Sinh nhật Tô Hi là 1 tháng sau khi thi lên cấp 3, thế nhưng vừa thi xong thì mẹ Tô có việc đột xuất. Bà bỗng nhiên bị cấp trên cử qua Mỹ học hỏi, có lẽ sẽ mất tầm vài năm, vậy nên Tô Hi đành phải chuyển tới ở với ba cùng anh trai của mình ở thành phố Z, đi vội đến mức không kịp thông báo với ai.
Cậu thực ra là con riêng của mẹ, còn anh trai là con riêng của ba. Hai bố mẹ đơn thân vì đồng điệu mà tiến đến với nhau thế nhưng cũng chẳng được bao lâu liền li hôn. Tô Hi với mẹ liền dọn đi nơi khác, lâu lâu mới trở lại thăm hai người.
“Ba! Ca ca! Con thực nhớ hai người.”
Vừa bước vào nhà cậu đã chạy tới ôm lấy ba cùng anh trai. Vì hè nắng nóng nên Tô Hi chỉ mặc một cái quần đùi mỏng cùng áo thun. Tuy nhiên cậu cũng khá biết ý mà mặc nội y, không tuỳ ý giống trước đây.
Ba cùng anh trai khá sửng sốt khi nhận cảm nhận được sự mềm mại của Tô Hi, nhịn không được mà sờ soạng thêm vài lần mới buông. Thế nhưng hai người vẫn ngăn những suy nghĩ đen tối mà đối đãi với Tô Hi như bình thường.
Tô Hi sau khi về phòng của mình liền đi tắm bởi khi nãy khi ôm ba với anh hai cậu liền bị sờ đến ướt. Tô Hi hơi đỏ mặt, cậu thật là dâʍ đãиɠ mà, đến cả ba với anh hai cũng phát tao được.
Tắm xong, Tô Hi chợt nhận ra vì đi vội nên cậu chỉ mang vài bộ quần áo, đồ lót vẫn chưa kịp mua. Tô Hi suy nghĩ một chút rồi chọn lấy một chiếc áo thun cùng quần đùi.
Cậu đứng trước gương ngắm nhìn, thiếu niên trong gương hai má đỏ hồng sau khi tắm, lộ ra bầu ngực căng tròn cùng núʍ ѵú dâʍ đãиɠ, mơ hồ còn có thể thấy màu hồng nhạt. Phía dưới mặc quần đùi ngắn bó sát, bị áo thun che khuất. Nhìn tưởng chừng như cậu chỉ mặc duy nhất một chiếc áo thun mỏng manh.
Tô Hi hơi chần chờ một chút rồi mở cửa tiến tới gõ cửa phòng ba dượng. Tần Nguyên mở cửa ra, đập vào mắt là khuôn mặt ngượng ngùng của Tô Hi, tiếp đến liền dời đến cặρ √υ' to tròn kia, ánh mắt ông không nhịn được mà trở nên nguy hiểm.
Trong lòng cậu hơi mừng thầm, thì ra không chỉ mình cậu nứиɠ.
Thế nhưng cậu vẫn điềm đạm bước vào phòng, lờ đi ánh mắt kia, ngọt ngào mà gọi:
“Ba! Con có chuyện muốn nói.”
Tần Nguyên tỏ vẻ tự nhiên chốt cửa phòng, bước đến ngồi cạnh con trai.
“Có chuyện gì con cứ nói với ba.”
“Ưʍ... con... ba có thể giúp con mua đồ lót được không? Con đi quá vội nên không mang.”
“Được nha. Con mặc size nào để ba đi mua?”
Tần Nguyên cười đến hiền hoà, ánh mắt không rời khỏi bộ ngực của con trai.
Cậu có chút ngượng ngùng cúi đầu:
“Con không nhớ nữa, ba ba giúp con đo được không?”
Đạt được mục đích, Tần Nguyên cười đến sung sướиɠ, dễ dàng đem ôm cậu vào lòng, đưa tay chụp lấy nơi trĩu nặng kia bóp bóp.
“Con trai, ngực con thật bự nha. Có phải bị nhiều người chơi to lên không?”
“K-không có, ưm, tự nhiên nó liền to như vậy. Hức, thật chán ghét.”
Tô Hi giả bộ phụng phịu ghét bỏ bầu ngực, đổi lấy mạt cười sung sướиɠ của ba dượng, hắn ta đem áo cậu kéo cao lên, ôm cậu đến trước tấm gương, nhào bóρ ѵú cậu thành đủ hình dạng.
“Con xem, vυ' con rất đẹp mà, ba rất thích.”
Tô Hi ngượng ngùng vùi đầu vào l*иg ngực to lớn:
“Ba thích thì tốt rồi.”
Câu trả lời của cậu chọc người đàn ông vô cùng cao hứng, hắn liền không e dè mà hôn chụt lên miệng cậu, còn da^ʍ dê mà mυ'ŧ mát. Bàn tay kia cũng không rảnh rỗi mà đem lột quần cậu, sờ đến địa phương đang chảy nước kia.
“Ân? Ba ba, người đang làm gì vậy?”
“Bé ngoan, phía dưới con ướt hết rồi, ba giúp con cởϊ qυầи, để không làm dơ quần.”
Tô Hi biểu tình vô cùng ngây thơ cười với hắn, đôi mắt cong cong đầy vui vẻ: “Cảm ơn ba ba.”
“Được rồi tiểu Hi ngoan chúng ta ra ăn cơm thôi.”
Tần Nguyên vừa nói vừa ôm cậu ra phòng ăn, nơi đó Tần Sở đang đợi sẵn. Anh thấy ba mình ôm cậu đi ra, bàn tay còn nhân cơ hội sờ soạng mông cậu, thỉnh thoảng còn như có như không sượt qua lỗ hậu hồng hào thế nhưng Tô Hi vẫn ngoan ngoãn ôm lấy cổ ba, đôi chân trắng nõn câu lấy eo của ba mình.
Tần Nguyên lưu luyến đặt Tô Hi xuống ngồi giữa mình và Tần Sở, cưng chiều gắp thức ăn cho cậu.
Tô Hi vô cùng hưởng thụ việc được hai người đàn ông săn sóc, thậm chí còn nũng nịu ôm lấy cánh tay Tần Sở, cọ cọ cặρ √υ' của mình vào tay anh, giọng nói thanh nị:
“Ca ca, tiểu Hi muốn ăn tôm.”
Tần Sở cảm nhận một mảnh mềm mại ở cánh tay, đưa tay cầm lầy con tôm bóc, còn hơi xấu xa đưa cùi chỏ đè ép ngực của cậu nhóc làm Tô Hi đau đến khóc.
Hai người đàn ông sống với nhau thô thiển đã quen, lần đầu gặp phải trường hợp này liền bị Tô Hi khóc đến rối tinh rối mù, cuống quít lau nước mắt cho cậu, bối rối nói câu dỗ dành.
“Em đau, ca ca, giúp em xoa xoa được không?”
Tần Sở cứng người nhìn đôi mắt đỏ hoe còn vương nước của cậu trong lòng bỗng chồi lên những suy nghĩ đen tối. Bàn tay không nhịn được mà đem áo cậu kéo lên, mạnh bạo mà xoa bóp.
Tần Nguyên đem hình ảnh hai anh em thu vào mắt, ánh mắt liền trở nên thâm ý hơn rất nhiều. Xem ra cậu con trai này của hắn quả thực vô cùng dâʍ đãиɠ.
Ăn cơm xong Tô Hi vô cùng tự giác đi rửa bát, đợi đến lúc bước ra thì vạt áo cũng đã ướt hết, dán lên người càng làm hiện rõ vẻ dâʍ đãиɠ của núʍ ѵú.
Tần Nguyên thấy vậy liền kéo cậu ngồi lên đùi mình, cầm lấy một trái cherry đỏ mọng đưa đến trước mặt cậu:
“Bé cưng, con thấy trái cherry này có giống núʍ ѵú của con không?”
“A?” Tô Hi chăm chú nhìn đầu ti của mình như suy nghĩ rồi mới ngây thơ đáp: “Núʍ ѵú của tiểu Hi là màu hồng mà ba.”
Tần Nguyên khẽ cười, tiến tới liếʍ láp tai cậu:
“Vậy ba làm cho vυ' con đỏ lên được không?”
“Ân.”
Tô Hi ngượng ngùng gật đầu, để mặc ba mình đem cậu ép vào ghế sofa, kéo áo qua ngực mà gặm cắn núʍ ѵú của mình, còn dâʍ đãиɠ mà kêu lên ân a.
Tần Sở ngồi bên cạnh nhìn ba dâʍ ɭσạи em trai, cả người cậu nhóc chỉ mặc một chiếc áo thun mỏng đã bị kéo lên qua ngực, bầu ngực to để mặc người gặn cắm, hạ thân trắng trẻo lộ ra hoàn toàn, dâʍ ɖị©ɧ chảy ra sofa bóng loáng.
Anh đem tay cắm vào lỗ nhỏ đang chảy nước kia, cảm nhận cái cảm giác vừa ấm vừa chặt khiến cổ họng căng chặt, nhịn không được mà rút ra đâm vào nhanh hơn. Anh nhìn thiếu niên đang uốn éo dưới thân mình, miệng a a rêи ɾỉ, nước bọt tràn ra khoé miệng nhìn đĩ thoã vô cùng.
Tần Sở tiến tới liếʍ hết đống nước bọt trào ra, còn tham lam quấn lấy cái lưỡi của cậu hút chùn chụt, cuốn hết nước bọt của cậu vào miệng, lại vô sỉ mà ép cậu nuốt hết nước miếng của mình.
Được hai người đàn ông phục vụ, Tô Hi rất nhanh liền lêи đỉиɦ, xụi lơ nằm ngửa trên sofa, khắp người là dịch trắng dính nhớp càng khiến cho người ta có ham muốn đè cậu xuống mà đâm thẳng vào.
“Ba ba, ca ca tiểu Hi buồn ngủ.”
Hai tên còn đang ngo ngoe rục rịch bỗng bị vẻ ngáp ngủ của Tô Hi làm cho mềm lòng, vội vàng lau rửa thân thể cho cậu rồi ôm đi ngủ.
Hai ba con vô cùng ăn ý mà đạt được thoả thuận mỗi ngày Tô Hi sẽ ngủ cùng một người, đêm nay sẽ là ba ba.