Cuộc Sống Dâm Đãng Của Tô Hi

Chương 9: Chơi thua bị bạn học ᗪâʍ ᒪσạи

Trường học tổ chức một chuyến leo núi 2 ngày 1 đêm cho học sinh khối 10. Trải qua một ngày dài leo núi, đám học sinh cũng đã khá mệt, thế nhưng mãi mới có cơ hội đi chơi nên lũ học trò cũng ráng thức đêm cho có tí kỉ niệm.

“Chơi bài tiến lên không anh em? Ai thua sẽ phải cởi nút áo.”

Một tên bạn cùng phòng của cậu lên tiếng.

Đám còn lại thấy cởi nút áo cũng không có gì đáng sợ liền nhao nhao đồng ý, rất nhanh đã tụ thành một lũ chơi bài.

Tiến lên vốn không phải thế mạnh của Tô Hi nên chẳng mấy chốc cậu đã phải cởi hai nút áo. Đám bạn cùng phòng sửng sốt nhìn ngực của Tô Hi. Dẫu cậu đã dùng băng vải nịt chặt lấy ngực nhưng cũng không che dấu được vẻ đồ sộ của nó. Đáy mắt đám con trai rất nhanh liền tràn đầy vẻ tìиɧ ɖu͙©, sau đó liền cố tình nhắm vào Tô Hi.

Đợi đến khi cậu đã cởi hết nút áo mới bừng tỉnh nhận ra mình bị chơi, thế nhưng cậu cũng không hề tức giận, trái lại làm điều mà tụi con trai nãy giờ vẫn mong muốn, tháo băng vải ra.

Bầu ngực không bị ngăn cản liền nhảy tưng tưng như mấy chú thỏ trắng khiến Cao Lãng cùng hai tên con trai cùng phòng khác cứng ngắc.

Cậu vẫn hồn nhiên không hay biết, để thua luôn cả cái quần ngoài.

Giữa một đám con trai rắn chắc, Tô Hi phá lệ dụ người phạm tội. Cậu vẫn tỏ vẻ hồn nhiên như không hay biết, thỉnh thoảng còn thản nhiên để cho vai áo trượt xuống cánh tay, để lộ hẳn một bên vυ'.

Cao Lãng nhìn vẻ mặt ngây thơ của cậu thầm mắng một câu ‘Dâʍ đãиɠ’. Vẫn yên lặng ngồi một bên xem trò vui.

Hai tên kia thấy Cao Lãng không nói gì liền trao cho nhau một ánh mắt, nhao nhao nói chơi thế này hết vui.

“Chi bằng người nào về cuối phải làm theo một yêu cầu của người về nhất được không?”

Tô Hi vui vẻ cong cong đôi mắt, liên tục gật đầu đồng ý, như chẳng hề hay biết ánh mắt thâm ý của hai tên cùng phòng.

Rất nhanh, một trong hai tên thắng, Tô Hi về bét. Cậu ta dùng ánh mắt dâʍ ɖu͙© nhìn cậu ra yêu cầu:

“Tô Hi, cậu phải miệng đối miệng mà đút rượu cho tôi.”

Khuôn mặt cậu bằng tốc độ mắt thấy mà đỏ bừng lên, đầy vẻ khó xử, tên đồng bọn kia thấy vậy liền hò hét tăng thêm bầu không khí, cầm rượu nhét vào tay cậu.

Tô Hi chần chừ một chút rồi uống một miệng rượu to, từ từ bước đến nơi người thắng. Thân thể chỉ mặc duy nhất một cái qυầи ɭóŧ ren cùng áo sơ mi mềm nhũn mà ngồi lên đùi tên đó, miệng nhỏ hơi mở áp lên miệng hắn.

Cảm nhận được đôi môi mềm mại cùng thân thể nhuyễn hương của cậu trong lòng, tên đó liền kéo cậu sát vào lòng mình, ngấu nghiến ngậm lấy môi cậu, đầu lưỡi đảo qua từng ngóc ngách trong miệng thơm, câu lấy đầu lưỡi cậu cùng nhảy múa. Cậu bị động ngửa đầu tiếp nhận hắn, nước bọt không ngừng trào ra khỏi miệng, lăn dài xuống tận cổ.

Mãi đến khi cậu gần hết hơi tên đó mới lưu luyến buông môi cậu ra, dùng lưỡi liếʍ láp hết nước bọt rơi ra trên cổ, thậm chí còn hút mạnh cổ cậu để lại dấu hôn đỏ tươi.

Tên đồng bọn còn lại nhìn cảnh đó mà nóng hết cả người, vội vàng chia bài bắt đầu ván mới. Không có gì bất ngờ, ván này hắn thắng, Tô Hi đương nhiên lại thua.

“Lại đây, quỳ xuống cầu xin tôi bú √υ' cậu đi”

Thiếu niên nghe thấy liền mở to đôi mắt, thậm chí còn không dám chớp, đôi mắt ướŧ áŧ như sắp khóc, thế nhưng có chơi có chịu, cậu tiến tới quỳ trước mặt hắn, đem tay đỡ lấy bầu ngực nặng trĩu của mình, ánh mắt ngập nước cầu xin hắn:

“Xin cậu... hãy bú √υ' tôi đi”

Tên kia chỉ đợi có vậy, kéo cậu ngồi dạng chân trên đùi mình, cúi đầu hút chùn chụt một bên vυ' của cậu, bên còn lại được hắn nhào bóp thành đủ hình dạng. Từng tiếng chậc chậc vang lên trong phòng nhỏ càng làm hắn hưng phấn, ngấu nghiến bú lấy vυ' cậu như trẻ con thèm sữa.

Đợi đến khi hắn buông cậu ra thì áo sơ mi cũng đã trượt xuống tận khuỷu tay, ngực lớn bị mυ'ŧ cho sưng đỏ, dựng đứng lên, trên đó còn sót lại chất lỏng mờ ám.

Phía dưới Tô Hi đã ướt không thể tả, qυầи ɭóŧ hiện lên một vệt nước đậm màu, một trong hai tên tiến đến kéo qυầи ɭóŧ cậu xuống, để lộ cái l*и dâʍ đãиɠ đang thèm khát côn ŧᏂịŧ. Hắn ta thấy vậy thì hút khí, tϊиɧ ŧяùиɠ thượng não không hề suy nghĩ mà vạch quần, đem ra côn ŧᏂịŧ tím đen muốn đâm vào l*и nhỏ.

Cao Lãng một bên xem trò vui thấy cảnh ấy liền xông lại đạp gã qua một bên, rút ví ném thẳng tiền vào mặt hai gã:

“Cút! Cầm tiền đi thuê phòng khác.”

Nếu là người khác thì có lẽ chúng còn thương lượng để chấm mυ'ŧ cậu, thế nhưng đối với trùm trường hung ác trước mặt, chúng chỉ đành cụp đuôi ra khỏi phòng.

“Đĩ da^ʍ, thèm ©ôи ŧɧịt̠ đến phát điên rồi? Người đàn ông của em ở đây mà dám mở chân cho nó ȶᏂασ?”

“Ư ư ư... em thèm ©ôи ŧɧịt̠ lớn quá rồi... ông xã mau cho em ăn ©ôи ŧɧịt̠ lớn của ông xã a.”

Nãy giờ bị một đám da^ʍ dê nhìn cùng bú ɭϊếʍ cậu đã nứиɠ đến phát điên, tự mình banh chân thật rộng chào đón côn ŧᏂịŧ đâm vào.

Cao Lãng tức mà không làm được gì, chỉ có thể mạnh bạo mà đâm tung l*и cậu để phát tiết. Không những không trừng phạt được cậu mà trái lại còn làm cậu sướиɠ điên lên, không hề kiêng nể mà kêu da^ʍ.

“Áaa ông xã thật giỏi.... đâm... đâm em thật sướиɠ.... ứuuu... c̠úc̠ Ꮒσα cũng thèm ©ôи ŧɧịt̠ lớn của ông xã~”

“Mẹ nó, đồ đĩ, rên to lên cho mọi người biết là ai đang thao em”

“Ứmmm... là ông xã... ông xã đang thao em... áaa sướиɠ quáaa”

Hai tên bị đuổi đi ở ngoài cửa nghe lén mà nuốt nước miếng, mịa nó, con hàng dâʍ đãиɠ thiếu thao như vậy họ cũng muốn a.