Tôi Là Nữ Trụ Vương

Chương 55: Mặc kệ, đánh trước rồi nói sau (2)

Nghe được tiếng cổ vũ của vợ mình ơ đằng sau, Đát Kỷ chỉ cảm thấy cả người tràn đầy sức lực.

"Tôi nói mấy người nghe, tôi không đánh phụ nữ." Đát Kỷ trước tiên là nghiêm túc nói một câu rồi lại nhếch miệng cười: "Nhưng, nếu như có người đánh người phụ nữ của tôi thì cho dù là nam hay nữ tôi cũng phải giúp cô ấy đánh trả."

"Hahaha, dựa vào ngươi? Tiểu công tử, ta khuyên ngươi nên thức thời một chút, ngươi có biết người bị nữ tử sau lưng ngươi đánh là ai không?" Người phụ nữ cầm đầu không đợi Đát Kỷ trả lời đã tự mình nói: "Đó là Duệ Vương, em họ của bệ hạ, không phải là người mà ngươi có thể trêu chọc được đâu."

Người phụ nữ này vừa nói xong, những người phụ nữ khác cực kỳ hiểu rõ suy nghĩ của Vương gia nhà mình bèn cười nhạo nói:

"Tiểu công tử, trông ngươi như hoa như ngọc thế này mà lại đi theo nữ tử hung dữ kia thì có ý nghĩa gì, bị ức hiếp rồi còn để ngươi ra mặt, vừa nhìn liền biết là một nữ tử hung dữ. Chi bằng ngươi đi theo Vương gia nhà ta? Đảm bảo cho ngươi được ăn uống đầy đủ, vinh hoa phú quý hưởng không hết."

Cô ta nói rất ba hoa, Đát Kỷ nâng mắt nhìn Duệ Vương đã đứng dậy, khi thấy thân hình to lớn, cường tráng kia của cô ta thì xém chút nữa nôn ra.

Không phải Đát Kỷ xem thường người mập nhưng loại phụ nữ này thực sự đã hoàn toàn vượt ra khỏi phạm trù của người phụ nữ rồi, là một người đàn ông bình thường chỉ ai có bệnh mới đi theo người phụ nữ như vậy. Người tâm thần cũng sẽ không cần!

Ngoảnh đầu nhìn nương tử xinh đẹp như hoa, thân hình xuất sắc nhà mình, Đát Kỷ cảm thấy linh hồn mình được cứu rỗi.

"Anh Đát Kỷ cố lên!" Thấy Đát Kỷ quay đầu nhìn mình, Đế Tân cũng đáp lại bằng một nụ cười ngọt ngào.

Đát Kỷ cảm thấy có chút xấu hổ vội vàng quay đầu lại, rùng mình một cái rồi mới nâng cằm nói với người phụ nữ kia: "Nào, đến đây, lên một lúc luôn đi, Bản quân sẽ cho các người thấy đâu mới là đàn ông chân chính."

"Hừ, nam nhân thối ngươi thật không thức thời, vậy thì tỷ muội ta sẽ không khách khí." Người phụ nữ cầm đầu nhấc tay lên dùng sức vẫy một cái:

"Các tỷ muội lên cho ta!"

"Vâng!"

Mấy người phụ nữ cũng không có lòng thương hoa tiếc ngọc gì, dù sao họ chỉ cần làm theo sự phân phó của Vương gia, xảy ra chuyện cũng là Vương gia chịu.

Nghĩ như vậy, mấy người cùng lúc tấn công về phía Đát Kỷ, tính toán giải quyết khiến anh ngoan ngoãn nghe lời trước rồi mới giải quyết Đế Tân mặt mày đắc ý phía sau.

Thấy năm người phụ nữ đang hướng về phía mình, Đát Kỷ quả thật không nhịn được mà nhìn họ, thật sự là lần đầu tiên thấy phụ nữ như vậy, họ cũng thật lợi hại.

Đôi mắt phượng màu đỏ khẽ chớp một cái, hàng mi dài che con mắt, lúc mở ra lần nữa chỉ thấy một ánh sáng màu đỏ nhạt loé qua, một mùi hương không nói rõ toả ra, người khác ngửi vào chỉ cảm thấy thế giới trước mắt đột nhiên thay đổi.

Khắp nơi đều là những bong bóng màu hồng, hoa tươi xung quanh dường như nở rộ trong khoảnh khắc này, trong không khí truyền đến một mùi hương thơm ngọt ngào, giống như.. là mùi vị của tình yêu.

Hả? Nữ tử này là ai? Tại sao lại ở cùng tương hảo* chàng chàng thϊếp thϊếp?

(*tương hảo = người yêu)

Hả? Thuý Thuý nhà ta sao lại ở cùng một chỗ với đại tỷ chứ? Ta bị người ta cắm sừng!

Năm người phản ứng lại, đưa mắt nhìn nhau, sau đó cầm vũ khí trong tay xông lên.

"Hầu Tam, không ngờ ngươi lại ngủ với thê tử của ta! Khốn kiếp, xem lão nương có đánh chết ngươi không!"

"Lưu Nhị, tên súc sinh kia, đó là Thuý Thuý của lão nương, ngươi buông chàng ấy ra! Uổng công ngày thường lão nương nghe lời ngươi răm rắp, không ngờ ngươi lại dụ dỗ Thuý Thuý sau lưng ta!"

Thấy năm người của mình bỗng nhiên đánh nhau, Duệ Vương ngây ngốc, đám người vây quanh cũng vậy, Đổng Lục Vu đứng xem kịch cũng ngơ ngác.

Ai đến nói cho họ biết rốt cuộc đây là tình huống gì?