Bí Mật Ở Phòng Y Tế

Chương 28: Để cô biết thế nào là tiết sớm

Editor:mai

Đêm đó Tô Hưởng ôm Tạ Uyển Nhiên ngủ, chỉ ngủ thôi, không động vào cô chỉ một chút,   Tạ Uyển Nhiên  trong ngực hắn tìm vị trí thoại mái, nhẹ nhàng đem mặt dụi vào lòng hắn, an tâm nhắm mắt.

Sáng ngày thứ hai Tạ Uyển Nhiên là bị sự ấp áp trước ngực gọi tỉnh,nam sinh đang ghé vào ngực cô  ra sức liếʍ láp hai bầu sữa, khóe miệng câu lên, " cô giáo , chào buổi sáng nha."

Tạ Uyển Nhiên  mê man vẫn chưa phản ứng lại, hạ thể đã bị một cây cứng rắn bất chợt chen vào, cô hít một hơi,  lập tức đã bị đam chọc kịch liệt  kí©ɧ ŧɧí©ɧ liên tục mị kêu.

Lúc cô ngủ tiểu huyệt đã bị Tô Hưởng lộng đến nước trơn ướt , vì vậy côn ŧᏂịŧ đột nhiên không làm cô thấy đau đớn chút nào, đâm chọc không mấy cái, cô liền kêu thét cao triều.

Một bên lực hông Tô Hưởng không ngừng thêm lực, một bên cười xấu xa: " cô giáo sáng sớm đặc biệt mẫn cảm, như vậy đã tiết rồi, có tính ra ra sớm không?"

"Ân a ~ ngươi, ngươi mới  ~ sớm tiết ~" Tạ Uyển Nhiên oán trách mà nhìn hắn một cái, hai chân tự giác quấn lấy eo của nam sinh,thoải mái mà hưởng thụ  tình ái sáng sớm.

Tô Hưởng sắc khí mà liếʍ liếʍ môi, đem hai đùi ngọc đè lên phía trước, đem bầu sữa béo mập đè ép tới biến hình đổi dạng, trong miệng lầm bẩm nói: " hôm nay học sinh làm người biết em có ra sớm hay không." sau đó côn ŧᏂịŧ to lớn nhắm ngay ngọc động ướt đẫm hung hẵn cắm làm, qυყ đầυ nháy mắt đυ.ng vỡ miệng tử ©υиɠ đang ngủ say.

Lần này làm Tạ Uyển Nhiên mở miệng thật lâu nhưng vẫn chưa thở lại được, đợi cô tỉnh lại, cao trào theo nhau đuổi tới,kɧoáı ©ảʍ đáng sợ như vậy, hầu như khiến cô không thở nỗi, mắt trợn tròn nhìn trần nhà, nước miếng trong miệng tràn ra, đến âm thanh nửa câu cũng không rên ra được.

Cô cảm giác có chút chóng mặt, hải não xoẹt qua những tia sáng, cơ thể phảng phất bị nguồn điện mãnh liệt ập tới, hoa huyệt không tự chủ được co quắp, đã không cách nào bóp chặt hung vật bên trong, dâʍ ŧᏂủy̠ mất không chế mà ồ ồ chảy ra ngoài, túi tinh của nam sinh bị dâʍ ŧᏂủy̠ nhuộm tới ướt đẫm.

Làm như vậy một lúc lâu, Tô Hưởng thấy Tạ Uyển Nhiên sắp không chịu được, mới giảm dần tốc độ, một bên chậm rãi  cắm rút, một bên thổi khí cho cô. Lúc này Tạ Uyển Nhiên mới chậm rãi hồi phục tinh thần, cô tức giận đánh Tô Hưởng mấy nhát, chợt hắn buông miệng, hầm hừ nói: " muốn chết hửm cô, dùng sức lớn như vậy?"

" không bỏ chút sức sẽ bị cô giáo ghét bỏ" Tô Hưởng đem nước dãi dưới môi cô liếʍ hết, sắc tình mà liếʍ một vòng  quanh miệng cô, đầu lưỡi ling hoạt tiến vào miệng nhỏ khuấy động tới long trời lở đất.

Tạ Uyển Nhiên hai miệng trên dưới đồng thời bị xâm chiếm , căn thịt phía dưới không an phận mà đỉnh tới chỗ thịt mẫn cảm nhất của cô,không nhanh không chậm, đỉnh cho cô nhịn không được ô ô kháng nghị. Tô Hưởng nhìn mặt cô đỏ bừng mắt hàm lệ xuân thoạt nhìn càng đáng yêu, cúi xuống hôn khắp mặt cô một mảnh không sót, dưới thân lại thêm lực, tiểu nữ nhân lại tiên tục gào thét, Từ sự co rút của hoa huyệt cùng với tần xuất  cột nước cọ rửa tiết ra, hắn biết cô đã cao trào rất nhiều lần, hai người xa cách một tuần lễ, hắn nhớ cô tới điên rồi, một đêm đến gọi video với cô làʍ t̠ìиɦ sau đó hắn dùng qυầи ɭóŧ thuận tay lấy đi của cô ôm lấy dươиɠ ѵậŧ sục tiết một lần nữa, sau đó giặt sạch dùng máy sấy sấy khô, cất đi lần sau lại dùng. Hắn không dám nói với Tạ Uyển Nhiên, sợ cô cười hắn. Nhớ nhung rất nhiều ngày, lại lần nữa ôm mỹ nhân trong lòng, làm sao hắn nhịn được đây?bầu không khí ngày hôm qua không thích  hợp, hôm nay sớm tỉnh dậy hắn liền nhịn không được, không đem Tạ Uyển Nhiên ăn từ đầu tới chân làm sao nhịn được đây?

Tô Hưởng làm huyệt không biết mệt mỏi, Tạ Uyển Nhiên ngấn lệ đã đầy mặt, mỗi nhát ©ôи ŧɧịt̠ lớn cắm tới tử ©υиɠ, cô cảm thấy linh hồn nhỏ bé của cô bị đ.ị.t bay khỏi cơ thể rồi, miệng rêи ɾỉ i i a a càng lúc càng yếu ,  đến cuối cùng đã hữu khí vô lực. Một câu sớm tiết dẫn tới điên cuồng cắm làm , muốn làm chết cô,  sớm biết như vậy , cô vạn lần sẽ không nói đùa như thế nữa. Lúc này ước chừng đã được một giờ, Tô Hưởng mới đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào tử ©υиɠ mềm yếu, giằng co lúc lâu mới xuất tinh, mở miệng lớn cũng không nói nên lời, cũng không còn khí lực nghiêng đầu nửa ngủ nửa mê .

Đợi cô tỉnh lại trên người đã sạch sẽ , phòng bếp truyền đến âm thanh va chạm, hương thơm nhè nhẹ bay vào mũi cô,Tạ Uyển Nhiên lười biếng chống người ngồi dậy, hai chân chó chút nhũn, từ từ bò xuống giường, tìm áo sơ mi chùm lên người, đi tới phòng bếp.

Tô Hưởng không quay đầu chỉ nghe thấy tiếng bước chân của nữ nhân, hắn đem thức ăn đã nấu xong đổ vào đĩa, mới quay người lại nói với  Tạ Uyển Nhiên: " đói bụng chưa? Sắp được ăn rồi!"

Vừa nói xong ánh mắt liền tối đi , nữ nhân mặc chiếc áo sơ mi trộng rãi, trước ngực hai điểm nhỏ lộ ra, bên dưới hai đùi ma sát không mặc qυầи иᏂỏ, hai tay hắn chống tường đem  Tạ Uyển Nhiên nhốt vào ngực, thấp khàn giọng nói: " mặc như vậy là muốn câu dẫn em ?vừa rồi vẫn chưa làm cô thoải mái sao?"

Tạ Uyển Nhiên mặt đỏ , oán trách mà đánh  ngực hắn một cái: "Không có  thời điểm nghiêm chỉnh. . . "

Tô Hưởng cười to, cầm tay cô tới bên môi hôn một cái: "cô không phải yêu thích em không nghiêm chỉnh sao?" sau đó không đợi nữ nhân phản kháng đem cô ôm tới bàn cơm " chờ chút, em bưng thức ăn tới."

Tạ Uyển Nhiên là thật đói bụng, không chút rụt rè mà ăn uống, Tô Hưởng ngồi đối diện nhìn miệng nhỏ hồng hồng của cô một miếng tiếp một miếng, cánh môi còn dính chút dầu, không đợi hắn nhắc nhở, đầu lưỡi non nớt đã vươn lên liếʍ hết dầu vào miệng, nữ nhân này,ăn bữa cơm thôi cũng câu người như vậy.

Vì vậy kế tiếp biến thành Tạ Uyển Nhiên ngồi trên đùi Tô Hưởng,miệng trên ăn thức ăn miệng dưới ăn côn ŧᏂịŧ , côn ŧᏂịŧ lớn bạch bạch làm tiểu huyệt, Tô Hưởng còn săn sóc đút thức ăn cho cô, nếu không ăn sẽ bị đỉnh mãnh liệt, tiểu nữ nhân đáng thương chỉ có thể ủy ủy khuất khuất mở miệng ăn thức ăn mà nam sinh gắp , thẳng tới cô la hét không ăn được nữa, nam nhân mới giữ lấy mặt cô ,quay lại hôn một trận, sau  đó ăn liếʍ môi nhỏ nói thức ăn trong miệng cô đặc biệt thơm,  Tạ Uyển Nhiên bị hắn nói không tức giận, chỉ có thể nâng cao mông bị cắm đến toàn thân run rẩy, Tô Hưởng đang làm thoải mái đột nhiên nghe thấy chuông cửa reo, một phút liền tiết ra  ,  Tạ Uyển Nhiên thở một hơi, lười nhác đẩy hắn ra mở cửa, còn mình lảo đảo bước về phòng .