Hạ Tư Niên một tay ôm Sở Kiều bước vào phòng tắm, tay kia không chút để ý cởi từng cúc trên chiếc áo sơ mi.
Đối với cơ thể mình hắn không có nhận thức sâu sắc, không biết cơ ngực mạnh mẽ cùng khe rãnh rõ ràng ở phần bụng mình có bao nhiêu hấp dẫn.
Sở Kiều được một phen thưởng thức ở cự ly gần, bèn cảm thán trong lòng. Câu bé của cô, thật sự đã trưởng thành rồi a.
Hạ Tư Niên không biết mình đã bị cô gái tâm người thân mèo nào đó hảo hảo bình luận một phen. Hắn đang nghĩ thể nào lát nữa cũng phải ướt người, bèn dứt khoát cởϊ qυầи áo ra, chỉ mặc một chiếc qυầи ɭóŧ màu đen, ôm Sở Kiều vào trong bồn tắm lớn.
Người ta nói rằng mèo không thích tắm, mỗi lần Hạ Tư Niên nghe thấy câu nói này đều khịt mũi khinh thường, nhớ lại cảnh tượng một người một mèo chơi đùa bên bờ sông năm đó.
Mèo của hắn ––– à, Kiều Kiều của hắn –––không giống thế, em ấy thật sự rất thích nước.
Sở Miêu Miêu "mê nước" giờ phút này nếu nghe được tiếng lòng của Hạ Tư Niên, khẳng định muốn cào cho hắn một vuốt.
Hồi đó cô thích nước chỗ nào! Đó là cô thấy tiểu thiếu niên cả người bẩn thỉu rửa không sạch, mới nhảy lên giúp cậu, cô còn không phải là vì dựa vào bán sắc kiếm tiền, mới phải chịu đựng chạm vào nước sao.
Làm một con mèo.
Tuy rằng là một con mèo yêu.
Sở Kiều cũng không thể thay đổi thói quen không thích nước về mặt sinh lý của mình.
Hạ Tư Niên điều chỉnh độ ấm của nước, muốn bỏ Sở Kiều vào trong nước tẩy bộ lông bị thức uống làm bẩn một phen, nhưng bất ngờ là mèo con vẫn bám chặt hai chân trên vai hắn không chịu xuống.
"Kiều Kiều, ngoan nào." Hạ Tư Niên sờ sờ sống lưng mềm mại của Sở Kiều, bị cảm xúc xù xù kia chọc đến trong lòng ngứa ngáy, không kìm được vuốt ve thêm hai cái.
Bàn tay của chàng trai vừa khô ráo lại ấm áp, lực đạo vuốt ve cơ thể không nhẹ không nặng, khiến Sở Kiều thoải mái đến nheo mắt lại.
Kết quả cô nhất thời thả lỏng tinh thần, cơ thể đã bị bàn tay to ôm lấy, đặt vào trong bồn tắm lớn.
"Meo!" Hạ Tư Niên, anh thật quá đáng!
Cơ thể bị giữ chặt, giờ phút này Sở Kiều có thể nói là kêu trời trời không thấu kêu đất đất chẳng hay, chỉ có thể mặc người xâu xé.
Cơ thể cao lớn của Hạ Tư Niên cứ thế ngồi xổm xuống cạnh bồn tắm, cánh tay dài duỗi vào bên trong, cẩn thận ôm lấy bảo bối nay đã tìm lại được của mình.
"Meo ~" Sở Kiều cảm thấy bộ lông mềm mại xù xù của mình hễ dính vào nước quả thật giống như bị ướt như chuột lột vậy, toàn thân, không, toàn cơ thể mèo điều không tốt.
Cô nhìn Hạ Tư Niên nặn một chút sữa tắm vào tay rồi hướng về phía mình, bèn lùi về phía góc bồn tắm, giương đôi mắt to đáng thương nhìn Hạ Tư Niên.
"Kiều Kiều, em đừng nhìn anh như vậy, chỉ là tắm rửa mà thôi, yên tâm đi, xong ngay đây." Dù tay có dài thì Hạ Tư Niên cũng không thể với tới đó, hắn đành phải duỗi thẳng chân, bước hẳn vào bồn tắm.
Bị cặp mắt long lanh nước của Sở Kiều trừng lên, hắn như thể cảm thấy mình là một kẻ xấu ức hϊếp con gái nhà lành vậy.
Hừ. Thật vất vả mới gặp lại, vậy mà hôm nay anh không làm chuyện gì khiến em vui hết!
Giờ phút này Sở Kiều cũng không biết, tuy mình vẫn là bộ dáng manh manh, nhưng ngoại trừ cái đầu ra, thì những chỗ khác đều dính đầy nước, cơ thể nhỏ bé không có lông bao phủ lại càng thêm nhỏ gầy, lại còn cái đầu xù xù, trông vừa manh vừa ngốc.
Hạ Tư Niên nhịn cười khụ một tiếng, duỗi tay ôm lấy Sở Kiều lần nữa.
Vì để tránh né ma trảo, Sở Kiều dứt khoát bắt đầu nghĩ cách khiến Hạ Tư Niên phân tâm.
Cô bị chàng trai ôm vào trước l*иg ngực trần trụi, trên cơ ngực cường tráng kia là hai viên thịt. Cô liếʍ liếʍ răng nanh, dứt khoát vươn đầu lưỡi ra.
Vất vả lắm cô mới lén chạy ra ngoài được, sức mạnh không dễ dàng ngăn chặn trong cơ thể còn chưa có chỗ dùng đâu. A Niên thối này, lại bắt đầu giày vò cô.
Sở Kiều vùi đầu, cái lưỡi liếʍ lên viên thịt đứng thẳng trước mắt, nghĩ thầm.
Kéo lâu như vậy... Cũng nên chấp hành nhiệm vụ thôi…
Hạ Tư Niên đang tạo bọt sữa tắm bôi lên người Sở Kiều, đột nhiên cảm thấy trước ngực có hơi ngứa.
Đầu lưỡi mang theo gai ngược của mèo con nhẹ nhàng liếʍ lên núʍ ѵú hắn, tê tê dại dại, biểu tình Hạ Tư Niên có chút vi diệu.
"Kiều Kiều…" Hắn tách mèo con ra khỏi cơ thể mình, quở, "Ngoan, đừng cái gì cũng liếʍ loạn."
"Chỗ này của đàn ông... Không thể liếʍ…"
Nói được một nửa, Hạ Tư Niên lại lắc đầu bật cười. Hắn luôn đối xử với mèo con bình đẳng như với một con người mà không hề hay biết. Nếu người khác mà trông thấy sợ là sẽ bảo hắn điên đi.
Tiếp tục xoa nắn cơ thể ấm áp của Sở Kiều, lớp bọt dày đặc dần nổi lên giữa đám lông tơ. Đôi bàn tay to lớn của Hạ Tư Niên thuần thục xoa lên lưng, ngực, bụng, tứ chi của cô một cách kiên nhẫn lại tỉ mỉ.
Được hầu hạ như vậy, chẳng mấy chốc Sở Kiều đã quên béng mất dự định phải công lược nam chính.
Cô híp mắt đắm chìm trong sự sung sướиɠ mà đôi bàn tay to lớn mang lại cho cơ thể mình, trong lòng cảm thán.
Chẳng trách những người nuôi mèo đều bị gọi là miêu nô a.
Dù bây giờ cô là một con mèo, nhưng rõ ràng là đang hưởng thụ đãi ngộ của chủ nhân a.
Ưm ~ thực thoải mái ~
Ưm ~ lại gãi gãi phía bên kia ~
Nhìn thấy mèo con cuối cùng cũng không còn kháng cự nữa, Hạ Tư Niên thở phào nhẹ nhõm.
Hắn nhìn Sở Kiều ngoan ngoãn nằm dựa vào trong tay mình, cái loại tình cảm yêu thích nhiều năm bị cố tình bỏ qua lại một lần nữa tuôn trào.
Đáng yêu quá đi! Miêu Miêu của hắn!
Làm sao.
Làm sao có thể đáng yêu như vậy cơ chứ!
Ngay cả bộ dáng sũng nước cũng đáng yêu như vậy!
Trong lòng hắn gào thét, nhưng mặt ngoài vẫn rất bình tĩnh.
Hạ Tư Niên xoa nắn cơ thể mèo con, ngón tay lơ đãng chạm vào chiếc vòng trên cổ cô.
Trước đó quên mất, lúc tắm rửa thì nên gỡ vòng cổ này ra mới tốt.
Hạ Tư Niên nghĩ như vậy, hai tay bèn mò mẫm trên cổ Sở Kiều một phen, rốt cuộc cũng tìm được khoá gài.
Sở Kiều vẫn đang đắm chìm trong sự thoải mái khi được mát xa, sự đυ.ng chạm trên cổ không làm cô cảnh giác, đợi đến khi cô phản ứng lại thì Hạ Tư Niên đã cởi khóa ra.
Nguy rồi!
Cô mở to đôi mắt mang sắc tím màu hoa tử lan ra, bất ngờ không kịp đề phòng.
"Rắc ——"
Mặt ngoài duy trì sự bình tĩnh của Hạ Tư Niên cuối cùng cũng sụp đổ.
Mèo con lông xù trên tay hắn, biến mất trước mặt hắn.
Thay vào đó.
Là một cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, trắng nõn.