Kim Cương (Toản Thạch)

Chương 29

Con thuyền chở vô số vàng bạc, đồ quý giá xa hoa thì Nghiêm Thận Độc để ở dưới đáy thuyền, bởi vậy nên trên thuyền ngoại trừ hắn và Diêu Bình An, còn lại cũng chỉ vài người hầu nghe lời biết nhìn mặt đoán ý.

Diêu Bình An mỗi ngày chỉ biết ăn ăn ăn nên hiển nhiên là không biết đã xảy ra chuyện gì, không biết mình bị mang ra khỏi nước, đi tới thế giới mới nằm bên kia đại dương.

Thuyền chạy trên biển rất vững vàng, hai người ở trong khoang thuyền thoải mái “vui vẻ” ba- bốn lần một ngày cũng không cảm không khoẻ.

Gần đây Nghiêm Thận Độc rất thích vọc hoa huy*t ở phía trước của Diêu Bình An, một khi đâm vào chỗ ấy liền mở ra, còn chảy nước ròng ròng làm khăn trải giường ở phía dưới ướt nhẹp.

Hắn đã học được cách khắc chế chính mình, mỗi ngày hắn đều đâm vào tới cổ tử ©υиɠ rồi ma sát qua lại, tiếp theo là đâm cho nội khang từ từ mở ra, sau đó hắn mới có thể tiến vào toàn bộ mà không tổn thương Tiểu An.

Mùa hè tới, trên mặt biển thể hiện trời đã chuyển mùa rõ ràng, bốn phía đều là gợn sóng phản xạ ánh nắng chói mắt, không có thứ gì che đậy, không ai muốn đi ra ngoài “Tắm nắng”.

Mà vào mùa hè nóng bức này, hoạt động tốt nhất để tiêu cơm chính là thao Tiểu An đến mềm mại, tùy tiện xoa bóp.

Máy lạnh nhà ăn hỏng rồi, khi ăn cơm trưa thì hai người ra một thân đầy mồ hôi, Nghiêm Thận Độc đầu tiên là hầu hạ bé ngốc nhà mình tắm rửa xong hết, rồi mới tùy ý nhào qua quấn quýt thân hình mát lạnh mới tắm xong kia.

Kết quả là Diêu Bình An mới từ phòng tắm đi ra, liền bị hắn nắm vạt áo tắm kéo lại, bàn tay trắng như tuyết của Diêu Bình An cầm một miếng thơm vừa được cắt ra ăn ngon lành, thế mà khuôn mặt nhỏ của cậu còn không biết xấu hổ viết mấy chữ “Muốn ăn thêm”.

Rõ ràng là sáng trưa chiều mỗi ngày ba bữa cái bụng nhỏ đều ăn đến no căng, sau khi ăn xong đồ ngọt và đồ ăn vặt cũng ăn thêm trái cây, nhưng mà vẫn không thấy thân hình cậu dư ra miếng thịt nào. Xương quai xanh hãm sâu, hai cánh tay thon gầy, còn may là da thịt oánh nhuận, mặt múp múp có nét trẻ con, nếu không để người ta nhìn vào còn tưởng rằng cậu bị ngược đãi bị bắt nhịn đói không chừng.

“Muốn ăn tiếp thì được thôi, nhưng bảo bảo đút no lão công trước đã.” Áo tắm dài trắng như tuyết dễ dàng bị hắn đẩy ra, lộ ra một ít cơ bắp cùng tuyến nhân ngư xinh đẹp.

Diêu Bình An vẫn còn đang nghĩ về trái thơm nhỏ lúc này không rõ vì sao mình lại bị đẩy ngã ở trên giường, hai chân mở rộng, lộ ra hoa huy*t kiều nộn vì được hắn ngày ngày yêu thương.

Sau mỗi lần vui vẻ hoa huy*t đều được thoa thuốc mỡ, môi âʍ ɦộ vẫn thường xuyên bị hắn thao lộng mà phát dục đầy da^ʍ mỹ, âm đế từ hạt đậu đỏ biến thành hạt đậu to đỏ thẫm, trồi ra bên ngoài nữ huyệt, mỗi lần mặc qυầи ɭóŧ nhỏ đều bị cọ xát đến, cái câu mà trước đây Nghiêm Thận Độc nói “Muốn lão công giặc qυầи ɭóŧ cho Tiểu An mỗi ngày sao?” đã trở thành sự thật.

Hắn miệng khô lưỡi khô cúi đầu không chút do dự, chôn đầu mình ở giữa hai chân mảnh khảnh của Tiểu An. Bựa lưỡi to dài chuẩn xác tìm được mục tiêu rồi ngậm lấy, thong dong dùng hàm răng gặm cắn hoa đế, cuối cùng là hung hăng mυ'ŧ một ngụm, đầu lưỡi có thể cảm nhận được người dưới thân bị mυ'ŧ đến rùng mình. Môi âʍ ɦộ đã sớm sưng to dính đầy nước ướt đến tỏa ra thủy quang, liếʍ lên đó một mυ'ŧ nước mật tràn đầy.

“Ưm a lão công” thân thể cậu dần dần chuyển hồng, giống như một chiếc thuyền trầm luân trong cơn lốc xoáy, cậu giống như rơi vào lưới nhện do hắn bệnh ra, đôi cánh sặc sỡ bảy màu xinh đẹp, nhưng thợ săn chỉ coi đây là một thứ trang trí mà thôi.

Thời gian chuẩn bị tiền diễn ngày càng ngắn, thân thể cậu bị hắn chơi chín, vừa đυ.ng vào một cái liền động dục run rẩy chảy nước, vừa mới bị mυ'ŧ vào thì lập tức chảy ra dâʍ ɖị©ɧ, thân thể cậu trầm mê vào kɧoáı ©ảʍ để lưỡi to an ủi đâm rút, sướиɠ đến môi thịt co rút không ngừng.

Khi dương v*t hắn cương cứng cắm vào hoa huy*t ướt mềm của cậu, hắn liền quyết định hôm nay trực tiếp thao vào tử ©υиɠ, bởi vậy mỗi một lần đâm sâu vào bên trong hắn đều tăng thêm lực độ và khoảng cách.

Âm huyệt bị đâm rút liên tiếp mấy ngày nay đã sớm mềm nhũn, huyệt non vừa mẫn cảm vừa ngắn, côn th*t to dài đầy gân xanh mỗi lần đều có thể cọ đến cái miệng nhỏ mềm mại nằm sâu bên trong kia.

Rõ ràng là côn th*t sưng to nổi gân xanh khi đâm vào trong cũng không hiện ra hình dáng gì trên bụng Diêu Bình An, nhưng cậu vẫn đau đến nắm tay thành nắm đấm nhỏ đặt trên l*иg ngực phập phồng của hắn, cái miệng nhỏ của cậu phát ra vài âm tiết rêи ɾỉ như mèo phát xuân (động dục) kêu thảm thiết, nhưng cái miệng nhỏ bên dưới lại ra sức phun ra nuốt vào, vách trong ướt nóng bọc lấy cự vật, tầng tầng mị thịt hưng phấn mà cắи ʍút̼ dương cụ vừa nóng vừa cứng kia, quả thực giống như một cái máy ép nước dâʍ đãиɠ.

Thân thể Diêu Bình An mềm mại yếu ớt, trải qua vài lần cao trào liền sẽ uể oải mà đá chân kêu “Lão công không cần”, hoặc là mệt đến trực tiếp ngất đi, dù lúc đó bụng nhỏ của cậu vẫn còn hiện ra hình ảnh chày sắt ra vào, Nghiêm Thận Độc cũng thật bất đắc dĩ.

Cho nên hôm nay hắn cố ý dừng lại động tác ở mỗi khi cậu gần đạt cao trào, hạ tốc độ xuống chậm rãi thọc vào rút ra, tốc độ như vậy căn bản là không giải ngứa cho huyệt non được, ngược lại càng khiến cậu bất mãn, da^ʍ mà không tự biết lắc mông nhấp môi rêи ɾỉ vì dục cầu bất mãn, đôi mắt đen nhánh chảy nước mắt xuống hai bên, để lại một vệt nước ướt dầm dề cùng đôi mắt long lanh ủy khuất như nai con nhìn hắn, đủ để biến một cục đá thành bột mịn.

“Ngoan, lập tức liền sướиɠ.” Hắn thở dài một tiếng, canh lại góc độ, hạ thân đâm thẳng vào trong, đem phần rễ dương v*t vẫn luôn lộ ở bên ngoài đâm cả cây vào âm huyệt Bạch Hổ xinh đẹp này.

Đúng là “Lập tức liền sướиɠ” thật, chỉ là hắn lập tức đâm cho cửa tử ©υиɠ tê ngứa thay vì tra tấn điểm sướиɠ để cậu cao trào, lực đâm rút như che trời lấp đất mà liên tục công kích rồi sau đó lại đổi thành dịu dàng thong thả phập phồng.

“A!” Cổ tử ©υиɠ của cậu bất thình lình bị dương v*t công kích, làm cậu sướиɠ đến eo cong lên, hai cái đùi trắng nõn như ngọc kẹp chặt lấy eo và hung khí đang xỏ xuyên, “Ô không, không cần.”

Nghiêm Thận Độc cúi đầu xuống ngậm lấy bầu vυ' nhỏ của Diêu Bình An để trấn an, đầu v* đã sớm cứng ngắt nhô lên mời người ngắt lấy.

đầu v* nhỏ vừa hồng vừa tròn, hắn hung hăng cắn một ngụm lên đó rồi nhã ra, lập tức kéo ra một sợi nước da^ʍ mỹ ở trên đầu v* đỏ tươi, Diêu Bình An dùng hai tay chống đẩy cùng nhỏ giọng khóc nức nở.

Hắn như thế nào lại cảm giác được bầu vυ' của bảo bối thật sự lớn hơn nhỉ, hiện tại đều ẩn ẩn có thể nhìn ra đường cong tròn duyên dáng?

Nghiêm Thận Độc dễ dàng chặn lại hai cánh tay nhỏ của Diêu Bình An, vươn bàn tay lớn còn lại bao lấy bầu vυ' rồi xoa nắn.

“Vυ' của Tiểu An thật sự lớn hơn một chút này, sau này lão công sẽ xoa bóp cho bảo bảo mỗi ngày, xem có thể lớn hơn được không, lớn thành con thỏ nhỏ được không?”

“Ưm lão công” tuy rằng cậu không thể hiểu hoàn toàn lời nói của hắn, nhưng mỗi khi lăn giường giọng điệu của Nghiêm Thận Độc liền trở nên si mê bệnh trạng, lúc này đây hắn dùng đôi mắt thuần đen chăm chú khóa chặt lấy người dưới thân, Diêu Bình An chỉ có thể sợ hãi mà mềm mại kêu hắn.

“Ngoan.” Hắn nhẹ nhàng cắn một ngụm lên gương mặt trắng nõn của cậu, côn th*t đâm sâu vào huyệt non lướt đến nơi thần bí kia thì liền ngừng.

Qυყ đầυ nghiền ép lên cổ tử ©υиɠ, lỗ nhỏ càng bị nghiền thì càng mở lớn ra, cuối cùng là bị ép tiếp nhận côn th*t đang không ngừng trướng lớn.

Bởi vì cổ tử ©υиɠ đã thích ứng với kích cỡ qυყ đầυ, cho nên trụ thịt tiến vào không tính là khó, chỉ là cảm giác côn th*t tiến vào sâu bị nội khang nhỏ hẹp bao bọc lấy này không phải đơn giản đâm rút là có thể trải nghiệm được.

Địa phương thần bí yếu ớt kia vô cùng ướt nóng, bao bọc lấy dị vật vừa xâm nhập vào. Thật sự là quá nhỏ, hắn thậm chí là không dám đưa đẩy mạnh mẽ, sợ đâm mạnh một cái thì trực tiếp chọc cho nơi dựng dục sinh mệnh này rách luôn. Thật sự là rất chặt, vách thịt bên trong tử ©υиɠ non mềm co bóp mát xa dương v*t từng chút một, đến cả khe rãnh cũng đều cẩn thận phục tùng ép lấy dương v*t. TruyenHD

Hùng vật thong thả rút ra đâm vào ở trong tử ©υиɠ, nhẹ nhàng thao vào nội khang ướt nóng chật hẹp. Có lẽ là do tuổi cậu còn nhỏ, tử ©υиɠ mềm dẻo co giãn tốt giống như chủ nhân của nó, ở lần đầu tiên thừa nhận dương v*t thọc vào rút ra thì sau đó dần dần thích ứng với tần suất ra vào, thậm chí là cậu còn có thể phối hợp, thẳng lưng để côn th*t của hắn có thể thâm nhập sâu vào tử ©υиɠ của mình, đến cả hai viên trứng dái cũng “Bang bang” đánh vào môi thịt, chen vào hoa huy*t một chút.

Diêu Bình An bị thao đến chỗ sâu nhất liền không thể phát ra tiếng gì, chỉ có thể “Ô ô a a” kiều mị rêи ɾỉ, miệng mở to hít thở đến không thể khép lại, nhè ra một nửa cái lưỡi đinh hương, đầu gục sang một bên.

Trận này hắn cố gắng khắc chế dịu dàng gian da^ʍ tử ©υиɠ, hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ vượt quá bình thường, tuy hắn không chỉ lo thoải mái một mình điên cuồng thao mạnh, nhưng ở một giây khi cổ tử ©υиɠ cao trào bắn nước kia Nghiêm Thận Độc bị kẹp chặt đến thấp giọng rên ra một tiếng, thế là dứt khoát đỉnh sâu một cái, cùng tiểu huyệt đang co rút mà đạt tới cao trào bắn tinh.

- Hết Chương 29-

P/s: Xin lũi vì dạo này t hơi lười edit T T