Edit:mai
Hai cây hung khí đáng sợ phảng phất không có lúc mệt mỏi, gân xanh trên đầu căn nghiền qua mỗi một tấc cách động, miệng tử ©υиɠ không biết bị xỏ xuyên qua bao nhiêu lần, qυყ đầυ to lớn ngiêm khắc đánh vào chỗ sâu nhất của cơ thể, bị làm không có điểm cuối cùng làm cho linh hồn của nữ nhân xuất ra cũng không còn sức kêu thành tiếng, thân thể mềm nhũn ngã vào l*иg ngực nam sinh , hai người mới đồng nhất đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng bắn vào nơi sâu nhất trong hang động.
Tạ Uyển Nhiên nằm mơ, mơ thấy chú chó lông vàng tên Cầu Cầu trước đây cô nuôi, cô tắm táp cho Cầu Cầu, còn đặc biệt cho nó ngủ trên giường, Cầu Cầu rất vui vẻ. Nhào lên người cô liếʍ láp một hồi , nháo loạn làm quần áo của cô đều mở ra, Cầu Cầu rất tò mò, lại gần ngực cô ngửi tới ngửi lui,khi Cầu Cầu ngửi tới đầṳ ѵú cô lại liếʍ một chút,Tạ Uyển Nhiên duyên dáng mở miệng trách mắng: " Cầu Cầu , sao mày lại liếʍ đầṳ ѵú của chủ nhân?"
Cầu Cầu có thể nghe không hiểu, cảm thấy thứ này mềm nhũn khẩu vị cũng rất tốt , đầu lưỡi ấm áp mềm mại nghiền ép đầṳ ѵú , liếʍ qua liếʍ lại vài cái núʍ ѵú nhỏ đã ngạnh lên hiện trên vòng thủy quang lấp lánh. Từng trận tê dại từ ngực truyền ra, Tạ Uyển Nhiên ngã xuống giường không ngừng thở gấp.
Bầu vυ' đang bị Cầu Cầu ngậm mυ'ŧ , không biết phải làm sao , Tạ Uyển Nhiên cảm thấy hạ thân có khác lạ , cúi đầu nhìn xuống, sao lại có một chú Cầu Cầu nữa?chú Cầu Cầu phía sau này đem quần cô lột xuống , đầu chó chen vào giữa chân, mũi ướt nhẹp không ngừng ngửi loạn, làm hai đùi ngọc non mềm truyền tới từng đợt ngứa ngáy.
"Ha ha ~~ không cho phép ngửi thấy nơi đó ~ Cầu Cầu ~~" Tạ Uyển Nhiên cười duyên đẩy đầu chú chó.
Cầu Cầu này thật không nghe lời , chủ nhân nói không được nhưng vẫn làm, rất nhanh liền ngửi tới âʍ ɦộ tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ không chút vải vóc, ây chỗ này thật là thơm, nó cẩn thận vươn lưỡi liếʍ một chút, ừm , thật ngọt . Cẩu Cẩu vui sướиɠ liếʍ nhanh hơn, mặt lưỡi xù xì ma sát vào hoa hộ béo mập , không ngừng đỉnh vào tiểu trân châu . điện lưu từ đầu lưỡi không ngừng truyền ra, Tạ Uyển Nhiên nhịn không được dạng chân khát vọng càng nhiều.
Hai chú Cầu Cầu đều rất chăm chú liếʍ láp cơ thể chủ nhân , một chú đem bầu ngực lật qua lật lại liếʍ hút, một chú đem dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra từ tiểu huyệt chủ nhân hút sạch,Tạ Uyển Nhiên lúc đầu còn yêu kiều oán trách biến thành âm thanh rêи ɾỉ, rên lên từng trận từng trận . lúc này, chú Cầu Cầu phía dưới bò dậy , đem xúc xích đã cứng rắn ngẩng cao đầu đặt trên miệng huyệt, liếʍ môi nói: "Chủ nhân, Cầu Cầu muốn làm huyệt của ngươi rồi."
Tạ Uyển Nhiên chợt tỉnh lại, hạ thể một cây nóng bỏng cứng rắn đang chậm rãi đút vào, cô vô ý thức nói: "Cầu Cầu? "
Ngực truyền tới một âm trầm thanh âm: "Cầu Cầu là ai? "
Tạ Uyển Nhiên cúi đầu nhìn, Tô Hưởng đang ngậm một bầu vυ' của cô, sắc mặt vô cùng khó coi nhìn cô chằm chằm, còn chưa kịp trả lời, dưới thân liền bị hung hăng đỉnh vào, trong nháy mắt cơ thể cô liền mềm nhũn.
"Lão sư, Cầu Cầu là ai? " Lục Dữ cũng không vui hỏi, đồng thời dưới thân tăng thêm tốc độ, có lực làm tiểu huyệt nữ nhân.
"Ân ~ ân a ~ đụng nhẹ ~~ Cầu Cầu, Cầu Cầu là. . . Ân a ~~" Tạ Uyển Nhiên bị mãnh liệt đút vào đỉnh tới nói cũng nói không ra lời, hai gò má nhiễm đỏ ửng, cái miệng nhỏ nhắn mở gấp rút hô hấp.
"Là ai? " Tô Hưởng cắn lấy bầu sữa của cô , tay lại vói tới chỗ cô cùng Lục Dữ giao hợp tiểu châu nghiêm khắc vặn một nhát.
"Nha là, là cẩu của ta. . . " Tạ Uyển Nhiên bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đột nhiên như thế hét ầm lên, lần này Tô Hưởng suýt chút nữa hại cô không nhịn được.
Nghe được Tạ Uyển Nhiên trả lời, hai người lúc này mới hài lòng, Tô Hưởng đối với Lục Dữ nháy mắt, Lục Dữ hiểu rõ mà đem côn ŧᏂịŧ rút ra đổi Tô Hưởng đi vào.
Tô Hưởng tính khí so với Lục Dữ to hơn một chút, thời điểm đi vào chống đỡ Tạ Uyển Nhiên lại kêu, hắn buồn cười hôn nhẹ miệng của nàng: "Làm nhiều lần như vậy còn chưa quen được? "
Tạ Uyển Nhiên bỉu môi: "Ai bảo ngươi lớn như vậy. . . "
Sau lưng Lục Dữ mất hứng, liền đem thân gậy còn dính dịch nhờn đặt trên tiểu cúc hoa màu mỡ đồn biện, mắt nhìn tiểu cúc hoa từng chút từng chút ăn côn ŧᏂịŧ.
Lần này Tạ Uyển Nhiên muốn khóc cũng khóc không được, tối hôm qua hậu huyệt mới bị khai bao hôm nay còn ẩm ẩm đau, mặc dù có dâʍ ŧᏂủy̠ bôi trơn, nhưng vẫn rất cận lực. Bị nam sinh dọn dẹp sạch sẽ rồi lại chứa trần ngập dâʍ ɖị©ɧ, dương cụ cực đại dữ tợn đang từng chút ăn mòn hậu huyệt mềm mại của cô, bụng dưới chướng đến đáng sợ làm cô hoài nghi bản thân bị xuyên thủng. Cuối cùng, hung khí dữ tợn kia đã hoàn toàn đi vào thung đạo , thanh tịnh chỉ phút chốc liền tiến công không chút lưu tình.
"Ô. . . Quá, quá. . . Không muốn. . . sẽ hư. . . " Tạ Uyển Nhiên hoảng sợ quát lên, nhưng mà nam sinh như không nghe lời của nàng, một trước một sau như trước phối hợp thiên y vô phùng.
Trong tiểu huyệt mềm dẻo ấm ấp làm người ta thoải mái tới nỗi chân lông cũng dãn ra , hạ thân trướng tới phát đau cư nhiên dễ dàng được an ủi đến vui vẻ, cũng không muốn rời xa chỗ sâu nhất trong cơ thể cô.
Tạ Uyển Nhiên bị ȶᏂασ nheo mắt lại, giọt nước mắt lại một lần nữa từ khóe mắt chảy xuống, tiếng rêи ɾỉ từ trong miệng nàng tràn ra, có thể cô trời sinh nên cần có hai nam nhân ngoại tộc, như vậy vượt qua tính giao lẽ thường dĩ nhiên như trước có thểmang đến cho cô vui vẻ.
Tô Hưởng cúi đầu, mυ'ŧ bờ môi cô cực kỳ yêu thương quấn quít nhau, tiểu mỹ nhân chủ động nhả ra đầu lưỡi cùng hắn chơi đùa,lệnh hô hấp của hắn thiêm thêm vài phần gấp gáp.
Mà Lục Dữ thì lại lần nữa đưa tay đến chỗ giao hợp dưới hạ thể, ở tiểu trân châu sưng đỏ trằn chọc xay nghiền thậm chí dùng móng tay quát cọ, Tạ Uyển Nhiên rất nhanh phát ra tiếng thét gào trong cổ họng, không ngăn được cánh tay sắt của hắn, đáng tiếc nữ nhân khí lực quá mức gầy yếu, căn bản mảy may không nhúc nhích được nam sinh . Tạ Uyển Nhiên muốn kêu, miệng lại bị Tô Hưởng ngăn chặn, thân thể trần trụi mềm mại bị hai cỗ nóng bỏng nam thể kẹp quá chặt chẽ,dưới cường độ kí©ɧ ŧɧí©ɧ cao như vậy,không có mất một lúc tiểu nữ nhân liền run rẩy tiết ra hai cổ dịch thể.
Nướ© ŧıểυ cùng dâʍ ɖị©ɧ hỗn hợp phun đầy chỗ dây dưa của ba người ,Tạ Uyển Nhiên quả thực muốn ngất đi, cô đây đã là lần thứ mấy bị tiểu? Lần này vẫn là ngay trước hai người! Cũng chính bởi vì vậy, hai tên nam sinh đều cảm thấy không có gì lớn, đồng thời còn cảm thấy rất tự hào, xem, nữ nhân của chúng ta bị chúng ta làm tới đi tiểu , sau đó càng thêm hăng say mà làm lại nhiều lần bắt đầu Tạ Uyển Nhiên tới.
Mùi vị tìиɧ ɖu͙© nồng nặc tràn ngập cả căn phòng, trên cơ thể nữ nhân mỗi một tấc cũng không bị buông tha, cô cảm giác bản thân triệt để bị hai người chiếm giữ, chút lưu giữ cũng không còn .nam sinh mê luyến mà thay phiên trước sau thao làm tiểu huyệt cùng hậu huyệt, như cơn lốc tình ái đem nữ nhân cắn nuốt một mảnh cũng không còn.
Lại lần nữa ngất đi, Tạ Uyển Nhiên cảm giác chân mình không khép lại được.
😊😊😊
Thứ lỗi cho e vì đã bỏ bê mấy hôm trộm lười hihi
Đọc truyện vui vẻ nạ