Nuông Chiều Nhục Dục

TG4 Chương 25: Sắp bị đâm thủng rồi (H)

"Kêu một tiếng phu quân nghe một chút xem nào? Hử?"

Môi lưỡi Thẩm Trăn liếʍ ʍúŧ từ cần cổ hướng lên trên, lưu lại trên da thịt thiếu nữ từng vệt đỏ.

"...Phu... Phu quân..."

Lúc này bánh xe dường như cấn phải một cục đá lớn, toàn bộ thân xe bỗng dưng tròng trành, cơ thể Sở Kiều trong một chớp mắt nảy lên, khoảnh khắc tiếp theo, liền nặng nề ngồi xuống đùi Thẩm Trăn.

"A a a" Trụ thịt như thanh sắt đâm vào hoa huyệt kiều nộn, đỉnh đến độ sâu trước nay chưa từng có, Sở Kiều bị đỉnh đến thất thần không thôi.

"A... Quá... Quá sâu... Sắp bị... Sắp bị đâm thủng rồi a a"

Thẩm Trăn chỉ cảm thấy mình đỉnh vào một nơi còn hẹp hơn huyệt đạo, vách thịt không ngừng co rút lại cạ vào qυყ đầυ hắn, khiến hắn sảng khoái đến phát điên.

"Kiều Nhi... Cảm nhận được không?" Tay hắn phủ lên bụng dưới của thiếu nữ, nơi đó có thể nhìn thấy rõ ràng độ cong nhô lên,

"Phu quân đang ở trong cơ thể nàng -"

"A a .- cảm nhận... được rồi... Hô a... Sâu quá phu quân."

Sở Kiều rã rời đến mức chỉ có thể mềm nhũn dựa vào trên người Thẩm Trăn, mặc cho hắn muốn làm gì thì làm.

.

Thẩm Trăn vô cùng thích kiểu xâm nhập như thế này, hắn dứt khoát dùng hai tay nắm lấy eo thon của thiếu nữ, rồi nhấc người nàng lên một cách dễ dàng rồi lại thả xuống, Sở Kiều hết lần này đến lần khác phải thừa nhận côn ŧɦịŧ thô dài của nam nhân, ngoại trừ tiếng rêи ɾỉ đứt quãng trong miệng, không còn tinh lực để nói gì khác.

"A a · a a a a..."

Thẩm Trăn chỉ cảm thấy mình đỉnh vào một nơi còn hẹp hơn huyệt đạo, vách thịt không ngừng co rút lại cạ vào qυყ đầυ hắn, đồng thời huyệt thịt đang gắt gao cắn chặt mệnh căn của hắn, làm hắn muốn bất chấp hoàn cảnh mà đè thiếu nữ dưới thân hung hăng thao lộng.

Ngay khi hắn muốn áp dụng ý tưởng này vào thực tế, lại nghe thấy "Hu ——" một tiếng, xe ngựa từ từ dừng lại.

Thẩm Trăn động tác nhanh chóng phủ chăn lên người Sở Kiều, che đi cảnh xuân trong xe, "Phúc Lai, sao lại thế này" " Phúc Lai từ nãy đến giờ vẫn đem lỗ tai tiến vào trạng thái phóng không.

Y là tiểu thái giám đã được Thẩm Trăn cứu trong cuộc tranh đấu phe phái năm đó, luôn trung thành và tận tâm với Thẩm Trăn. Tuy rằng thiếu đi thứ bên dưới, nhưng nghe thấy chuyện của chủ tử cũng làm y có chút mặt đỏ tai hồng.

Bọn họ từ kinh thành một đường hướng Nam, lúc này đã ra khỏi kinh, đang trên quan đạo một đường đi về phía trước.

Đồng hành còn có một chiếc xe ngựa mở đường ở phía trước, giờ phút này xe trước ngừng lại, Phúc Lai cũng không rõ nguyên do, vội vàng xuống xe tìm hiểu.

Thẩm Trăn trong lòng biết hôm nay không thể tận hứng, chỉ đành tăng tốc chạy nước rút.

"Bảo bối... Hôm nay tạm thời tha cho nàng..."

Hắn vừa nhanh chóng đưa đẩy hạ thân, vừa tiếc nuối cắn vành tai Sở Kiều nói, "Lần sau... Gia muốn thao nàng ... Thao đến không xuống giường được..."

Sở Kiều cắn môi, nửa híp mắt thừa nhận nam nhân chạy nước rút, trong miệng không cam lòng yếu thế.

"Ưm a... Đến lúc đó không biết... A... Là thϊếp không xuống giường được hay là cha chồng ngài · không xuống giường được..."

Thẩm Trăn trầm thấp cười, tiểu nha đầu này, thật là mạnh miệng. "Được a... Gia rửa mắt mong chờ."

Rửa mắt mong chờ, nhìn xem làm sao nàng có thể khiến Gia không xuống giường được.

Mới sáng sớm Sở Kiều đã kịch liệt vận động, tuy rằng còn có chút sức lực, nhưng chính là không muốn động.

Thẩm Trăn tốt tính kiên nhẫn mặc vào cho nàng từng tầng y sam phiền phức. Cũng may lúc này là cuối hè, y vật cũng không phức tạp, nhưng vẫn làm Thẩm Trăn cảm thán. Thật là lúc cởi thì dễ, nhưng lúc mặc lại thực phiền toái.

Để che đi những vết đỏ trên người mình bị ai đó lưu lại, Sở Kiều không thể không nhận mệnh mà khoác thêm một kiện y sam tay áo rộng, ngột ngạt đến không chịu nổi. Nàng hung tợn véo Thẩm Trăn một cái, đều do người này quá mức làm càn.

Với Thẩm Trăn mà nói, lực đạo này như đang gãi ngứa, hắn sửa sang lại y sam màu trắng của mình, nắm lấy tay Sở Kiều khẽ cắn một ngụm, "Ngoan, đừng nháo, lần sau lại đút no nàng."

Sở Kiều trợn trắng mắt, mặc kệ tên nam nhân tự biên tự diễn này, dứt khoát xốc mành vải bên cửa sổ xe lên, định hít thở không khí.

Mà đập vào mắt nàng, là một nữ tử trẻ tuổi đang bấu vào thành xe, tuy mặt mày y sam lộn xộn nhưng vẫn khó che đi vẻ xuân sắc.