý nhấn nhá hai lần.

"Đừng... ha... trêu... ah..."

"Em xem, đã ướt như thế này" - Nàng đạt đến cao trào, d*m thủy theo đó trào ra, chảy dọc theo phần cằm của của cô. Bạch Diệp hút một hơi thật dài, như muốn hút cạn sinh khí của Linh Lan. Nàng qua cơn say tình đầu tiên nằm thở dốc, trên người phủ một tầng mồ hôi mỏng.

Bạch Diệp chống tay leo lên chỗ Linh Lan đang ngồi, nắm lấy cằm nàng trao một nụ hôn sâu, để cho nàng nếm chính vị của mình. - "Ngon không?"

Linh Lan không trả lời, chỉ "Ưm, a" trong cổ họng.

Dường như Bạch Diệp cảm thấy chưa đã cơn thèm, cô đỡ nàng quỳ trên thảm mềm, phần bụng đặt ngang đùi cô. Cô ác ý vỗ một cái thật đau vào cánh mông mềm mại của Linh Lan, sau đấy lại xoa bóp. Cô cứ vừa đánh vừa xoa như thế nhiều cái liền, khiến hai cánh mông của nàng vừa sưng vừa đỏ. Phạt nàng vì lúc nãy khồn chịu cầu xin cô. Giữa cơn đau rát ấy, một luồng kɧoáı ©ảʍ nhen nhóm trong lòng Linh Lan. Nàng vừa vui sướиɠ vừa đau đớn, ngoan ngoãn để Bạch Diệp chà đạp.

Rất nhanh sau đó, Bạch Diệp lại mò đến hang động mê hoặc vừa trải qua cơn kí©ɧ ŧìиɧ kia, không nói không rằng đưa một ngón tay của mình vào. Hang động ẩm ướt nhờ chiếc lưỡi ban nãy mà trơn tuột hơn nhiều, đòi hỏi Bạch Diệp đưa thêm ngón tay thứ hai, thứ ba vô. Miệng nhỏ tham lam mυ'ŧ chặt ngón tay Bạch Diệp, mỗi lần cô chạm vào điểm G thì nơi ấy lại mυ'ŧ chặt thêm một chút.

Bạch Diệp kỹ thuật rất tốt, khi thì cô ra vào chậm rãi, khi lại tăng tốc khiến Linh Lan chịu không nổi, nhiều lần trượt khỏi chân cô. Âm thanh d*m mỹ vang lên ngày càng rõ ràng và dày đặt, ai đi ngang đây đều đỏ mặt ngượng ngùng. Bạch Diệp hôn lên tấm lưng trần lấp loáng ánh nước, không quên để những những dấu hôn đầy mùi tình d*c.

Cơn kí©ɧ ŧìиɧ qua đi, Linh Lan nằm trong vòng tay Bạch Diệp thở dốc. Làn da trắng của nàng phủ một màu hồng nhàn nhạt, khắp người đầy dấu vết ái muội. Bạch Diệp no say vuốt ve tóc nàng. Bạch Diệp cảm thấy hơi khát, cô uống một ly nước cam mát lành, không quên đút cho Linh Lan bằng miệng của mình. Nước cam tràn qua khóe miệng nàng đều được cô liếʍ sạch, không thừa một giọt nào. Trên dưới Linh Lan đều được cô chăm sóc tận tình.

Đợi Linh Lan ổn định liền bế thốc nàng lên. Nàng la oai oái vì không mặc gì.

"Đồ ướt cả rồi, để tôi mang em đi tắm" - Bạch Diệp rất galang nói. Cô đỡ lấy mông nàng, còn bờ ngực ngon ngọt kia đập thẳng vào mặt. Chúng đung đưa lên xuống mỗi bước cô đi. Lại thèm "ăn" nữa rồi.

"Thả tôi xuống, tôi choàng khăn" - Linh Lan muốn giãy ra, nhặt áo choàng tắm dưới đất khoác vào nhưng Bạch Diệp xấu xa thẳng chân đẩy nó xuống hồ. Chiếc khăn tắm trắng tinh cùng hai mảnh bikini đỏ trôi lềnh bềnh giữa hồ. Linh Lan xấu hổ vùi mặt vào vai Bạch Diệp, còn Bạch Diệp xấu xa muốn phạt mèo hư liền đánh vài cái chát chát chát vào mông nàng.

Hai người nhanh chóng tắm lại để tránh cảm lạnh. Sau khi dùng cơm tối thì lẳng lặng ôm nhau ngủ. Một ngày cuối tuần cứ thế lại trôi.