Chương 9: Thảo luận về tầm quan trọng của kích cỡ côn ŧᏂịŧ trong thịt văn 9
“Quả nhiên là không tự mình trải qua một lần, thì không thể tìm ra chỗ không hợp lý.” Giọng nói của Tiêu Lê kéo Vu Mạn Mạn từ hồi ức trở về hiện thực. Anh lật người Vu Mạn Mạn lại, mông lại đè ép xuống lần nữa: “Nam chính của cô bắn tính là tiến hành cùng với cao trào của nữ chính, nếu không phải cô cao trào quá nhanh mà nói, vậy anh ta không khỏi sớm bắn.”
Tay Vu Mạn Mạn rất vất vả mới chống lên ghế sô pha tránh dùng mặt làm điểm tựa, tuy cô cảm thấy mình lại như vậy sớm muộn gì cũng bị Tiêu Lê sửa chữa đến dễ bảo, sau này anh nói đi đông cô không dám đi về tây, nhưng bây giờ cô cảm thấy vẫn nên cãi một câu cho nam chính của mình:
“Tôi cảm thấy… Chuyện này nên dựa theo kinh nghiệm…”
“Hửm?” Một tay của Tiêu Lê nâng chân Vu Mạn Mạn lên, một tay khác cuốn bản thảo thành ống còn thuận thế đỡ mắt kính: “Ý của cô là kinh nghiệm của tôi phong phú hơn nam chính của cô?”
“Chẳng lẽ không phải sao…”
Trước đây Vu Mạn Mạn nghe nói Tiêu Lê có bạn gái từ khi học đại học, sau đó lại ra nước ngoài học làm việc, nhiều năm như vậy Vu Mạn Mạn khong tin bên cạnh anh chưa từng có phụ nữ.
“Có lẽ vậy.” Tiêu Lê cũng không phủ nhận, côn ŧᏂịŧ dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ lại đâm vào trong cơ thể Vu Mạn Mạn lần nữa, qυყ đầυ đảo mạnh khiến cơ thể Vu Mạn Mạn co rúm lại theo bản năng: “Nhưng mà cô nên hiểu rõ, đắp nặn tình tiết trong tiểu thuyết thường cao hơn cuộc sống thực tế.”
Đôi mắt anh hơi cụp xuống, nhìn tiểu huyệt đỏ thắm của Vu Mạn Mạn bởi vì cất chứa côn ŧᏂịŧ kích cỡ không phù hợp, mà gần như căng tới cực hạn. Bên ngoài cửa huyệt có một vòng trong suốt giống y như mật đặc dinh dính, cùng với cơ thể cô khó có thể kiềm chế run rẩy mà không ngừng chảy ra.
Huống chi cô viết hương diễm xa không như hiện thực.
Tiêu Lê ở phía sau nhanh chóng di chuyển, tinh hoàn tàn nhẫn vỗ lên dâʍ ŧᏂủy̠ phát ra tiếng giòn vang còn trong trẻo. Tay Vu Mạn Mạn miễn cưỡng chống lên sô pha, cảm thấy mình giống như con thuyền nhỏ bị mưa gió làm cho lay động, mà phía sau còn có phong ba sóng dữ của thiên nhiên. Đương nhiên là trước tự nhiên cô không có sức phản kháng, chỉ có thể giống như bèo trôi bị sóng sau cao hơn sóng trước vỗ lên.