Bí Mật Ở Phòng Y Tế

Chương 41 làm chết cô

Editor:mai

"cô giáo à , cô thật ngọt quá đi. . ."tiếng nỉ non của thiếu niên làm hòa tan toàn bộ cơ thể Tạ Uyển Nhiên, dưới sự liếm hôn lưu luyến ấm áp của đầu lưỡi, cô cảm thấy bản thân giường như đã hóa thành một vũng nước, bị môi lưỡi hắn khuấy động như vậy, lan ra từng tầng sóng nhộn nhạo.

"Ân a. . . " Tạ Uyển Nhiên cảm giác như mình là trân bảo được hắn yêu thương trân quý trong lòng bàn tay, từng chút từng chút nhẹ nhàng âu yếm mát xa, mỗi giọt mật trôi ra đều được hắn cuốn hết vào miệng, đầu  lưỡi liều chết quấn quýt với miệng huyệt, hoa hạch bên trên cũng chưa từng bị quên, hoặc liếm hoặc hấp, toàn bộ hoa huyệt được hắn hấp liếm từ ngoài vào trong.

"Ô. . . Từ bỏ. . . "khóe mắt nữ nhân treo lên mấy giọt lệ châu, hòn le bị kích thích làm cô nổi lên từng trận muốn đi tiểu, mũi chân co quắp lại, hoa huyệt co rút liên hồi , rốt cuộc lại một lần dưới sự liếm hút của thiếu niên , dâm dịch cứ thế phun ra ngoài, tưới ướt hết cằm của hắn.

Tạ Uyển Nhiên thở từng ngụm từng ngụm,đầu lưỡi Lục Dữ càng ngày càng lợi hại, không lâu trước đây hắn còn không tìm được cửa động, giờ này cư nhiên lại có thể dễ dàng chơi đùa cô tới dục tiên dục tử như vậy.

Đang miên mang suy nghĩ , Lục Dữ đã đem hai chân ngọc của nữ nhân quấn quanh hông, cự long kinh người để trước miệng huyệt từng chút chen vào bên trong. Tạ Uyển Nhiên vừa mới phục hồi tinh thần đã bị đâm vào run lên, quy đầu to lớn bổ vào dũng đạo căng mịn, gân xanh giao thoa nhô ra nghiền  qua mỗi một tấc thịt non, không giống như vừa nãy rất hoan nghênh ngón tay, đối với gia hỏa khổng lồ này mật huyệt theo bản năng khước từ, đè ép.

"Vừa mới bị cắm qua còn kẹp chắc như vậy ? " Lục Dữ cắn răng đỉnh vào trong , ngón tay đè lên trân  châu kích thích cảm quan của cô.

Vì vậy Tạ Uyển Nhiên run run một cái, đã bị côn thịt lớn cắm tới tận cùng, nhát cắm này làm cô lập tức tiết ra, giương cái miệng nhỏ nhưng không rên lên âm thanh nào.

Lục Dữ hơi chậm lại, bắt đầu nhổ ra bên ngoài, rút đến còn sót lại đầu ở bên trong, lại tàn nhẫn đút vào , được cả côn thịt cắm vào kích thích Tạ Uyển Nhiên hét lên, chân thon dài không tự chủ đạp len trước , cơ thể lui về phía sau, cái đâm ấy phảng phất muốn đâm cô như cực hình làm cô muốn chạy trốn.

Lục Dữ giữ  lấy cô,  hai tay bóp eo thon của cô, tựa như nổi điên đâm vào  bên trong,côn thịt lớn hung tợn đào lấy thịt non, đem dâm thủy khuấy thành bọt mép, bụng dưới bằng phẳng cũng bị hung vật đáng sợ làm nhô lên, Lục Dữ bắt lại tay của cô cho lên trên, thở gấp nói: " cô giáo à, cô sờ con cặc lớn của em xem."

Tạ Uyển Nhiên nào có thể đấu được với hắn, tay nhỏ bị hắn kéo tới bụng, cảm nhận mỗi nhát đút vào bụng lại nhô lên, vui sướng thi nhau tới, đem cô xe ra từng mảnh nhỏ  , quân lính trong đôi quân lí trí tan rã,  yêu kiều khóc không thành tiếng, sóng lớn tình dục đưa cô nâng lên lại hạ xuống, cho tới khi đi tới đỉnh điểm.

Quy đầu to lớn sớm đã cắm vào tử cung, quy cạnh cùng cửa cung cọ sát lẫn nhau, trong lúc nữ nhân cao trào dâm dịch cọ rửa đỉnh quy đầu, nhưng vẫn chưa đủ, hắn muốn nhìn ngắm cô dưới thân hắn hòa tan, thẳng tới khi kiệt sức, thẳng tới khi hồn lìa khỏi xác.

" cô giáo có thích em đ.ị.t cô như vậy không?"thiếu niên thở hổn hển qua quýt hôn mặt của cô.

"Nha nha ~~ thích, thích ~~ a " nữ nhân bị hắn giam trên giường thao cắm mãnh liệt, cơ thể xóc nảy run run như một chiếc thuyền nhỏ trong bão táp .

" đ.ị.t chết cô có được không ạ?"tình dục đánh tan lý trí thiếu niên, nói ra những lời hạ lưu nhất.

"a được~ làm, địt chết cô" nữ nhân tinh tế thét chói tai, quá mức kích thích vui vẻ làm ngón chân cô đều co gập lại.

Thiếu niên bị lời cô làm mắt càng đỏ hơn,cắn chặt răng dùng sức đâm vào bên trong hận không thể đem hai túi tôn tử đồng thời nhét vào trong. Con cặc lớn bạch bạch bạch cắm rút phảng phất vĩnh viễn không biết mệt mỏi .âm thanh nữ nhân phát ra càng mềm dẻo, như đường như mật rót vào tai thiếu niên, tính khí kết hợp với tính khí là điều tuyệt vời như vậy, quanh mình hết thảy đều đã mờ nhạt, hai người chỉ nhớ rõ cơ thể quấn quýt cùng linh hồn va chạm,  tình dục sóng triều mãnh liệt sôi trào , đem vạn vật thôn phệ hầu như không còn.