Editor:mai
" khụ khụ khụ!"Tạ Uyển Nhiên ho đều ho ra nước mắt, tϊиɧ ŧяùиɠ màu trắng theo khóe miệng chảy xuống cằm từ cằm chảy xuống dưới, dáng vẻ ủy khuất rưng rưng khiến cho cổ họng Lục Dữ lại căng lên.
" cô giáo không sao chứ?" hắn nhanh chóng lấy khăn tay giúp cô lau khóe miệng, nhìn cô nuốt tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình, hạ thân không chịu thua kém lại nhanh chóng ngẩng đầu dậy.
Tạ Uyển Nhiên thật vất vả mới ngừng ho khan, lại ừ a a rêи ɾỉ,cực hạn kɧoáı ©ảʍ ở hậu huyệt làm cô không thể bỏ qua nó, du͙© vọиɠ tăng cao nhuộm người cô thành hồng nhạt hết sức mê người, phảng phất như búp bê nhỏ mặc cho người khác chơi đùa.
Chẳng phải là mặc cho người đùa bỡn sao? nhãn thần mê ly, kiều nhan ửng đỏ,miệng nhỏ tràn ra hương mật, không chỗ nào không làm người khác thấy không yêu kiều dụ hoặc, tựa như đang ám chỉ: nhanh lại đây , chơi đùa ta đi~~
Lục Dữ một bên vuốt bầu vυ' của nàng một bên đỏ mắt nhìn chằm chằm chô Tô Hưởng và Tạ Uyển Nhiên giao hợp, âm thanh thô suyễn hỏi: " sao mày còn chưa xong?"
Tô Hưởng nhìn lão nhị cứng rắn kia của hắn , biết hắn ta đang thèm muốn, miệng hắn câu lên , tà tà nói: "Gấp làm gì? Phía trước không phải còn có một cái động sao? "
Lục Dữ ngẩn người, không hiểu ý tứ của hắn, Tô Hưởng bị thằng ngốc này chọc cười, xuy một tiếng, đem hai tay Tạ Uyển Nhiên kéo về phía sau, làm cho thân thể của cô đứng lên, sau đó để Lục Dữ đỡ lấy, ôm lấy hai đùi ngọc của cô , liền thành tư thế bế xi tiểu , hắn liếʍ môi cười nói: "bây giờ biết làm thế nào chưa?"
Một cỗ máu nóng xông lêи đỉиɦ đầu Lục Dữ, giờ hắn có ngốc thế nào đi nữa cũng biết làm thế nào. Nữ nhân đùi ngọc rộng mở, huyệt thịt mê người còn đang nhỏ nước lộ ra trước mắt hắn. Hắn ta không chút do dự , đỡ lấy dươиɠ ѵậŧ, nhắm ngay động tiêu hồn từng nấc từng nấc tiến vào.
Lục Dữ mới đi vào một phần ba liền hít vào ngụm khí lạnh, cách một tầng màng mỏng, hắn có thể cảm nhận được dươиɠ ѵậŧ của Tô Hưởng!Hiển nhiên, Tô Hưởng cũng cảm nhận được, đồng dạng hắn cũng hoàn toàn bị cảm giác mới lạ này hấp dẫn, hơi cúi xuống Lục Dữ nhanh chóng cắm vào.
Lục Dữ nuốt nước miếng một cái, tiếp tục cắm vào trong , càng cắm da đầu hắn càng tê dại, tiểu huyệt căng mịn như vô số miệng nhỏ hút lấy khí cụ của hắn làm hắn sướиɠ tới tận xương cụt, mà Tô Hưởng ở bên kia đút vào mang theo xúc động làm hắn mở ra một cánh cửa thế giới mới!hắn không thể nhẫn nhịn được nữa, bắt đầu theo tần suất của Tô Hưởng luận động, Tô Hưởng ra hắn vào , hai người một ra một vào vừa vặn giao thoa, phối hợp không gì sánh được.
Mà loại kɧoáı ©ảʍ như hủy diệt này làm cho Tạ Uyển Nhiên gần như tan vỡ, hai miệng nhỏ trước sau đều bị lấp đầy, cô chua từng chịu đựng loại xâm phạm như vậy, nước mắt rơi đầy mặt, không ngừng cựa quậy khước từ, nhưng hai tên nam sinh này giờ đây đâu quản cô nói không muốn hay không?một người chế trụ đùi ngọc , một người ôm lấy eo cô, đồng thời tăng nhanh tốc độ, nghiêm khắc thao làm hai miệng nhỏ . nam sinh sức lực kinh người, trước sau hai cây côn ŧᏂịŧ đồng thời như cơ khí vô tình điên cuồng ra vào, tùy ý nữ nhân cuồng phong khóc thét.
"Nha không cần, từ bỏ! Sẽ chết ô " Tạ Uyển Nhiên vừa khóc lại kêu, bình thường mắt to quyến rũ lúc này tràn đầy nước mắt, gương mặt Hồng lại thêm vài phần nhan sắc, cánh môi non mềm lúc mở lúc đóng phun ra lời cầu xin cùng khóc thảm. Lục Dữ nhịn không được, cúi đầu bắt lấy miệng anh đào khuấy động một phen, hôn Tạ Uyển Nhiên không còn khí lực mở miệng, nằm sấp trên người hắn nặng nề thở dốc.
Trong phòng tiếng va chạm cùng tiếng nước miên man bất tận, gương mặt nữ nhân bất minh sở dĩ mà liếʍ l*иg ngực nam sinh, cánh môi anh đào vang lên những giai điệu mê hoặc lòng người . vốn đã uống say sau đó lại bị thao làm mãnh liệt làm cô thần trí không rõ, trên cơ thể mềm mại trải rộng những vệt đỏ lớn nhỏ,cửa hộ mở lớn bị hai cây dươиɠ ѵậŧ kinh người xâm chiếm , cơ thể xích͙ ɭõa trắng nõn bị bàn tay to lớn trơn mớt từng tấc không bỏ sót chỗ nào, kɧoáı ©ảʍ như hủy diệt làm cô nói không ra là thoải mái hay đau đớn, Tạ Uyển Nhiên ngửa đầu hít thở, cổ thiên nga trắng nõn xinh đẹp bị Lục Dữ gặm cắn từ trên xuống dưới . mà Tô Hưởng lưu lại ấn ký trên bả vai cô nàng, vì cô mà tăng thêm mấy phần mỹ cảm.
" có thích bị hai người bọn em kẹp như vầy hay không?" Tô Hưởng sát lại tai cô sắc dục liếʍ láp .
Tạ Uyển Nhiên run run một cái, theo bản năng đáp lại: "Ân a ~ vui, thích. . . "
"Thực sự là thiếu làm mà. . . " Tô Hưởng cười nhẹ, "chính là thích cô lẳиɠ ɭơ như vậy. " sau đó chợt tăng nhanh tốc độ, Lục Dữ cũng lập tức đuổi kịp.