Xuyên Thành Thế Thân Nữ Phụ

Chương 12: Thư Thư thật ngọt

Lâm zz đi theo Trầm Thư đi vào, trong lòng nghĩ, quả nhiên, căn hộ này vừa nhỏ lại tồi tàn, nếu không phải Trầm Thư đã hơi trang trí một chút, thật là khó có thể đặt chân...

Trầm Thư thấy sắc mặt anh, hơi có chút xấu hổ, đột nhiên nhận ra rằng anh ta có thể chưa từng đến nhà mình, lại nhớ lại một chút vừa mới xem lịch sử trò chuyện giống như cũng không có nói đến địa chỉ của mình, vậy vì cái gì anh ta sẽ biết địa chỉ nhà mình đâu, chẳng lẽ là nguyên chủ lúc trước đã nói với anh ta? Hơn nữa thực rõ ràng anh ta hẳn là đã sớm ở trên đường, bằng không cũng sẽ không nhanh như vậy liền đến trước cửa nhà mình.

Trên mặt cô ý cười không giảm, mời anh ngồi vào trên sô pha, lễ phép hỏi anh có muốn uống nước hay không.

Nghe được còn muốn ở chỗ này uống nước, Lâm zz khóe miệng giật giật, nhưng chỉ qua giây lát, sau đó lại khôi phục lại dáng vẻ quý công tử dịu dàng lúc ban đầu.

“Thư Thư đừng như vậy, giữa hai chúng ta còn cần như vậy sao? Em hôm qua mới bị ốm, mau ngồi xuống nghỉ ngơi một lát.” Anh ta lôi kéo Trầm Thư cùng nhau ngồi ở trên sô pha, nhưng còn chưa thỏa mãn với chuyện này, một tay đem Trầm Thư ôm đến trên đùi anh, cả người ôm Trầm Thư.

Trầm Thư mặc một bộ áo ngủ nhung san hô vừa mới giặt qua, cả người bế lên tới vừa ấm vừa thơm, Lâm zz thỏa mãn đem đầu tựa ở trên vai Trầm Thư, sau đó giống như làm nũng hôn hôn Trầm Thư vành tai, lười biếng nói: “Thư Thư, em biết không, khi em không trả lời lại anh, anh thật sự rất nhớ em a.”

Trầm Thư nghi ngờ không giảm, trước sau cảm thấy không quá thích hợp, quyết định đánh vỡ anh ta: “ Buổi sáng lúc anh cùng em gửi WeChat có phải hay không đã ở trên đường nha?”

Lâm zz nghe được rõ ràng sửng sốt, không nghĩ tới cô cẩn thận mẫn cảm như vậy, vì thế anh đem Trầm Thư ôm càng chặt hơn, trong giọng nói mang theo chút lấy lòng: “Thư Thư, em có phải hay không đang trách anh không được sự đồng ý liền tới nhà em nha. Chính là anh thật sự rất lo lắng, nghĩ đến lần trước Giáng Sinh em tặng quà cho anh có địa chỉ gửi là ở chỗ này, anh đoán em chắc chắn phải sống ở đây. Chủ yếu là nghe được em bị ốm, trong lòng thật sự quá lo lắng, cho nên mới mặc kệ 3721 lập tức liền chạy tới. Tất cả đều tại anh, đều do anh bận quá, không thể chăm sóc được tốt cho em.”

(*3721: Nhớ – Hôn – Yêu – Muốn, có thể ráp lại thành Nhớ Muốn Hôn và Yêu.)

Trầm Thư thấy hành động thân mật của anh cùng với cùng chính mình tự nhiên như vậy, nghĩ đến quan hệ giữa nguyên chủ cùng anh hẳn là người yêu, những lý do anh vừa nói cũng rất đầy đủ, cho nên tạm thời tin anh.

Cô cả người thả lỏng lại, lười biếng nằm ở trong lòng ngực Lâm zz, sau đó giống một chú mèo con, nghiêng đi thân, giơ lên đầu, hôn hôn cằm anh.

Lâm zz không nghĩ tới cô hôm nay lại sẽ chủ động như vậy, nhất thời ý động, dùng tay đem thân mình cô lật qua tới, hai người như vậy liền mặt đối mặt.

Trầm Thư hai đầu gối quỳ gối trên sô pha, đôi tay vòng lấy bả vai Lâm zz, đối với anh cười ngọt ngào. Trầm Thư cười rộ lên đôi mắt cong cong, trên mặt hai cái má lúm đồng tiền như ẩn như hiện, như là mèo con vừa mới trộm cá bị chủ nhân phát hiện.

Người phụ nữ này thực sự có chút mê người a. Lâm zz trong lòng nghĩ như vậy, trên tay cũng không nhàn rỗi. Anh ấn đầu Trầm Thư liền hôn đi lên, còn có một bàn tay ôm eo Trầm Thư kéo đến trên người mình, Trầm Thư cũng liền thuận theo cả người dựa vào trong lòng ngực anh.

Lâm zz trông như là một người đàn ông dịu dàng và ân cần, nhưng khi hôn lên lại vô cùng mạnh mẽ và có kỹ xảo. Trầm Thư bị bắt mở ra hàm răng, liền đầu lưỡi nhỏ cũng bị buộc quấn lấy, chỉ có thể phát ra một ít nặng nề tiếng thở dốc tỏ vẻ kháng nghị. Thẳng đến miệng cùng đầu lưỡi bị hút có chút hơi đau, người đàn ông trước mắt mới buông tha cô.

Trầm Thư bị hôn hai má đỏ bừng, hô hấp không thông, lại bởi vì khoảng cách có chút gần quá, chỉ có thể nháy đôi mắt, thẹn thùng đối diện cùng Lâm zz.

“Thư Thư thật ngọt a...” Lâm zz thẳng lăng lăng nhìn về phía Trầm Thư, vẻ mặt không chút nào che giấu chính mình du͙© vọиɠ, lại hôn hôn khuôn mặt nhỏ đỏ bừng của Trầm Thư nói: “Thư Thư cho anh được không?”

—————————

Lâm heo heo: Vì cái gì tôi còn không có tên họ?

Chó Hoắc: 555 tập này tôi cũng chưa lên sân khấu

Thư Tử: Tôi giống một người làm công cụ xxoo

(*555: có nghĩa là Hu Hu Hu là tiếng khóc nức nở khi bị đối xử không tốt)