Ô ô.., hắn lại bắt nạt cô “Không, không muốn bị nhìn, Không muốn bị người khác nhìn thấy.” Cô thở gấp khóc.
Người đàn ông cười ha ha: "Bé con ngốc, anh làm sao có thể cho người khác nhìn, đã sớm nói với em, lỗ nhỏ chỉ thuộc về anh, em cũng nhớ kỹ cha anh, đừng mang vυ' lơn đi khắp nơi phát tao a!”
"Vừa rồi lúc ăn cơm , sao lại mỉm cười với nhân viên phục vụ, hả? ”Hắn hung hăng bóp mạnh đầṳ ѵú cùng âm đế của cô.
“Ah, ah, đau quá ~ Anh ơi… Em không có đâu, chỉ là lịch sự thôi, ô ô--.” Cô không dám nữa, ô ô ~
Thế này mới ngoan, nam nhân buông lỏng tay: “Bất quá, anh hiện tại rất khó chịu, em nếu không ngoan, không nghe lời, anh liền thao em.”
Hắn nói hắn không khi dễ cô a! Bên trong chiếc xe u ám, màn hình nhấp nháy phản chiếu ra bên ngoài, mặt tôi tràn đầy nước mắt "A…không muốn ~"
"Ân, đáp ứng em, bảo bối, nhưng mà , anh là một người đàn ông hơn ba mươi tuổi. nhịn gần chết, về sau em khóc liền không có nơi nào để khóc. "Hắn hiếm khi nói cười đùa nói.
"Đưa tay nhỏ của em đây, anh sẽ không thao em, đưa tay đây!."
Vừa nói hắn vừa xoay người ngồi lên chỗ của cô, đem cô xếp thành tư thế mà anh đã từng làm trước đó ở nhà anh.
Nhưng lần này, cô ngồi sát đầu gối của anh, chiếc qυầи ɭóŧ và cặp mông đầy đặn lộ ra, áo bị kéo xuống, hai cái bầu vυ' run lên bần bật như sắp rớt ra.
Người đàn ông đặt tay tôi lên hạ thể của hắn , ra hiệu cho cô mở khóa kéo của hắn.
Tay cô mềm nhũn, không quen với kiểu quần nam. Cô kéo hai lần mà không mở được. Hắn cầm tay cô kéo khóa xuống , cởi toàn bộ cúc áo sơ mi, để lộ khuôn ngực gợi cảm và chiếc qυầи ɭóŧ căng phồng.
Mặt cô đỏ bừng. Cơ ngực và cơ bụng của hắn đặc biệt phát triển, nhưng chúng khác với loại cơ được rèn luyện trong phòng tập, đầy sức mạnh và hơi thở nam tính của đàn ông.
Từ phần thân vùi sâu trong lớp đồ lót đến phần giữa ngực, đều có ... lông ngực ...
Làn da màu cà phê khỏe khoắn và bộ lông ngực rậm rạp kết hợp với nhau tạo thành một bức tranh gợi cảm khiến người phụ nữ như đánh trống bỏ dùi.
Tôi bị chấn động không nhẹ, hắn nhìn vào mặt cô với vẻ hài lòng. Dẫn tay cô vuốt ve vật nhô lên trong qυầи ɭóŧ của hắn.
A, to quá ... Bình thường làm sao di lại được ...
Xin hãy thứ lỗi cho tiểu xử nữ ngu dốt này, lúc đó cô thực sự cảm thấy hắn thực giống cô thật vất vả, nhiều lúc cô cũng muốn đặt ngực lên bàn nghỉ ngơi một chút
Hắn bên dưới to như vậy, hẳn là lúc đi phải mở ra hai cái đùi, đi đường khẳng định mệt mỏi, còn phải phòng ngừa khép chân gấp quá sẽ chen đến ở giữa….
Khi cô đang động não nghĩ vớ vẫn, người đàn ông thấy cô đang lơ đễnh.
Hắn rõ ràng là không hài lòng với sự phân tâm của cô , vì vậy hắn đã cởϊ qυầи lót của mình, một côn ŧᏂịŧ màu sẫm nảy vào tay cô.
"Anh có hài lòng với những gì hắn nhìn thấy ..." Cô lẩm bẩm nói.
“Bảo bối, em đang nói gì vậy?” Hắn hỏi cô một cách khó hiểu.
Tay cô bị hắn quấn lấy gậy thịt vuốt ve, trái tim cô đạp loạn: "Trong tiểu thuyết ngôn tình, tổng giám đốc bá đạo luôn nói câu này nha ..."
Hắn thở dài một tiếng, rồi cười hỏi cô: "Vậy bên trong sách Sở Sở đọc, có dạy em cách chạm vào côn ŧᏂịŧ của anh không? "
Lại là từ đó ... Tại sao khi hắn nói ra lời này, cô lại cảm thấy mềm nhũn ...
" Không, làm sao có thể dạy cái này .. . ”Ta rúc vào trên vai hắn, nũng nịu nói.
“Ân a..… bảo bổi, di chuyển tay em, đem côn ŧᏂịŧ vuốt ve lên xuống!”
Ân. Ha ha, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy hắn không thể nhịn nổi mà mất kiểm soát như vậy, cô đột nhiên trở nên nghịch ngợm, giả vờ đáng thương nói vào tai hắn: "Côn ŧᏂịŧ lớn quá, Sở Sở không cầm được ~"
Cô cũng là nói lời thành thật, cô thực sự không thể cầm nó bằng một tay.
Người đàn ông đang run rẩy, đột nhiên hắn nắm tay cô hung hăng loát động lên côn ŧᏂịŧ, đầu gậy côn ŧᏂịŧ rỉ ra chất lỏng màu trắng, cô tò mò chạm vào nó bằng tay còn lại.
Cô đưa lên đầu mũi ngửi, mùi hơi hắc, cũng không quá khó chịu,
Cô đưa cái lưỡi nhỏ của mình lên liếʍ, Ngô, hình như… hơi mặn…
Động tác nhỏ của cô hoàn toàn rơi vào mắt người đàn ông, anh ta giữ lấy đầu cô hung hăng hôn một trận khiến cô gần như không thở không nổi.
Phần thân dưới của hắn vẫn nằm trong tay cô, phần hông của hắn lắc lư lên xuống trong khoảng không gian hạn chế của chỗ ngồi, khiến côn ŧᏂịŧ trong tay cô ngày càng trở nên lớn hơn...
Năm phút, mười phút, nửa giờ .. . Hai tay cô mỏi nhừ, cô hỏi hắn đã được chưa thì người đàn ông nói rằng còn chưa có ...
May mà cô đột nhiên thông suốt, nhìn thoáng qua rồi dùng ngón tay của mình để chọc nhẹ viên trứng dưới côn ŧᏂịŧ và qυყ đầυ côn ŧᏂịŧ.
Một thứ nước đυ.c trắng đυ.c phun ra từ côn ŧᏂịŧ của hắn, bắn tay cô, lên bầu vυ', và phun thẳng vào mặt cô.
o (╥﹏╥) o …… Lúc này, tâm trạng của cô …… không thể nói thành lời.
Hắn nửa dựa vào thành ghế, nheo mắt nhìn cô nói: “Bắn cho em, bảo bối xấu xa.”
“Chơi côn ŧᏂịŧ đến nghiện đi” Hắn véo véo mông cô…
Hừ… ..Hắn còn không phải rất hưởng thụ!
Đột nhiên có một luồng sáng mạnh quét qua quét lại ngoài cửa sổ, kèm theo những âm thanh ồn ào.
Hóa ra bộ phim đã kết thúc, địa điểm sẽ được dọn dẹp sau khi hết giờ chiếu phim, những chiếc xe bên cạnh hai người cũng lần lượt rời đi.
Tưởng Sanh Hải chỉnh lại trang phục cho cô, cũng như áo và quần của thẳng thắn.
Anh hôn lên miệng cô nói: “Chúng ta về trước, đại bảo bối của anh kgoong thể để cho người khác chiếm tiện nghi được.”
Hì hì , lúc đó cô có chút mắc cỡ , nhưng sự ngượng ngùng này lại có chút vui vẻ.
Sau khi về nhà, cô vừa tắm rửa xong thì phát hiện nửa giờ trước anh ấy đã gửi cho cô một tin nhắn WeChat, đó là ảnh một cây côn ŧᏂịŧ lớn có bộ lông đen trên thân dưới của anh ấy.
Hắn thế mà còn viết một câu: Côn ŧᏂịŧ lớn độc quyền của Tô Sở Sở…
Đây là Tưởng Sanh Hải nội tâm trầm ổn kia sao... Trái tim của cô giống như có vô số ngọn núi cao băng qua...