Editor:mai
Đợi từng đợt tϊиɧ ɖϊ©h͙ tinh túy trút vào tử ©υиɠ, Tạ Uyển Nhiên nằm trên giường hưởng thụ dư vị đợt vui sứng vừa rồi, đầu ngón tay cũng không muốn dic chuyển. Khóe miệng hé mở hương vị đàn hương tỏa ra từ mồ hôi nhỏ giọt bộ dạng câu nhân không lời tả hết, đại gia hỏa của Lục Dữ đã mềm nhũn bên trong nhịn không được đẩy đẩy, ép lên người nữ nhân hôn cô.
"a. . . Chán ghét. . . em thật là nặng quá đi. " Tạ Uyển Nhiên mơ hồ không rõ mà oán giận, miệng nhỏ bị môi thiếu niên ấm áp ngậm vào quấn quýt liên hồi, buộc cô phải nuốt nước miếng của mình.
Lục Dữ một bên cười một bên ôm lấy nữ nhân, một cái xoay người biến thành nữ trên nam dưới, Tạ Uyển Nhiên mềm nhũn nằm úp sấp ở trên người hắn, cái tên vô lại kia lại ở bên trong không rút ra.
"em đi ra ngoài đi mà. . . " Tạ Uyển Nhiên nhẹ nhàng chống lên ngực lớn của hắn, mới vừa nói xong,lại cảm thấy thứ mềm oặt trong cơ thể đang chậm rãi thay đổi hình dáng bắt đầu ngóc đầu dậy.
Tạ Uyển Nhiên sợ đến nỗi một cử động nhỏ cũng không dám, lắp bắp hỏi: "em , em tại sao lại. . . "
Lục Dữ vô tội nhìn cô: "em cũng không có biện pháp, nó vừa gặp cô giáo liền hưng phấn. . . " nói xong còn ác liệt mà ddaayat đẩy vào bên trong, côn ŧᏂịŧ to dài đỉnh vào đúng hoa huyệt, đâm cho Tạ Uyển Nhiên chút nữa không hít thở được hơi.
". . . Lưu manh. " Tạ Uyển Nhiên khuôn mặt hồng hồng trừng hắn, ngẩng đầu cắn vào cằm hắn, vừa cắm vừa gặp lại có chút hương vị , thuận theo làn da sáng bóng một đường gặm xuống yết hầu của hắn, đầu lưỡi trượt qua lại ở chỗ nhỗ lên giữa cổ, dẫn tới một trận rung động ở ổ họng hắn.
Tạ Uyển Nhiên nổi lên hứng thú, nhổm cả thân trên , cúi đầu hôn lên xương quai xanh của hắn. Dáng người của hắn trên dưới rất cân xứng rắn chắn, còn tráng kiệt hơn Tô Hưởng một chút,nhưng những bắp thịt lại không quá phát triển, đường nét rõ ràng lưu loát mạnh mẽ, Tạ Uyển Nhiên vừa liếʍ láp xương quai xanh của hắn vừa vươn tay xoa hai khoanh ngực dày rộng cứng rắn. Đầu ngón tay non mềm men theo đường nét khiêu gợi phác họa lại từng chút một, phảng phất từng chút từng chút lửa nhỏ được châm từ đầu ngón tay cô, Lục Dữ thở hổn hển, đôi tay bắt lấy mông lớn béo mập của cô dùng lực mạnh xoa nắn.
Tạ Uyển Nhiên cúi người hôn lên đầṳ ѵú của hắn, hai đầu đá nhỏ màu nâu nhạt dưới đầu lưỡi trơn trượt của cô, thiếu niên nhịn không được thẳng lưng một nhát, đem nữ nhân đỉnh tới phát run.
"Không được nhúc nhích! " Tạ Uyển Nhiên hờn dỗi liếc hắn , lại tiếp tục đùa bỡn hai đầu hạt đáng yêu. Bầu ngực sữa của nữ nhân lung lay rung động, hai hạt anh đào quét nhẹ vỗ về lên cơ bụng của thiếu niên, vì vậy lại mang theo một mảng tê dại.
cổ họng Lục Dữ giật giật,cuối cùng vẫn không nghe theo lời của giáo viên, đem mông lớn của nữ nhân nhấc lên cao , bắt đầu giơ thắt lưng lên một cung độ nhỏ, Tạ Uyển Nhiên bị hắn nhấp như thế , răng sắp mềm ra rồi, một bên thở gấp một bên vương tay muốn véo lên bụng của hắn, ai biết cơ bụng 8 múi rõ ràng muốn véo cũng véo không được , cô tức giận cào hắn mấy nhát , thành công tạo ra cho hắn mấy nét dấu ấn.
Mấy vết cào đối với Lục Dữ mà nói không ngứa không đau, giường như mèo nhỏ làm nũng bướng bỉnh làm hắn càng thêm hưng phấn càng dùng lực va chạm, Tạ Uyển Nhiên cưỡi trên người hắn nhịn không được uyển chuyển ngâm nga, tính khí rong ruổi ở trong cô, làm cô cảm thấy cô chính là cái cối, Lục Dữ là cái chày, không ngừng bị đào ngoáy giã đập , nhưng hết lần này tới lần khác lại rất thoải mái .
"á ~ ân a ~em , em có mệt không a. . . " nữ nhân mềm nhũn hỏi, hình như có trách cứ lại tựa như đang câu dẫn.
"Không mệt . . . Không mệt chút nào, chết ở trên người cô em đều nguyện ý . " thiếu niên dốc hết sức đ.ị.t cô, dâʍ ŧᏂủy̠ cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ mới đút vào trước đó không lâu hòa quyện vào nhau chảy ra ngoài, hai túi ngọc bên ngoài bị tưới tới ẩm ướt một mảng lớn.
Cái tư thế này thật sự là quá sâu, mỗi một lần nhấp vào đều có thể nhìn thấy vùng bụng dưới của nữ nhân lồi lên một cây côn ŧᏂịŧ, Lục Dữ nhìn thấy hai mắt phát quang, tự tay đặt lên chỗ đó xoa nắn vỗ về.
"á đừng vỗ nơi đó! " Tạ Uyển Nhiên một tiếng thét chói tai, nhưng không kịp rồi, đè ép cùng đâm chọc cùng nhau hoạt động, một dải ánh sáng hiện lên trong não hải của cô, cao trào sét đánh như bão táp ập tới, dòng diện làm linh hồn nhỏ bé của cô sắp bay lên rồi.
Thời điểm Tạ Uyển Nhiên tỉnh lại đã nằm bò trên giường bị nam nhân đ.ị.t từ đằng sau, hung khí dữ tợn to lớn quấn lấy hoa huyệt mềm mại , hoa nhỏ làm sao có thể chịu được đối đãi thô bạo như vây, sớm đã khóc lóc khép chặt lại, nước nhỏ từng giọt từng giọt chảy xuống, làm giường đơn ướt một mảnh.
"á a ~ thật, thật sâu. . . " Tạ Uyển Nhiên bị đâm tới lung lay sắp đổ ,côn ŧᏂịŧ to cứng rắn nóng bỏng mỗi lần đỉnh đều vào thăm hỏi tử ©υиɠ,giữ lấy triệt để như vậy làm xương cụt của cô cũng tê dại.
"Hô, hô, cô , cô giáo bên trong thật chặt. . . Thật thoải mái. . . " Lục Dữ một bên cần cù chọc ngoáy, một bên dùng lực tách hai quả mông lớn ra , hắn lại nghĩ lại cảm giác sung sướиɠ tuyệt vời của lần trước tiến vào, nuốt một ngụm nước bọt,thầm nghĩ muốn sau khi trở về lại nếm thử hương vị của nó.
"Ô ~ trướng quá sắp hỏng rồi á á ~ "âm thanh kiều mị làm tính khí của thiếu niên hung dữ sưng to, cho dù đã được hóa giải bên trong hoa huyệt, nhưng vẫn không khắc chế được mà nổi lên ý định muốn đ.ị.t hỏng cô.
Lục Dữ đem một bắp đùi Tạ Uyển Nhiên nâng lên , đổi phương hướng đút vào mật huyệt, thở hổn hển nói: "cô giáo , học sinh thật muốn đem người đ.ị.t hư luôn. . ."
Gương mặt nữ nhân đỏ ửng như say rượu, vây nhiễm ra màu sắc ham muốn, đối với tư thế này làm địa phương kia khích thích có chỗ không giống nhau, lúc này cô không nói được lời nào, chỉ có thể phát ra âm thanh rêи ɾỉ, toàn bộ đều đi hưởng thụ trận thịnh yến nhục thịt này.
" cô , cô giáo . . Rất thích người. . . "mắt thiếu niên đỏ ngầu, từng chút từng chút đem tình yêu của mình thông qua giao hợp truyền cho đối phương,tình cảm trong lòng sắp vượt rào chạy ra ngoài làm hắn chỉ có thể dùng cách này phát tiết ra , tiểu huyệt kiều nộn mềm mại lần nữa bị hành hạ tới sưng đỏ bất kham, hắn cứng rắn khuấy động chỗ mềm mại của cô, phảng phất như đá cùng nước đang ngầm đọ sức , như gió với đồi núi triền miên không dứt.