Edit : Trâm
Beta : Ly
________
Cố Dương Khanh ngủ rất say, thẳng đến nắng gắt lên tới trời cao mới dần tỉnh lại.
Hắn vừa tỉnh liền cảm thấy không đúng, bởi hắn cảm nhận được có một cái vật thể rất ấm áp nằm ngay cạnh . Hắn bỗng mở to hai mắt nhìn người trên giường.
Lọt vào trong tầm mắt đó là một khuôn mặt cười đến xán lạn.
Cố Thiệu Ngôn.
Người này như thế nào lại ở trên giường của mình?! Cố Dương Khanh kinh ngạc động eo , tức khắc liền cảm giác được vòng eo đau xót, bộ phận nào đó dưới thân tê rần……
…… Cố Dương Khanh nhắm mắt lại, hít thở thật sâu. Sau đó lại trợn mắt, vẫn là gương mặt ngây ngốc tươi cười của Cố Thiệu Ngôn kia.
Cố Dương Khanh: “……”
Không nỡ nhìn thẳng!
Cố Dương Khanh dứt khoát quay mặt đi, trong lòng tích tụ, cũng không muốn cái gì, ngồi dậy đi xuống giường.
Cố Thiệu Ngôn tuy rằng cảm thấy xem Dương Khanh ăn quả đắng rất có ý tứ, nhưng anh vẫn không quên phải làm gì, tay mắt lanh lẹ từ sau lưng ôm lấy Cố Dương Khanh.
Cố Dương Khanh nheo nheo mắt, nói: “Buông ra.”
“Không buông.”
Cố Dương Khanh trong lòng vui vẻ, hắn trước kia chỉ thấy bộ dáng kiêu ngạo, tùy ý của Cố Thiệu Ngôn, nhưng ở chung với anh một thời gian, lại phát hiện người này có đôi khi hệt như tiểu hài tử.
Phía sau truyền đến thanh âm rầu rĩ: “Ngươi hiện tại…… chân đi đứng còn không vững , còn muốn đi đâu?”
“Vi thần đi chỗ nào cùng bệ hạ có quan hệ sao?”
Cố Thiệu Ngôn lập tức làm ra bộ dáng nóng nảy, nói: “Đương nhiên là có quan hệ, chúng ta đêm qua đều……”
“Đêm qua cái gì đều không có.” Cố Dương Khanh lạnh lùng nói.
Tiếp theo hắn liền phát hiện người phía sau lập tức trầm mặc, cánh tay đang ôm hắn cũng dần thả lỏng. Hắn có chút không được tự nhiên, nhưng vẫn là ngồi xuống giường. Áo quần trên người sạch sẽ, trên người cũng cảm thấy thực thoải mái, hiển nhiên đã được tắm rửa qua. Cố Dương Khanh dừng một chút, sau lại như thường mà tiếp tục thay quần áo, chờ hắn đều chuẩn bị cho tốt, người nọ vẫn còn trầm mặc.
Cố Thiệu Ngôn đối với lòng người luôn hiểu rất rõ, ở thời điểm này, lấy lui làm tiến mới là tốt nhất, kỳ thật sáng nay Cố Dương Khanh có thể giữ được bình tĩnh như vậy đã làm anh cảm thấy rất bất ngờ. Anh hiện tại chỉ cần bày ra bộ dáng tổn thương là được.
Kỳ thật tiếp xúc với Cố Dương Khanh, Cố Thiệu Ngôn phát hiện được, người này so với tưởng tượng rất dễ mềm lòng. Đây cũng là bởi vì Cố Thiệu Ngôn vừa mới chọc tới chỗ mềm mại của hắn, với một người thật tình đối tốt với hắn, hắn sẽ liền luyến tiếc.
Với Cố Dương Khanh, người thân cận với hắn phần lớn đều là người hắn dùng thủ đoạn để thần phục, một bộ phận khác là bội phục, hai loại người này đều sẽ không đặc biệt quan tâm hắn, người trước thì căn bản không có cái ý niệm này, người sau thì lại cảm thấy Cố Dương Khanh không cần. Mà những cái người ái mộ Cố Dương Khanh, thường thường đều là thích bộ dáng ôn nhu giả tạo của hắn.
Nhưng Cố Thiệu Ngôn so với cái hình tượng "thâm tình" giống mấy nữ nhân kia liền bất đồng, anh biết những cái biểu hiện ôn nhu giả tạo kia của hắn, nhưng vẫn thích hắn. Chẳng hạn như là Nhϊếp Vũ Hà, chỉ luôn biết một mặt ôn nhu, hiền lành của hắn, nhưng ở thời điểm hắn tạo phản liền cảm thấy rất kinh ngạc.
Cố Dương Khanh vốn định đi luôn, nhưng nhìn thấy ánh mắt của Cố Thiệu Ngôn, vẫn là nói: “…… Ta cùng với những nữ nhân kia của ngươi bất đồng .”
“Đương nhiên bất đồng!” Cố Thiệu Ngôn như chém đinh chặt sắt nói, không chớp mắt mà nhìn Cố Dương Khanh.
Thân là vai chính, Cố Thiệu Ngôn tất nhiên có một cái da mặt dày. Đôi mắt đào hoa phong lưu đa tình ngày thường, vậy nhưng khi nghiêm túc liền sẽ làm cho người khác cảm thấy trong mắt anh lúc này chỉ có người kia. Nguyên chủ trước kia dựa vào cái kĩ năng này đã lừa được không biết bao nhiêu nữ nhân, hiện giờ Cố Thiệu Ngôn lại dùng nó ở trên người Cố Dương Khanh.
“ Ta thích ngươi ! "
______
Vậy là anh công của chúng ta thổ lộ luôn gòy 😆