Cuộc Sống Dâm Đãng Của Tô Hi

Chương 2: Về nhà bạn trai

Lời nói đầu chương: Mình viết truyện này chỉ với mục đích thoả mãn bản thân và cũng không quá am hiểu về việc viết truyện nên mong mọi người thông cảm. Truyện này chủ yếu chỉ là những tình tiết câu dẫn, quyến rũ mấy anh công của bé thụ nên mình sẽ không viết quá nhiều về cảnh làʍ t̠ìиɦ, nếu như các bạn có điều gì không vừa ý thì xin hãy góp ý cho mình ạ. Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.

——

“Bạn trai nhỏ, tối nay đến nhà anh được không? Chúng ta cùng ‘học bài’”

Tuy vẻ mặt Cố Cảnh chẳng có vẻ gì là nghiêm túc học bài, thế nhưng như vậy lại vừa vặn ý Tô Hi, nên cậu liền ngại ngùng gật đầu.

Đợi đến khi cả hai về đến nhà Cố Cảnh, tâm tư cả ngày kìm nén của Cố Cảnh liền không chút e dè mà bộc phát, đem ấn Tô Hi lên cửa mà dạy học, phía dưới rất nhanh liền cứng lên, cách lớp quần chọc vào hoa huyệt dâʍ đãиɠ đã ướt nhẹp.

“Bé cưng, em ướt rồi.”

Cố Cảnh nhân lúc cậu mơ màng liền đem người lột sạch, chỉ chừa lại cái áo sơ mi đã tháo hết cúc.

Hắn bế cậu về phòng ngủ, đem chân chậu mở thành hình chữ M, hứng thú mà quan sát nơi tư mật của cậu.

Dươиɠ ѵậŧ thanh tú dựng đứng lên tràn ra chất lỏng làm người đỏ mặt.

Bình thường Tô Hi đã rất đẹp, thế nhưng lúc trên giường càng chọc người yêu thích hơn. Cậu để mặc hắn nhìn nơi riêng tư của mình, tiến tới cởϊ qυầи hắn, mang ra dươиɠ ѵậŧ dậy thì vô cùng tốt.Cậu hơi chần chờ một chút rồi đem nó ngậm vào miệng nhỏ, tận tình phục vụ người bạn trai của mình.

Dươиɠ ѵậŧ lần đầu trải qua kɧoáı ©ảʍ như vậy khiến Cố Cảnh không khỏi rên lên một tiếng, dẫn dắt tay cậu nắm lấy hai viên trứng của mình, khẽ đung đưa cây gậy trong miệng cậu.

Lần đầu khẩu giao khiến Tô Hi hơi lúng túng nhưng với thiên phú trời ban, cậu rất nhanh làm Cố Cảnh sướиɠ điên lên, đem hết tinh hoa bắn cho cậu.

Lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ có chút nhiều làm Tô Hi khó khăn nuốt xuống, đổi lấy ánh mắt sâu thẳm của Cố Cảnh. Hắn đưa tay trêu chọc nụ hoa của cậu làm cậu không nhịn được mà rên lên dâʍ đãиɠ.

“A~, Cố Cảnh ... ưʍ... là chỗ đó”

“Bé ngoan, để bạn trai cᏂị©Ꮒ em được không?”

Tô Hi tuy dâʍ đãиɠ nhưng cũng mới chỉ 15, nên cậu liền bị câu nói của Cố Cảnh chọc cho phát khóc, vội vàng lắc đầu từ chối.

Cố Cảnh hỏi vậy nhưng cũng biết cậu còn quá nhỏ, phía dưới miễn cưỡng mới nuốt nổi hai ngón tay của hắn, vì vậy cũng không bắt ép cậu, chuyên chú dùng ngón tay thoả mãn cậu.

“A~ thật sướиɠ, ngón tay anh chơi em thật sướиɠ~ Nhanh hơn một chút aaa”

Lần đầu bị người đâm chọc nơi tư mật nhưng Tô Hi cũng không cảm thấy khó chịu, trái lại còn vô cùng sung sướиɠ mà đem mông tiến sát lại ngón tay của Cố Cảnh, ý đồ đưa ngón tay vào sâu hơn.

“A... hức... em muốn ra~ ứmmmm”

Dươиɠ ѵậŧ thanh tú phun ra một luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng, hoa huyệt cũng phụt ra một cỗ dâʍ ɖị©ɧ mang mùi tanh ngọt. Thậm chí phía sau của cậu cũng có chút ngứa làm Tô Hi không nhịn được vặn mông.

Béppp!

Cố Cảnh không chút lưu tình tét lên mông cậu, để lại những dấu vết đỏ tươi, thế nhưng phía dưới của cậu cũng không vì vậy mà bớt da^ʍ, trái lại còn chảy ra ướt nhẹp một mảng giường.

Cố Cảnh thấy vậy có chút ngạc nhiên vì trình độ tao lãng của thiếu niên trước mặt, trong lòng mừng thầm, ôm lấy cậu bắt đầu ra vào giữa hai chân.

Mỗi khi qυყ đầυ to bự xẹt qua liền như có như không mà đâm vào âm đế khiến Tô Hi vừa đau vừa thích, nhịn không được mà kêu da^ʍ.



Suốt một năm lớp 9, hai bạn trẻ trải qua cả tình yêu lẫn tìиɧ ɖu͙©, vυ' nhỏ của Tô Hi bị xoa bóp, chơi bời đủ kiểu liền nhanh chóng lớn lên, có thể cạnh tranh với mấy bạn nữ ngực bự trong lớp. Thế nhưng cậu vẫn không tự giác mặc áo ngực, cứ để thả rông đi học, thu hút ánh nhìn của biết bao con sói đói.

Có mấy tên còn nhân lúc đi vệ sinh vắng người mà đè cậu ra bóρ ѵú. Tô Hi không những không khó chịu mà còn khá thích cái cảm giác ấy. Thế nhưng điều đấy không đồng nghĩa là Cố Cảnh cũng đồng ý với việc đó. Có mấy tên bị Cố Cảnh bắt gặp không thoát khỏi số mệnh bị đánh rồi bị gia thế của hắn ép cho chuyển trường.

Cố Cảnh nhìn tên vô tâm vô phế trước mặt có chút bất đắc dĩ. Hắn biết cậu rất dâʍ đãиɠ, thế nhưng lại không nhịn được mê đắm cậu, mê cả lúc cậu đĩ đượi để người sờ.

Vì vậy tối hôm đó Tô Hi bị người tóm về nhà, sau một hồi mây mưa, Cố Cảnh lấy ra một bộ đồ nội y ren trắng bắt Tô Hi ngày mai phải mặc.

Tô Hi khá vừa ý với bộ đồ này nên cũng không từ chối. Mặc lên người rồi khoác lên bộ đồng phục thường ngày. Đợi đến khi Cố Cảnh đem người vào nhà vệ sinh kéo áo lên liền không nhịn được nuốt nước miếng.

Bầu ngực no đủ được chiếc áo ren trắng ôm trọn, núʍ ѵú dâʍ đãиɠ mà dựng đứng lên như muốn đâm thủng áo, chiếc qυầи ɭóŧ chữ T ôm sát vào cây xúc xích nhỏ xinh, sợi dây mỏng manh chèn qua hai cái lỗ hồng hồng làm Cố Cảnh đỏ mắt, chỉ hận Tô Hi còn quá nhỏ nên không ăn được.

Hắn rầu rĩ gục mặt vào ngực Tô Hi: “Bé con, khi nào anh mới thao em được đây?”

“Đợi em đủ 16 tuổi được không?” Tô Hi dùng âm thanh ngọt ngấy dỗ hắn

“Em nói rồi đó, đến lúc đó liền chơi chết em.”

Cố Cảnh hừ hừ, còn vô cùng xấu xa mà cách lớp quần nhắm thẳng vào hoa huyệt của cậu mà đâm vào khiến cho Tô Hi không ngừng phát da^ʍ, bật ra những tiếng rêи ɾỉ như mèo con. Cào cho những tên con trai trong nhà vệ sinh cứng hết lên.