Editor:mai
Sắc mặt Tạ Uyển Nhiên đỏ bừng, giữa lông mày hòa hợp men say, đem hai bầu sữa mềm mại dúi vào miệng Lục Dữ. Lục Dữ sợ ngây người, đang muốn ngăn cản cô, miệng má ra lời chưa kịp nói , đã bị nhét một núʍ ѵú nhỏ vào, hắn theo bản năng ngậm lấy , liền nghe thấy tiếng rêи ɾỉ của Tạ Uyển Nhiên.
"Dùng chút lực nha ~ ăn vυ' cô giáo không ngon sao? " nữ nhân ngoác miệng , bất mãn nói, lại đưa tay cầm lấy bầu vυ' nhét thêm vào.
Đầu lưỡi tiếp xúc với tiểu anh đào nộn nộn, mùi vị tươi đẹp làm Lục Dữ vô thức cắn hai nhát Tạ Uyển Nhiên ừ một tiếngý xuân trên khoé mắt càng đậm. Bị hút vài cái không đã ghiền, cô trực tiếp dạng chân ngồi trên người Lục Dữ , ôm lấy đầu hắn dúi vào ngực, kiều tích tích nói: " cô giáo đút sữa cho em uống nhé!"
Mỹ nhân trước mặt, Lục Dữ đâu còn nhịn được, chui vào giữa thịt vυ' liếʍ mυ'ŧ tấm tắc, đầṳ ѵú trơn mớt càng khát thèm, hắn cắn cả một mảng lớn vào miệng nuốt, hắn một ngụm một ngụm ăn món vô thượng mỹ vị này, một bên đưa tay ấn mông lớn của Tạ Uyển Nhiên vào giữa chân mình.
Thế là lúc Tô Hưởng đem sữa bò ra liền nhìn thấy Tạ Uyển Nhiên bên trên không mặc áo ngồi trên đùi Lục Dữ đút sữa cho hắn uống, Tô Hưởng mặt đều đen , đi nhanh tới kéo cô: "cô giáo cô say rồi, tới uống chút sữa bò . . . "
Tạ Uyển Nhiên nhìn hắn, cố gắng nghĩ ngợi một chút mở một nụ cười thật to: "Ngươi là. . . Tô Hưởng bảo bảo! "
Tô Hưởng khóe miệng giật một cái: " đúng vậy, em là Tô Hưởng bảo bảo, nào uống sữa đi."
Tạ Uyển Nhiên lắc đầu, " cô có sữa mà, em xem, em này vẫn đang uống mà."đưa tay chỉ Lục Dữ vẫn còn ở trước ngực nàng chăm chỉ tác nghiệp.
Tô Hưởng kỳ thực cũng có chút say, thấy Tạ Uyển Nhiên mị thái như vậy, phía dưới hắn từ lâu đã cứng rắn, nhưng vẫn kiên nhẫn dỗ Tạ Uyển Nhiên uống sữa bò giải rượu .
Tạ Uyển Nhiên sau khi say không dễ lừa gạt giống bình thường , cô chu miệng, "Đã nói ta không muốn! " vung tay lên làm sữa đổ hết lên quần Tô Hưởng.
Tô Hưởng có chút không thể nhịn được nữa, đối với Lục Dữ gầm nhẹ: "Lục Dữ!mày đừng mượn cơ hội làm càn, còn không đến giúp một tay!"
Lục Dữ lúc này tiếc nuối không thôi mà ngẩng đầu lên, liếʍ liếʍ miệng hỏi hắn: "Hỗ trợ cái gì? "
Tô Hưởng có chút khó thở, lúc này tay Tạ Uyển Nhiên vươn ra chộp đúng đũng quần của Tô Hưởng, trong miệng nói nhỏ: " trong quần em cũng có sữa! Đều hiện ra rồi này!"
Tô Hưởng vội vàng không kịp chuẩn bị liền bị tóm gọm, côn ŧᏂịŧ vốn đã cứng rắn bị nữ nhân bắt được nắm trong bàn tay nhất thời lại phồng lớn hơn một vòng, Tạ Uyển Nhiên bóp mấy cái nghi ngờ nói: "Vì sao cái này của em lại cứng vậy?"
Tô Hưởng thấp thở hổn hển, khàn giọng nói: " chỗ đàn ông tiết sữa không giống nhau..."
Tạ Uyển Nhiên nghiêng đầu, không hiểu, bắt đầu kéo quần hắn xuống, " cho cô xem có cái gì không giống nha!"
Lúc này cô vẫn ngồi trên đùi Lục Dữ , cánh mông không ngừng vặn vẹo, qυầи иᏂỏ bao lại nơi riêng tư đại gia hỏa của Lục Dữ bị ma sát cứng ngạnh lên rồi , hắn khó chịu mà rên thành tiếng , chuẩn xác đỉnh đỉnh thắt lưng lên nơi mềm mại của cô làm hắn càng cứng hơn,
Tô Hưởng mặc quần vận động, lập tức đã bị Tạ Uyển Nhiên kéo kéo xuống, cự vật dữ tợn nhảy ra đánh vào mặt Tạ Uyển Nhiên, đem cô trong mộng tỉnh ra, lăng lăng nhìn thứ này trước mặt vài giây,sau đó lại vươn tay cầm lấy, lè lưỡi liếʍ liếʍ, âm thanh kiều diễm nói: " hóa ra là cái này hả, cô biết, thứ này là đồ có thể làm cô thoải mái ."
Tia khắc chế cuối cùng của Tô Hưởng cũng đứt đoạn, một tay nhấc Tạ Uyển Nhiên từ người Lục Dữ lên, ném cho Lục Dữ câu " lên Giường" liền ôm mỹ nhân đi nhanh vào phòng ngủ.
(3p chuẩn bị lên sàn)